Tiên Quốc Đại Đế

Lý Thương Hải nhíu mày nhìn.

- Cõi âm thế nào? Cõi âm xảy ra chuyện gì?

Lý Thương Hải kéo một quỷ tu tới hỏi.

- Nát. Thiên địa cõi âm hoàn toàn vỡ nát!

Quỷ tu kia sợ hãi nói.

- Cái gì?

Lý Thương Hải cảm thấy không hiểu nổi.

Quỷ tu thi nhau vọt tới. Sau một canh giờ, bỗng nhiên Hoàng Tuyền Lộ cũng bắt đầu lay động.

Ầm!

Một tiếng động rất lớn vang lên. Hoàng Tuyền Lộ ầm ầm sụp đổ. Trong nháy mắt nhất thời đông cứng sau đó biến mất không thấy tung tích nữa.

- Hoàng Tuyền Lộ sụp đổ? Cõi âm hoàn toàn bị phá huỷ? Phong ấn giới này, từ đây không còn cõi âm nữa sao?

Lý Thương Hải tự lẩm bẩm nói với mình.

Thánh Địa Đại Chiêu.

Kinh Chiếu một tay chống trời, một tay vồ lấy đạo ấn màu đen.

Ầm ầm ầm!

Bên trên lưới trời, hàng ngàn hàng tỉ thiên lôi đột nhiên phát ra, điên cuồng phóng tới chỗ Kinh Chiếu.

Kinh Chiếu trừng mắt. Sau đó nàng quay về phía biển thiên lôi đang muốn giáng xuốngà, đột nhiên hét dài một tiếng.

Khuôn mặt nàng trở nên dữ tợn, hung uy hiện ra, trực tiếp đối kháng với biển Thiên lôi.

Ầm ầm ầm!

Thiên lôi cuồn cuộn nghịch lưu quay về, rút vào trong lưới trời.

Vô số tu giả khắp Thánh Địa Đại Chiêu đều há mồm ngạc nhiên.

Nói đùa sao? Thiên lôi bị ngươi doạ trở về?

Thiên lôi cũng có thể bị doạ trở lại sao?

Giờ phút này, lưới trời đã trở nên ảm đạm hơn rất nhiều.

Kinh Chiếu cầm lấy đạo ấn màu đen, tay rụt lại, cất đạo ấn vào trong tay áo.

Tay phải của nàng bỗng nhiên buông lỏng.

Ầm!

Công đức vô tận bị kéo căng, lại được thả ra. Tuy nhiên, giờ phút này công đức vô tận đã bị tổn thất hơn nửa.

Lưới trời vẫn như ẩn như hiện trên bầu trời. Trong lúc đó, đạo ấn màu trắng kia lại dường như lớn lên rất nhiều. Ngay sau đó nó biến mất không thấy bóng dáng.

Kinh Chiếu đã lấy đạo ấn thành công sao?

Thượng Quan Uyển Nhi, Viên Thiên Cương, đều lộ vẻ mừng rỡ.

- Chúc mừng Thánh chủ, Thánh chủ tiên phúc vĩnh hưởng, thọ cùng trời đất!

Đệ tử Đại Chiêu đều bị chúc mừng như điên!

Khuôn mặt Kinh Chiếu đã bình tĩnh hơn rất nhiều. Nàng nhìn về phía nữ thần Chỉ Trần còn chưa biến mất.

- Đa tạ!

Kinh Chiếu thành khẩn nói.

- Ngươi chỉ lấy một nửa, đương nhiên ta sẽ không làm khó dễ ngươi. Chúc ngươi nhiều may mắn, nguyện thiên hạ muôn dân, người người có thể còn mạng!

- Sẽ như vậy. Ta còn ở đây một ngày, con dân của ta sẽ tạm sống ở cõi dương, chết vào âm!

Kinh Chiếu gật đầu một cái.

Mười ngón tay của nữ thần Chỉ Trần giao nhau, lại để trước ngực, làm ra thần thái cầu phúc cho Kinh Chiếu.

Dần dần, nữ thần Chỉ Trần biến mất.

Không trung lại hồi phục vẻ sáng sủa. Ánh mặt trời chiếu khắp nơi, khiến hào quang của Kinh Chiếu phát ra vạn trượng.

Kinh Chiếu đã lấy đạo ấn thành công!

Kinh Chiếu quan sát khắp nơi. Tất cả tu giả ở khắp nơi đều nhìn nàng với ánh mắt sùng bái!

- Đệ tử Đại Chiêu, bản tôn sắp rời khỏi giới này!

Kinh Chiếu bỗng nhiên mở miệng kêu lên.

Kinh Chiếu vừa mở miệng, vô số đệ tử nhất thời lộ vẻ kinh ngạc.

Phi thăng thành tiên? Thánh chủ muốn phi thăng thành tiên?

Có người mừng, có người lo!

Bởi vì mọi người đều biết, sở dĩ Thánh Địa Đại Chiêu là đệ nhất thiên hạ, hoàn toàn bởi vì có Kinh Chiếu. Một khi Kinh Chiếu rời đi, vậy Thánh Địa Đại Chiêu có thể còn là đệ nhất thiên hạ tông sao?

- Chúc mừng Thánh chủ!

Vô số đệ tử chỉ có thể nói chúc mừng.

Kinh Chiếu gật đầu một cái, sau dó nàng nhìn Thượng Quan Uyển Nhi!

Thượng Quan Uyển Nhi vung tay lên:

- Trung Hư Cảnh, ra khỏi hàng!

Vèo! Vèo! Vèo!...

Từng lưu quang nhanh chóng phóng tới. Trong chớp mắt, trước sân rộng của đại điện Vũ thị xuất hiện ba trăm tu giả.

Ba trăm người?

Cường giả các tông đứng phía xa hít sâu một cái. Những người này đều là cường giả trung Hư Cảnh sao? Đệ nhất thiên hạ tông môn quả nhiên có rất nhiều nhân tài.

Thượng Quan Uyển Nhi mở miệng nói:

- Thánh chủ nhân từ, sắp tới sẽ phi thăng. Tại Thánh Địa Đại Chiêu, những người trung Hư Cảnh trở lên, nếu đồng ý có thể đi theo Thánh chủ. Thánh chủ sẽ dẫn theo các ngươi cùng phi thăng Tiên giới!

Tất cả mọi người đều xôn xao.

Giờ phút này bất kể là đệ tử Đại Chiêu, hay đệ tử ngoại tông đều vô cùng ngạc nhiên. ơhi thăng? Phi thăng không phải chỉ có thể một người sao? Kinh Chiếu sao có thể dẫn nhiều người đồng thời phi thăng như vậy được? Điều này có thể sao?

Ba trăm trung Hư Cảnh này đều mừng rỡ không thôi.

- Nếu tất cả hoàn toàn tự nguyện, các ngươi có ba canh giờ. Thánh chủ nhân từ, chấp thuận cho mọi người dẫn theo mười người thân. Nhớ rõ chỉ mười người! Mau chóng chuẩn bị đi!

Thượng Quan Uyển Nhi lại hạ lệnh.

- Vâng, vâng. Đa tạ Thánh chủ, đa tạ Thánh chủ!

Ba trăm trung Hư Cảnh mừng như điên.

Tiên giới? Không những mình có thể đi theo Thánh chủ phi thăng, còn có thể dẫn theo mười người?

Trong lúc nhất thời, ba trăm trung Hư Cảnh nhanh chóng bay về bốn hướng, tìm người thân, đệ tử của mình. Tại Thánh Địa Đại Chiêu, vô số đệ dưới trung Hư Cảnh đều không ngừng đỏ mắt.

- Sư tổ, ta đi đón sư nương!

- Sư tôn, ta đi đón con gái ngài!

...

Tất cả đệ tử của Thánh Địa Đại Chiêu đệ tử đều trở nên điên cuồng.

Tất cả năm đại tông môn chủ lệ thuộc đều ở đây. Vẻ mặt mỗi người đều vui mừng.

Cổ Nguyệt Thánh Tử dẫn theo một đám đệ đệ, muội muội, bay tới trước tiên.

Dậu Nguyệt Đạo Quân có chút ưu sầu. Nhưng cuối cùng trong mắt đã có nhất định. Hắn đưa tới ba thê thiếp và bảy người con của mình!

Lông mày của Mão Nhật Đạo Quân nhíu một hồi.

- Thánh chủ!

Mão Nhật Đạo Quân bỗng nhiên cung kính nói.

- Sao?

Kinh Chiếu quay đầu nhìn lại.

- Thánh chủ, ta... ta...

Mão Nhật Đạo Quân nhất thời có chút khó mở miệng.

- Ngươi muốn giữ lại sao?

Kinh Chiếu nhất thời nhìn hiểu rõ.

- Vâng!

Mão Nhật Đạo Quân lập tức đáp.

- Mão Nhật, ngươi phát điên sao?

Dậu Nguyệt Đạo Quân cả kinh kêu lên.

Những người khác cũng cảm thấy không hiểu, xoay đầu nhìn về phía Mão Nhật. Cơ hội phi thăng tốt như vậy, không ngờ Mão Nhật Đạo Quân lại muốn bỏ qua?

Kinh Chiếu nhìn Mão Nhật Đạo Quân.

- Mão Nhật, ta đã từng nói với ngươi, có vài thứ không thể chạm vào!

Trong mắt Kinh Chiếu trở nên lạnh lẽo nói.

Mặt Mão Nhật Đạo Quân liền biến sắc, ngạc nhiên nhìn Kinh Chiếu.

Mão Nhật Đạo Quân lập tức quỳ xuống.

- Mão Nhật hồ đồ, mắt Thánh chủ sáng như đuốc! Thỉnh Thánh chủ thứ tội!

Mão Nhật Đạo Quân nhất thời kêu lên.

Thứ tội? Mọi người xung quanh không rõ vì sao Mão Nhật Đạo Quân lại nói như thế? Hắn đã làm chuyện gì sai vậy?

Kinh Chiếu lạnh lùng nhìn Mão Nhật Đạo Quân.

- Vạn Diệu Yêu Liên chính là thứ tà ma. Ngươi không thể điều động được!

Kinh Chiếu hít sâu một cái than thở.

Tuy rằng Mão Nhật Đạo Quân quỳ lạy Kinh Chiếu, nhưng vẫn duy trì một tia kiên trì nói:

- Mão Nhật muốn thử xem. Tương lai, Mão Nhật phi thăng, tất sẽ đi tìm Thánh chủ, cống hiến tất cả nghiên cứu của Mão Nhật!

- Không cần. Nếu ngươi không nghe được lời ta nói, vậy ngươi cứ tự mình suy nghĩ đi! nguồn TruyenFull.vn

Kinh Chiếu lắc lắc đầu nói.

Kinh Chiếu nhả ra?

- Vâng, đa tạ Thánh chủ không trách!

Mão Nhật Đạo Quân nhất thời vui vẻ nói.

- Trước khi ta nhớ lại kiếp trước, ngươi cùng Dậu Nguyệt vẫn đi theo ta, mấy lần hộ giá không để ý tới sự sống chết của riêng mình. Ta tự nhiên vẫn nhớ kỹ. Ta đi cũng không mang theo Thánh Địa Đại Chiêu. Ta truyền lại cho ngươi, xem như ân tình giữa ngươi và ta đã thanh toán xong!

Kinh Chiếu trầm giọng nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui