Tiên Phụ


Trong lầu gỗ của Lý Bình An.

Người mới vừa bước chân lên con đường tu hành không lâu này đang không ngừng thở gấp, cảm nhận pháp lực mênh mông trong cơ thể đang tăng vọt, bởi vì liên tục đột phá mà tăng nhanh linh thức, cùng với kinh mạch và khí hải bị cưỡng ép mở rộng, dư vị đủ loại tư vị của sinh tử vừa rồi.

Nếu không phải trước đó hắn đang tích lũy đủ cảm ngộ, liên tục xông phá luyện khí tầng bốn, năm, sáu cấp ba cửa ải, sợ là hắn đã bị pháp lực tăng vọt trong giấc mơ làm cho nổ tung rồi!Tình huống gì đây?Lý Bình An quả thật có chút mơ hồ.

Lý Bình An xác thực có chút mộng.

Theo hắn hiểu thì tu đạo là một quá trình tiến lên tuần tự, tích luỹ cảm ngộ, tích luỹ pháp lực, tích luỹ mỏng phát mà đột phá cảnh giới, cảnh giới tăng lên thì thọ nguyên tăng lên, nói thân thể tăng cường, một bước bước lên tiên lộ, tìm trường sinh.

Tại hắn lý giải trung, tu đạo là một quá trình tiến lên tuần tự, tích lũy cảm ngộ, tích lũy pháp lực, dày tích mỏng phát mà đột phá cảnh giới, cảnh giới tăng lên thì thọ nguyên tăng lên, nói thân thể tăng cường, một bước bước đạp tiên lộ, tìm trường sinh.

Bởi vì tư chất của hắn là Ngũ Hành thiếu Thổ, lại bắt đầu tu hành khi trưởng thành, nên tu vi lúc đầu đang rất chậm chạp, cho dù cố gắng tu hành một đoạn thời gian, may mắn được cảm ngộ sơ bộ thì cũng chỉ là bước về phía trước mấy bước nhỏ.

Hiện tại lại không biết làm sao, đột nhiên chính!Có người trộm truyền công cho ta?Lý Bình An có lòng nhận thấy: Lần này mình đột nhiên đột phá giống như là có liên quan đến phụ thân của mình.

Trước đây toàn thân hắn đau đớn, từng nhìn thấy Bắc Đẩu Thất Tinh, cùng với một viên đại tinh lóng lánh.

Lý Bình An từ trên đầu gối lấy ra một viên ngọc giới chỉ.

Hiện tại hắn giống như có thể sử dụng pháp bảo trữ vật.

Trong lòng Lý Bình An có mấy phần sốt ruột, lập tức muốn rót pháp lực vào, luyện hóa đơn giản cái giới chỉ trữ vật kia, nhưng hắn còn chưa kịp làm động tác gì thì ngoài cửa sổ đã truyền đến tiếng hô quen thuộc:Bình An!Cha?Lý Bình An choàng áo choàng tiến đến cửa sổ, đẩy cửa sổ chính gặp được phụ thân đứng ở trên nói.

Lý Bình An cười khổ nói:- Cha ngươi cũng vậy! Ngươi cũng có thê giá vân à?- Vậy sư tổ của ngươi luyện chế một đoàn Vân Vụ, ta cách Vân Vụ điều khiển Đằng Vân còn xa lắm!Lý Đại Chí lặng lẽ cười rồi chui vào trong phòng của Lý Bình An.

Trong khoảng thời gian này, Lý Đại Chí không những không giảm mà còn tăng lên, nếp nhăn trên mặt đã hoàn toàn không còn, toàn bộ người máy là một thanh niên hai mươi tuổi, trên mặt tràn đầy nụ cười.

Lý Đại Chí nhìn xung quanh, lại cẩn thận dò xét Lý Bình An, trầm ngâm vài tiếng:- Bình An, tu vi của ngươi! Có tăng lên không?- Tăng, trước đó đột nhiên tăng một đoạn,Lý Bình An nhíu mày nói,- Cha ngươi mời người truyền công cho ta à?Lý Đại Chí lập tức cười đến xuân quang xán lạn.

Hắn đánh giá con trai của mình, hài lòng gật đầu, đi đến bên cạnh bàn học, cố ý nhấn nút, lắc đầu nói một tiếng:- Chuyện này không thể nói quá thay cho người ngoài được!Lý Bình An bưng một bình lạnh nước trà cùng lên đến.

- Cha, rốt cuộc là chuyện gì?- Cũng không phải là chuyện lớn gì.

Lý Đại Chí ngồi lệch ra ở trên ghế, khoan thai nói:- Sau này ngươi không cần phải quan tâm đến việc tu hành nữa!- Sư tổ của ta tự tổn thất trăm năm tu vi, vì ta tái tạo thần thông huyết mạch nhân tộc thượng cổ, thần thông ta muốn vẫn rất thú vị, chỉ cần tâm ta linh phúc, là có thể mở ra thần thông, tặng ngươi một phần pháp lực.


- Ta nguyện nói là phụ tử liên tâm.

- Ta tu hành đơn giản hơn, ngươi tu hành nhiều phiền phức à? Áp lực của ngươi cũng đừng lớn như vậy, nằm ngửa chờ cha mang ngươi bay là được.

Khóe miệng Lý Bình An có chút run rẩy, sau đó hít khẩu khí, ngồi đối diện với phụ thân.

Hắn không nói mình suýt chút nữa bị luồng pháp lực kia đánh cho bạo thể, chỉ là uyển chuyển nhắc nhở phụ thân không cần tận lực vì hắn mà làm quá mức.

- Bình An, ta biết ngươi muốn gì cũng dựa vào chính ngươi, hai người chúng ta cùng tính khí, đều là con lừa.

Lý Đại Chí hít một hơi dài:- Nhưng ngươi nghĩ xem, ngươi là thân nhân duy nhất của ta trên đời này, ta không giúp ngươi giúp ai? Nếu như ngươi có được thần thông như vậy, ngươi sẽ không giúp ta sao?- Bây giờ hai người chúng ta đã đến Tu Tiên Giới, vậy thì Tiên môn nhìn như bình thản, nhưng thực tế lại nguy hiểm tứ phía, Vạn Vân tông không phải không có kẻ địch, trong tông môn đã có không ít tiên nhân bất mãn với thương nhân phàm tục đột nhiên ngoi đầu lên như ta.

- Tu vi của ngươi càng cao thì năng lực tự vệ càng mạnh, ta càng có thể không cần cố kỵ tu hành về phía trước.

- Lại nói, Bình An ngươi cũng biết ta cho dù có khí vận, có tư chất, tu vi đi đến chỗ cao cũng không phải là nhân vật có thể trở thành đại nhân, chỉ có thể làm Tiên Phong, không làm được Đại tướng quân.

- Nhưng ngươi thì khác Bình An, tâm tư của ngươi linh hoạt, ngộ tính lại tốt! Ta cho ngươi chút pháp lực giúp ngươi tu hành, chuyện này lại làm sao? Người khác muốn lấy còn không lấy được!Lý Bình An trầm ngâm vài tiếng, đành phải nhẹ gật đầu.

- Cha, cha cho rằng ta sẽ không từ chối, nhưng chúng ta nhất định phải ước định mấy chuyện.

Lý Đại Chí vung tay lên:- Chuyện gì? Ngươi nói là được, chuyện trong nhà đều do ngươi quyết định.

- Mỗi lần cha ngươi muốn truyền công cho ta, cần ta phải làm một chút chuẩn bị.

Lý Bình An kéo áo khoác ra, lộ ra vạt áo bên trong còn chưa tới,Trong vạt áo tràn đầy máu đen;Vết tích Lý Bình An lưu lại trước khi xông vào sinh tử quan.

Lý Đại Chí thấy thế thì mồ hôi chảy ròng ròng, vội nói:- Trách ta.

.

Tách ra.

- Còn có, thần thông của cha ngươi, tốt nhất chỉ có hai người chúng ta biết, hơn nữa hàng năm ngươi nhiều nhất truyền công cho ta một lần, mỗi lần truyền công cũng không cần cho ta quá nhiều, ngàn vạn lần đừng ảnh hưởng đến việc tu hành của bản thân, nếu không chính là có chút bỏ vốn trục mạt.

- Ta nghe cha ngươi vừa nói, trong môn có người bất mãn với ngươi à? Ngươi nói chuyện này cho ta biết trước đi, có tai họa ngầm gì.


Lý Đại Chí cười lắc đầu:- Sớm biết như vậy, ta đã không nói cho ngươi những chuyện này, làm cho ngươi bớt lo lắng!.

Nửa canh giờ sau.

Lý Đại Chí lặng yên rời khỏi Vân Vân Tháp.

Lý Bình An tắm rửa, thay quần áo, ngồi ở sau bàn đọc sách lẳng lặng suy tư.

Phụ thân gặp phải phiền phức, nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ.

Tài nguyên trong tông vốn là hạn ngạch, đặc biệt là những tài nguyên đỉnh cấp, ví dụ như danh ngạch đồ đệ của Không Minh Đạo Nhân.

Nguyên nhân chủ yếu khiến mấy tên thiên tiên ghen ghét phụ thân này.

Vạn Vân tông có tổng cộng ba mươi sáu ngọn núi chính, có ba mươi sáu ngọn núi nhỏ, cũng chỉ có ba mươi sáu thế lực, thế lực mạnh nhất đương nhiên cũng chỉ là một mạch của Vạn Vân tông chưởng môn.

Không Minh Đạo Nhân chính là lão tổ của chưởng môn nhất mạch, hai vị kim tiên lão tổ khác hoặc nhiều hoặc ít đều có quan hệ với chưởng môn nhất mạch.

Chỉ cần Không Minh Đạo Nhân nói một câu, vị trí chưởng môn kế nhiệm cũng sẽ có định số.

Chuyện này sẽ dẫn đến phiền phức lớn.

Không ít tiên nhân trong môn đều nói, đệ tử mới thu nhận của Không Minh Đạo Nhân bởi vì bản thân có đại khí vận, có thể được chọn làm chưởng môn tiếp theo, như vậy có thể mượn đại khí vận của đệ tử kéo theo khí vận của môn phái.

Đối với môn phái thì đây là chuyện tốt.

Đối với mấy cao thủ Thiên Tiên cảnh có dã tâm với vị trí chưởng môn kia thì đây là một tin tức vô cùng có hại.

Lần này, hắn lại xuất hiện một luồng sức mạnh khác để căm ghét phụ thân.

Hai luồng sức mạnh kia lại có rất nhiều bộ phận trùng điệp.

Lý Bình An cẩn thận suy tư hồi lâu, nâng bút bắt đầu viết viết vẽ tranh.


Trong Tiên môn này cũng tồn tại đấu tranh quyền lực.

Mặc dù cha hắn đã làm thương nhân nhiều năm, nhưng đều là ở trong nhà máy nhỏ làm việc, thực chất bên trong là tính khí trung hậu.

đây cũng là quyết định lớn tuổi của cha hắn.

Lý Bình An sợ phụ thân của mình ăn thiệt thòi, tóm lại là muốn vì phụ thân mà quy hoạch một phen.

Ngực có thành tựu trúc mới có thể thấy chiêu phá chiêu.

Hắn cúi đầu viết cả buổi, đến khi hoàng hôn buông xuống, Lý Bình An mới nhớ tới, lúc trước mình chưa từng nhìn thấy cái giới chỉ mà phụ thân cho mình.

Lý Bình An lấy ra ban chỉ, dùng biện pháp luyện chế đơn giản mình vừa xem được từ trên sách, một sợi linh thức rất nhanh thăm dò vào trong đó.

A thông suốt!Không hổ là đồ lễ Kim Tiên tặng!Lý Bình An nhìn thấy linh thạch thượng đẳng được xếp thành ba thước vuông, nhìn thấy hai bình sứ chữa thương và đan dược, còn nhìn thấy một cái hộp gấm, trên hộp gấm viết một chữ 'mệnh'.

Hắn cẩn thận cảm nhận, linh thức ngửi được mùi thuốc nồng đậm.

Đây là bảo mệnh linh đan mà Kim Tiên lão tổ ban thưởng cho phụ thân, phụ thân lại nhét nó vào trong tay mình.

Trong lòng Lý Bình An dâng lên mấy phần ấm áp, vừa tỉnh táo lại vừa tự giác.

Pháp lực mà phụ thân cho cũng tốt, đan dược và bảo vật cũng được, nhưng dù sao thì cũng chỉ là ngoại lực, mình vẫn phải nỗ lực tu hành, phải lĩnh hội đạo lý lớn mới có thể trường tồn với đại đạo.

Pháp lực cũng không đại biểu cho tu đạo cảnh giới, tất cả đều phải xem cảm ngộ của bản thân đối với đại đạo.

Được sự ảnh hưởng của thần thông, Lý Bình An điều khiển quy hoạch tu hành của mình tinh tế hơn một chút, cuối cùng kết luận đạt được lại không có bất kỳ thay đổi nào.

Giai đoạn hiện tại ưu tiên làm ra chu thiên tự hành.

Điều này trợ giúp tăng lên tốc độ tu luyện của hắn.

Lý Bình An sớm đã biết được, tu đạo ba vị trí đầu một cảnh giới là Luyện Khí, Tụ Thần, Ngưng Quang, ba cảnh giới sau là Luyện Hư, Hợp Thực, Thiên Địa Cầu.

Chỉ có Luyện Khí sĩ ở cảnh giới Ngưng Quang cảnh mới có thể khiến pháp lực trong cơ thể tự động hoạt động, có thể thu nạp linh khí thiên địa bất cứ lúc nào để chuyển thành pháp lực nguyên khí của bản thân.

Giống như tiểu tu luyện khí, Tụ Thần cảnh, chỉ có thể ngồi xuống mới có thể duy trì hoạt động chu thiên, tương đối nhanh thu nạp linh khí cho mình dùng.

Sau khi tu vi của Lý Bình An tăng vọt vẫn chỉ là một tu sĩ Luyện Khí tầng bảy, linh thức không mạnh, thần hồn yếu ớt, không thắp sáng một chút ánh sáng trên linh đài! Muốn ở thời khắc này làm được đến mức tự hành chu thiên quả thật có chút khó khăn.

- Chuyện tại nhân vi.


Lý Bình An duỗi một cái lưng mỏi, đứng dậy, đẩy cửa sổ, nhìn về phía xa, thở ra một hơi trọc khí trong lồng ngực, chạy không thức hải, thả lỏng tâm thần.

Thiếu niên sát vách đang đùa giỡn một bộ quyền pháp bồi nguyên tăng khí trong viện.

Xa xa có một thiếu nữ đang luyện tập phù pháp bên cạnh hồ nước, mấy tấm phù màu vàng vung ra, trong đó hai con hóa thành linh tước, vây quanh thiếu nữ vung cánh bay múa, sau đó một tiếng cười khẽ như chuông bạc vang lên:Gian phòng nhỏ của chấp sự tiền viện vẫn bị trận pháp ánh sáng bọc, nhìn từ xa thì nó giống như một cái chậu cây tinh xảo.

Lý Bình An cũng không nhìn phong cảnh này nhiều, trực tiếp đóng cửa sổ lại, tiếp tục ngồi xuống giường.

Nhất định phải làm ra chu thiên tự hành!Hắn ngưng thần thôi động nguyên khí trong cơ thể vận hành theo chu thiên, cẩn thận cảm nhận đủ loại huyền diệu khi chu thiên nguyên khí trong cơ thể hoạt động theo chu thiên.

Linh khí phiêu đãng trong không khí chậm rãi phun trào về phía thân thể hắn, chui vào trong miệng mũi hắn, tụ hợp vào lỗ chân lông quanh người hắn, sau khi bao phủ một vòng, một chút linh khí tồn tại trong cơ thể hắn bị nguyên khí chậm rãi đồng hóa, pháp lực trong cơ thể lại tăng lên một chút.

Sao lại có thể tự duy trì quá trình này được?Lý Bình An đang suy nghĩ, chợt nghe giọng nữ ngây thơ dẫn dắt một chút la lên:- Xin hỏi! Nơi này có quản sự không?Tiếng la kia là từ tiền viện mà ra.

Lý Bình An bị nhao nhao quấy nhiễu hơi nhíu mày, lắc lắc đầu, tiếp tục chuyên tâm ngồi xuống.

Lại qua nửa canh giờ, giọng nữ kia lại vang lên, xác nhận có một chút tu vi, giọng nói nhỏ nhẹ vô cùng trong suốt:- Có chấp sự trong môn không? Ta là đệ tử mới tới.

Lý Bình An mở hai mắt ra, hơi có chút không kiên nhẫn bĩu môi, đáy lòng không nhịn được chửi vài câu:Đệ tử này vì sao không thể chờ lâu, tiền viện tự có chấp sự Vi Viêm Tử! À đúng rồi, chấp sự Vi Viêm Tử bế quan rồi.

Hiện tại hắn là chấp sự đại diện.

Lý Bình An thầm than một tiếng: Thật phiền phức, nhìn lệnh bài chấp sự trên bàn, không thể làm gì khác hơn là đứng dậy phủ thêm áo khoác, lẹt xẹt lấy giày vải chạy về hướng lầu một.

Rời khỏi lầu gỗ, hắn mặc chỉnh tề, cột tóc thật chặt, đặt lệnh bài kia vào trong lòng bàn tay, bước nhanh chạy về phía tiền viện.

Đã có ba năm một tiểu đệ tử ở phía sau cửa sân nhìn về phía trước.

Lý Bình An đến đây, những thiếu niên thiếu nữ này quay đầu lại nhìn.

Mặc dù mọi người đã sớm quen thuộc, nhưng lại chưa từng nói chuyện với nhau.

Nhìn thấy Lý Bình An cầm lệnh bài chấp sự, các thiếu niên thiếu nữ rất tự nhiên đang chắp tay hành lễ.

Lý Bình An chắp tay hoàn lễ, nói một tiếng:- Các vị sư huynh sư tỷ tĩnh tâm tu hành là được, ta đi tiền viện nhìn xem.

Nói xong hắn cất bước ra khỏi hậu viện, quay lại nhìn bức tranh phía trước, ngẩng đầu nhìn về phía trước ngay giữa viện.

Một thiếu nữ tuổi còn trẻ đang cầm kiếm đứng đó.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận