Tiên Quốc Đại Đế

Vẻ mặt Triệu A Phòng cũng lo lắng lập tức gật đầu một cái.

- Meo, meo, tỷ tỷ, không xong, không xong! 

Miêu Miêu nhất thời cả kinh kêu lên.

- Thế nào? 

Tử Tử kinh ngạc nói.

- Ta... ta không liên lạc được với Diêm Xuyên. Ta và hắn có khế ước liên quan. Bây giờ ta không truyền tống qua chỗ hắn được. Diêm Xuyên sẽ không chết chứ? Meo, ô ô! 

Miêu Miêu đã phát khóc.

- Sẽ không có chuyện gì đâu. Sẽ không có chuyện gì đâu! 

Con mắt Tử Tử đỏ bừng, lập tức lên tiếng an ủi. Giờ phút này, cũng không biết nàng đang an ủi Miêu Miêu hay an ủi chính mình.

Trong lúc nhất thời, Diêm Xuyên bị ăn đã tác động tới tâm trạng của vô số người trong Đại Trăn.

Trên bầu trời Nam Hải, ban đầu Kim Đại Vũ còn lo lắng Mặc Vũ Hề sẽ xảy ra chuyện.

Nhưng chung quy lực lượng của Minh Phượng tôn sư quá mức hung hãn. Thêm vào đó, lúc này Mặc Vũ Hề chém giết không hề để ý tới sự sống chết của mình nữa. Trong lúc nhất thời, cả hai phe đều trọng thương.

- Mụ điên, ngươi điên rồi sao! 

Sau khi Thất Sát liều mạng một hồi, toàn thân đã cháy đen một mảnh, miệng phun máu tươi.

- Minh, ta phải lấy mạng ngươi! 

Phượng hoàng đen vừa rơi nước mắt, vừa không muốn sống lao vào chém giết.

Ầm!


Rốt cuộc, trường kiếm của Thất Sát bị phượng hoàng đen ầm ầm va nát.

Hai đại cường giả thập ngũ trọng thiên lại một lần nữ kịch liệt xông tới. Xung quanh Kim Đại Vũ, bảy Địa Sát tinh đều bị dư âm ép bay ra ngoài.

Một đòn đánh nghiêm trọng khiến lưỡng bại câu thương.

- Khụ khụ khụ, ngươi chờ đấy, mụ điên! 

Thất Sát che ngực nhất thời bỏ chạy về phía bắc.

- Đứng lại! Khụ khụ! 

Phượng hoàng đen cũng ọe ra vài bún máu truy đuổi.

- Hoàng hậu, không nên đuổi theo nữa. Trước hết phải đi tìm Thiên Đế đã.

Kim Đại Vũ ở bên cạnh kêu lên.

Vừa nghe Kim Đại Vũ la lên một tiếng, Mặc Vũ Hề đang nổi đột nhiên chợt giật mình. Thân hình phượng hoàng đen dừng lại.

- Ngươi chờ đấy. Ta sẽ còn trở lại, mụ điên! 

Thất Sát dưới sự trợ giúp của một đám thuộc hạ bay nhanh về phía Thiên giới Trường Sinh.

Mặc Vũ Hề lại quay đầu nhìn về phía cương vực Vĩnh Hằng.

- Kim Đại Vũ, ngươi truyền tin cho Đại Tần Thành, hỏi một chút xem Diêm Xuyên hiện tại thế nào rồi? 

Mặc Vũ Hề ép buộc mình phải tỉnh táo lại nói.

- Đại Tần Thành đã gởi thư, cương thi Thiên Đế lập tức bế quan. Không có bất kỳ tin tức gì cả! 

Kim Đại Vũ nói.

- Tin tức gì cũng không có? Không có tin tức gì sao? 

Con mắt của phượng hoàng đen lại đỏ lên.

Một cảm giác hối hận mãnh liệt trào dâng trong lòng nàng.

- Ta không nên tới đây. Ta không nên đi tới Tây Ngoại Châu. Nếu ta không đến, Diêm Xuyên đã không có chuyện gì, đã không có chuyện gì rồi!

Con mắt Mặc Vũ Hề đỏ ửng đầy vẻ hối hận.

- Hoàng hậu, Thái tử Phù Tô truyền tin lại đây, bảo ta an ủi hoàng hậu. Không có tin tức, chính là tin tức tốt nhất!

Kim Đại Vũ nói.

- Đúng, đúng, không có tin tức đã chứng tỏ Diêm Xuyên còn chưa chết. Không nhất định là chưa chết. Ta phải đi tìm chàng, ta phải đi tìm Diêm Xuyên! 

Mặc Vũ Hề vội vàng nói.

Mặc Vũ Hề nhẫn nhịn bi thương, thống khổ, bay về phía cương vực Vĩnh Hằng. Kim Đại Vũ theo sát phía sau.

Diêm Xuyên bị Thôn Thiên Vĩ Thú nuốt vào.


Thôn Thiên Vĩ Thú không có thân thể, chỉ có cái đầu khả ái đến cực điểm, còn có tám cái đuôi cực lớn.

Thôn Thiên Vĩ Thú không có bụng. Nhưng sau khi Diêm Xuyên bị nuốt xuống lại tiến vào một không gian cực lớn.

Không gian hiện ra hồng quang. Từng cỗ năng lượng lưu động đang nhanh chóng cuốn sạch khắp nơi.

Ba ngàn cột ánh sáng với màu sắc khác nhau đang dựng thẳng trong khắp không gian.

- Ba nghìn thiên đạo sao? 

Sắc mặt Diêm Xuyên biến đổi.

Sự sắp xếp của ba ngàn cột sáng với những màu sắc này không phải là dáng dấp của ba nghìn thiên đạo sao?

Đương nhiên, thuộc tính của mỗi lực lượng thiên đạo này có chút khác biệt so với thiên địa bên ngoài. So với ba nghìn thiên đạo phục chế thế giới Đại Thiên của Diêm Xuyên cũng có sự khác biệt, nhưng cũng bắt chước rất gần với ba nghìn thiên đạo.

Hơn nữa, ba nghìn thiên đạo phục chế của Diêm Xuyên hoàn toàn tách rời, từng thiên đạo tự chiến. Nhưng ba ngàn cột sáng trước mắt lại toả ra từng cỗ lực lượng giao thoa lẫn nhau tuần hoàn dựa theo quỹ tích đặc biệt quỹ tích.

- Thiên đạo tuần hoàn? 

Trong mắt Diêm Xuyên đột nhiên sáng ngời.

Ba nghìn thiên đạo phục chế của mình vẫn không cách nào tuần hoàn được. Bởi vậy mình căn bản không có cách nào phát huy ra được tất cả lực lượng thật sự.

Diêm Xuyên đã từng thử sắp xếp tuần hoàn, nhưng căn bản không thể thực hiện được. Mỗi thiên đạo đều có 2999 khả năng thông với thiên đạo khác. Tương tự, trong chuyện này còn có trình tự trước sau. Hơn nữa còn có trình tự năng lượng chính phản tuần hoàn, hoặc là một thời gian đặc biệt nào đó còn có sự biến ảo. Ngoài cả còn phân chia lực lượng thông nhau lớn hay nhỏ.

Một thiên đạo đã đủ để Diêm Xuyên phải nghiên cứu rất lâu. Đồng thời xâu chuối ba nghìn thiên đạo để nghiên cứu, đó không phải là ba ngàn lần, mà một hệ thống công trình cực lớn đến mức mọi người đều không thể nào tưởng tượng được.

Trước mắt, trong cơ thể Thôn Thiên Vĩ Thú lại có một trình tự tuần hoàn này?

Tuy rằng hoa cả mắt, nhưng trong nháy mắt Diêm Xuyên đã nhanh chóng ghi chép lại. Mặc kệ vì nguyên nhân gì, chuyện đầu tiên chính là ghi chép.

Diêm Xuyên cần tập trung tinh thần độ cao.

Bởi vậy, trước tiên cương thi Diêm Xuyên lựa chọn bế quan, không thể bị quấy rầy.

Cùng lúc đó, cương thi Diêm Xuyên cũng nhìn thấy cảnh tượng này. Hắn truyền cho Diêm Xuyên ngân đồng. Diêm Xuyên ngân đồng cũng bỏ mọi chuyện xuống, nhanh chóng tìm hiểu vô số tuần hoàn này.

Tuy nhiên, đây chỉ là cảnh tượng đầu tiên Diêm Xuyên nhìn thấy khi lọt vào đây. Một vài cường giả đã đi vào lúc trước đều nhanh chóng chết.

Quả nhiên, chỉ trong nháy mắt, xung quanh có vô số năng lượng khác nhau lao về phía Diêm Xuyên.


- Biển máu! 

Diêm Xuyên nhất thời quát to một tiếng.

Ầm!

Biển máu mênh mông nhất thời hiện ra. Nhưng trong nháy mắt biển máu bị các loại năng lượng chia cắt, giống như máu theo mạch máu chảy xuôi vậy, trong chớp mắt bị năng lượng xông vào đẩy vào trong ba ngàn cột sáng, bị tiêu hóa phân giải, hóa thành lực lượng của bản thân Thôn Thiên Vĩ Thú.

- Cái gì? 

Sắc mặt Diêm Xuyên biến đổi.

Ầm!

Năng lượng chảy loạn kia tiếp tục lao về phía Diêm Xuyên. Biển máu căn bản vô dụng. Ngọc Đế Kiếm chém một kiếm ra.

Rào!

Năng lượng chảy loạn kia lại ép vỡ kiếm cương, tiếp đó kiếm cương bị ba ngàn cột sáng hấp thu.

- Đạo chi thủ!

Một chưởng cương cực lớn xuất hiện. Nhưng trong chớp mắt chương cương cũng bị năng lượng chảy loạn kia phá vỡ, trong nháy mắt không còn.

Năng lượng chảy loạn kia cuồn cuộn lao về phía Diêm Xuyên. Quanh thân Diêm Xuyên nổi lên cương tráo. Xung quanh thân thể, Diêm Xuyên còn tung ra rất nhiều Tổ tiên khí đã thu thập được.

Ầm!

Nhưng tất cả lại bị năng lượng chảy loạn kia phá vỡ, đẩy vào một cột sáng, bị làm hao mòn một bộ phận. Phần còn lại tiếp tục bị năng lượng chảy loạn kia đẩy vào cột sáng kế tiếp, lại làm hao mòn một bộ phận nữa.

Gần trăm Tổ tiên khí, trong chớp mắt bị ba ngàn cột sáng tiêu hóa sạch sẽ, hóa thành lực lượng của Thôn Thiên Vĩ Thú.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận