Tiên Quốc Đại Đế

Quyết thoáng cười khổ một hồi nói:

- Thần thông thật lợi hại. Không hổ danh là thần thông thống soái kỷ thứ hai!

Hai mắt Diêm Xuyên đột nhiên thoáng nheo lại, trong mắt loé ra một tia sáng lạnh.

Quyết nhìn ra rồi sao?

Quyết không để ý lắm, lại nói:

- Diêm Xuyên, ta vẫn nhìn ra, thần thông này của ngươi có một thiếu hụt trí mạng. Ha ha, tay phải của ngươi khó có thể chịu đựng được gánh nặng này!

- Đúng!

Diêm Xuyên gật đầu một cái.

- Ở đây, ta nguyện đưa cho Diêm đế một món lễ lớn, lấy làm ân tình cho Yêu Thiên Thương, hy vọng sau này Diêm đế chiếu cố nhiều hơn đối với Yêu Thiên Thương!

Quyết yếu ớt nói.

- Sao?

- Người khác cũng biết ta có trích tinh thủ. Tất cả đều cho đây là một công pháp cường đại. Nhưng nếu như là công pháp, tại sao ta lại không truyền cho Yêu Thiên Thương. Ha ha, nó không là công pháp. Mà do cơ duyên xảo hợp, ta chiếm được một pháp bảo! Một bộ găng tay!

Quyết gian nan nói.

- Trích tinh thủ, găng tay?

Mọi người kinh ngạc nói.

Chỉ thấy trên tay trái và tay phải đã bị đứt lìa của Quyết, chậm rãi phát ra rất nhiều phù văn màu bạc. Phù văn xuất hiện, sau đó dần dần hình htnàh một tầng năng lượng trong suốt màu màu xanh lam.

- Đây là pháp bảo của một cường giả kỷ thứ nhất tên là Đạo chi thủ.

Quyết suy yếu đưa ra một bộ găng tay giống như năng lượng kia ra.

- Đạo chi thủ?

- Đeo ở trên tay, có thể hòa hợp cùng hai tay thành một thể.

Quyết yếu ớt nói.

Diêm Xuyên tiếp nhận. Sau khi cầm trên tay, cảm giác giống như đang cầm lấy không khí vậy, căn bản không có trọng lượng, cũng không có cảm xúc. Hắn nhẹ nhàng đeo lên.

Vù!

Găng tay nhanh chóng hòa nhập vào hai tay. Bàn tay phải lúc trước bị cháy đen, hiện tại đã nhanh chóng được bù đắp. Tại mỗi vết rạn nứt, có thể bù đắp nhanh chóng với tốc độ mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy.


Lúc trước thương thế ở tay bên phải nặng như vậy nhưng nhanh chóng hồi phục.

- Cái này?

Diêm Xuyên kinh ngạc nhìn một bộ găng tay thần kỳ này.

- Đây chỉ là bước đầu hoà nhập với tay. Vẫn cần ngươi thường xuyên luyện hóa. Sau khi luyện hóa, nó và hai tay của ngươi tuy hai mà một. Nó chính là một bộ phận của hai tay ngươi.

Quyết giải thích.

- Ừm!

Diêm Xuyên gật đầu một cái.

Cảm thấy có chút cay đắng, Quyết cười khổ nói:

- Ta đi rồi, nhất định sẽ có rất nhiều người tìm đến Yêu Thiên Thương, ép hắn giao ra công pháp trích tinh thủ. Cho nên, nếu để lại cho hắn, chỉ có thể là một tai họa. Diêm Xuyên, hiện tại ta giao Đạo chi thủ này cho ngươi, hi vọng ngươi bảo vệ tốt Yêu Thiên Thương!

Nhìn hai tay mình đang dần dần hồi phục, Diêm Xuyên hít sâu một cái nói:

- Ngươi yên tâm, chỉ cần Yêu Thiên Thương còn ở Đại Trăn một ngày, ta sẽ bảo vệ hắn an toàn một ngày. Bất kỳ người nào cũng đừng hòng thương tổn được hắn!

- Đa tạ!

Quyết khổ sở nói.

- Meo, pháp bảo cường giả kỷ thứ nhất? Hắn là ai vậy?

Miêu Miêu hiếu kỳ nói.

- Hắn tên là Đạo.

Quyết yếu ớt nói.

- Đạo?

Diêm Xuyên lộ ra một tia kỳ quái.

- Cái tên thật kỳ cục. Làm gì có người nào tên là Đạo?

Miêu Miêu cổ quái nói.

- Hắn chính là Đạo, Đạo chính là hắn. Hắn là tất cả đạo nguyên. A, nói đến, hắn cũng không kém gì vị tiền bối thân hóa luân hồi kia, thậm chí con mạnh hơn...!

Quyết lộ ra một vẻ ngóng trông.

Trong ánh mắt đầy vẻ luyến tiếc đối với thế gian, đầy trông ngóng đối với cường giả tuyệt thế. Đáng tiếc, tất cả đều không có cơ hội. Quyết không còn động đậy nữa.

- Quyết! Ngươi không được chết, Quyết!

Yêu Thiên Thương lại đau thương gào khóc.

Diêm Xuyên, Điệp Hậu, Miêu Miêu đứng ở một bên, khe khẽ thở dài.

Tất cả không nói gì, mặc cho Yêu Thiên Thương ôm Quyết khóc giống như một đứa trẻ.

- Ôi!

Diêm Xuyên thở dài trước cái chết của Quyết.

Trong Phá Quân Thiên Trướng, nhìn Yêu Thiên Thương tan nát cõi lòng gào lên đầy đau xót, Diêm Xuyên, Miêu Miêu, Điệp Hậu khe khẽ thở dài!

- Quyết được xem là phong thái kiêu hùng, nhưng đáng tiếc sinh ra không gặp thời! Thời vận không tốt. Đúng là trêu ngươi làm sao!

Diêm Xuyên khe khẽ thở dài.

- Meo!

Miêu Miêu gật đầu một cái.

- Yêu Thiên Thương, người chết không thể sống lại. Hắn là ngươi, ngươi còn sống chính là hắn sống. Hãy mai táng Quyết đi!

Diêm Xuyên khuyên nhủ.

Yêu Thiên Thương ôm Quyết gào khóc một hồi, cuối cùng gật đầu một cái.

- Hãy mai táng Quyết ở Đại Trăn đi!

Diêm Xuyên nói.

- Không, ta đã có chỗ mai táng hắn!


Yêu Thiên Thương lau nước mắt nói.

Nói xong, Yêu Thiên Thương bỗng nhiên mở miệng lớn ra, quay về phía thi thể Quyết bỗng nhiên hút một cái.

- Hốt long!

Thoáng một cái Yêu Thiên Thương đã nuốt thi thể Quyết vào trong bụng.

- Meo, hắn ăn Quyết!

Miêu Miêu nhất thời cả kinh kêu lên.

Điệp Hậu cũng lộ vẻ kinh ngạc. Hai nữ cảnh tượng trước mắt cảm thấy không thể nào hiểu được. Không phải vừa nãy hắn mới vừa tỏ ra cực kỳ bi thương sao? Sao trong chớp mắt hắn đã ăn Quyết rồi?

- Ta chỉ mai táng Quyết ở trong bụng mà thôi!

Yêu Thiên Thương khổ sở nói.

- Meo!

Miêu Miêu vẫn không thể nào tiếp nhận được điều này.

Diêm Xuyên lại gật đầu một cái.

- Yêu Thiên Thương, ta cần một phần thủ dụ của ngươi!

Diêm Xuyên bỗng nhiên nói.

- Sao?

Yêu Thiên Thương không rõ nhìn về phía Diêm Xuyên.

- Thánh đình Tam Đế sụp đổ, nhưng trong đó vẫn có rất nhiều thần tử có năng lực. Ví dụ như đám người Vương Chu ngày xưa, so với làm tuẫn táng cho Thánh đình Tam Đế, không bằng để bọn họ đến Đại Trăn. Xem như là một phần bàn giao cho bọn họ!

Diêm Xuyên trịnh trọng nói.

Nhìn Diêm Xuyên, Yêu Thiên Thương lộ ra một tia cay đắng. Trong lòng hắn có chút bối rối, nhưng cuối cùng hắn vẫn gật đầu một cái.

Yêu Thiên Thương nhanh chóng lấy ra quyển sách trắng, nhanh chóng viết, cuối cùng in đại ấn của mình lên.

- Thiên Đế!

Yêu Thiên Thương đưa ra thủ dụ.

- Ừm, được. Hiện tại, chúng ta đi nhanh đi. Nói như vậy hẳn sẽ không bao lâu nữa, có người sẽ đến đây!

Diêm Xuyên nói.

- Vâng!

Mọi người gật đầu một cái.

Vèo!

Bọn họ nhanh chóng rời khỏi đó.

...


Cương vực Trung Ương, trên bầu trời của Tam Đế Thành.

Ầm!

Biển mây khí vận ầm ầm sụp đổ. Vô số khí vận nhanh chóng tản ra khắp nơi trong thiên hạ.

Biển mây khí vận sụp đổ, Thánh đình Tam Đế bị diệt.

Nói cách khác, Quyết đã chết rồi!

- Thánh Vương!

- Trời ơi, tại sao? Thánh Vương!

- Thánh Vương vạn vạn tuế!

............

.........

...

Vô số thần tử Thánh đình Tam Đế quỳ xuống đất, gào khóc.

Thánh Vương băng hà, tất cả Thánh đình Tam Đế từ đây xoá tên khỏi thiên hạ.

- Thánh Vương!

Các thần tử trung thành với Quyết, kêu khóc một mảnh. Vô số thần tử đã theo Quyết từ phong ấn giới càng không ngừng bi thương.

Tuy nhiên trong lúc bọn họ bi thương cũng có người làm loạn.

Đám thần tử lúc trước lặng lẽ rút đi, lại trở về.

- Quyết đã chết, các ngươi chuẩn bị theo ta cùng nghênh đón Tử Vi Đại Đế đi!

Một thần tử nhất thời kêu lên nói.

- Loạn thần tặc tử!

Vương Chu nhất thời hét lớn.

- Ha ha ha, được làm vua thua làm giặc mà thôi. Loạn thần tặc tử? Các vị, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt. Tử Vi Đại Đế cường thế vào cương vực Trung Ương. Các ngươi không muốn chết, lập tức theo ta nghênh đón!

- Khốn kiếp!

Ầm!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận