Tiên Quốc Đại Đế

Hoang mạc lan dần về phía xa. Một trăm trượng, một ngàn trượng, một vạn trượng, chục vạn trượng.......

Hai tiên nhân nhìn cảnh tượng như vậy, đều cảm thấy mờ mịt, choáng váng.

Đại địa đang bị sa mạc hóa?

Nhiệm vụ của hai tiên nhân chính là bảo đảm môi trường sinh thái xung quanh không thay đổi. Nhưng bây giờ, môi trường sinh thái xung quanh còn không đổi sao? Nó đã bị sa mạc hóa đến mức biến thành sa mạc khô căn.

Đây là thất trách, nghiêm trọng thất trách. Tông môn nhất định sẽ trách tội mình.

Lão già áo bào đỏ đang muốn nổi giận, muốn đánh Diêm Xuyên, nhưng lão già áo bào trắng lại dùng một tay kéo hắn lại.

Bởi vì lão già áo bào trắng phát hiện, giờ phút này thế giới thụ đang hồi phục sức sống?

Những chỗ khô héo đã mọc ra chồi non.

Chồi non? Thế giới thụ đang hồi phục sức sống?

- Tiểu tử, ngươi làm rất chuyện!

Lão già áo bào đỏ gào lớn.

- Đừng động vào hắn. Thật tốt quá, thật tốt quá. Thế giới thụ được cứu rồi!

Lão già áo bào đỏ hưng phấn kêu to.

- Cái gì?

Lão già áo bào đỏ cũng phản ứng lại.

Trong nháy mắt, giận dữ của lão già mặc áo bào đỏ biến mất. Trên mặt hắn lộ vẻ hưng phấn.

- Thế giới thụ được cứu rồi!

Lão già áo bào trắng kích động nói.

Thế giới thụ đột nhiên lấy ra rất nhiều sức sống, nhanh chóng sinh trưởng, dao động. Bầu trời đột nhiên biến thành màu xanh. Ánh sáng màu xanh trùng thiên, dường như đang sung sướng, mừng như điên.

Tại tông môn ở gần thế giới thụ, vô số tu giả chợt thấy ánh sáng màu xanh trùng thiên. Rất nhiều tu giả vội vàng lao về phía thế giới thụ.

Thế giới thụ có biến, tác động với tâm thần của hàng ngàn hàng tỉ.


Một năng lượng màu xanh tràn vào hồn phách Diêm Xuyên.

Diêm Xuyên kinh ngạc nhìn cảnh tượng như vậy/ Diêm Xuyên lại có thể cảm nhận được tâm tình của thế giới thụ.

- Bách thụ? Trước đây ngươi tuyệt thực sao?

Diêm Xuyên kinh ngạc cảm nhận sự thật hoang đường này.

Cây cũng tuyệt thực? Cái cây này thực sự có cá tính!

- Hồn phách của ta? Bởi vì hồn phách của ta, nên ngươi bỏ qua tuyệt thực? Ngươi vui mừng, ngươi hưng phấn? Lẽ nào, hồn phách của ta có liên quan đến bách thụ sao?

Diêm Xuyên nhíu mày suy tư.

Diêm Xuyên đón nhận năng lượng màu xanh một hồi mới ngừng. Bởi vì Diêm Xuyên hiểu rõ, nếu đón nhận nhiều hơn nữa, mình sẽ căng nứt mất!

Buông bàn tay ra, thái độ của Diêm Xuyên phức tạp nhìn bách thụ trước mắt.

- Tiểu... tiểu tử!

Lão già tiên nhân mặc áo bào màu đỏ lúc trước kinh ngạc nói.

Diêm Xuyên lại nhìn xung quanh. Đại địa bị sa mạc hóa, nhưng cành lá trên thế giới thụ lại bỗng nhiên tươi tốt hơn rất nhiều.

Hai tiên nhân trợn trừng mắt nhìn mình.

Diêm Xuyên hiểu rõ, động tĩnh lớn như vậy, khẳng định một hồi nữa sẽ có rất nhiều cường giả đến đây.

- Hai vị, vừa nãy thế giới thụ cho ta một chút tin tức. Tuy ta không rõ, nhưng vẫn báo cho hai vị biết!

Diêm Xuyên nói.

- Ừ? Ừ?

Hai người kinh ngạc nói. Thế giới thụ tặng tin tức sao?

- Hai vị có biết Liên Thần không?

Diêm Xuyên trầm giọng nói.

- Liên Thần?

Lão già áo bào đỏ nhất thời cả kinh kêu lên.

- Sao?

Diêm Xuyên cảm thấy bất ngờ. Người trước mặt biết Liên Thần? Vậy thì tốt quá.

- Khó trách, khó trách!

Lão già mặc áo bào trắng gật đầu một cái.

- Liên Thần là ai?

Diêm Xuyên lại hỏi.

Hai người có chút khổ sở nói:

- Nói ngươi cũng không hiểu. Tuy nhiên ngươi hỏi, ta sẽ nói cho ngươi biết. Liên Thần, hắn là một ác ma mạnh mẽ nhất, ác ma cường đại nhất. Thương thiên đã chết, thiên đạo sụp đổ. Tuy rằng hắn không tự mình động thủ, nhưng cái chết của thương thiên, hoàn toàn là do một tay hắn gây ra. Thiên đạo sụp đổ, cũng do một tay hắn tạo thành. Hắn là bất tử!

- Liên Thần? Giết chết thương thiên? Thiên đạo sụp đổ?

Diêm Xuyên há hốc mồm ngạc nhiên.

Ban đầu hắn cho là Liên Thần chỉ là một tiên nhân cường đại trên Tiên giới. Nhưng không ngờ hắn lại là một tiên nhân trâu bò, có thể giết chết thương thiên sao? Có thể khiến sụp đổ thiên đạo sao?

Hai tiên nhân lại trịnh trọng gật đầu một cái.

Diêm Xuyên:......!

Mão Nhật Đạo Quân nhận được sự giúp đỡ của Liên Thần. Vậy mình làm sao đấu được với hắn?

- Liên Thần so với nữ thần Chỉ Trần thì thế nào?


Diêm Xuyên lại hỏi.

- Tại thượng cổ, mặc dù nữ thần Chỉ Trần là cường giả hiếm có trong thiên hạ này, nhưng so với Liên Thần vẫn còn kém xa. Liên Thần? Hắn không phải là người. Thiên địa này của chúng ta thiếu một chút, còn thiếu một chút đã bị hắn hủy diệt. Năm đó thế giới thụ cũng gặp phải độc thủ của hắn. Chẳng trách thế giới thụ đối với Liên Thần nhớ mãi không quên!

Lão giả áo bào trắng cười khổ nói.

- Thiên hạ này còn người nào có thể chống lại Liên Thần không?

Diêm Xuyên chờ mong nói.

- Không có. Trừ phi thiên hạ có thể sinh ra một người siêu phàm, sinh ra một người trường sinh bất tử giống như hắn. Bằng không, nếu hắn có thể đến đây, giới này của chúng ta sẽ bị hắn tiêu diệt sạch! xem tại TruyenFull.vn

Lão già áo bào trắng cười khổ nói.

Diêm Xuyên:...!

Tình huống gì vậy? Liên Thần này kinh khủng như vậy sao?

- Vậy vì sao, Liên Thần còn chưa tới?

Diêm Xuyên hiếu kỳ nói.

Hai tiên nhân nhìn nhau một cái, lắc đầu nói:

- Cái này, chúng ta cũng không rõ lắm!

- Ách?

Diêm Xuyên hơi kinh ngạc.

- Chúng ta chỉ biết những điều này. Đại kiếp nạn thượng cổ, thương thiên chết, thiên đạo sụp đổ, chính là do một tay Liên Thần gây ra. Hiện tại không có tin tức gì của Liên Thần, chúng ta cũng không hiểu vì sao!

Lão già mặc áo bào trắng lắc đầu nói.

Diêm Xuyên:...!

- Đúng rồi. Ngươi có biết thế giới thụ xảy ra chuyện gì không?

Hai người lập tức truy hỏi Diêm Xuyên.

- Thế giới thụ? Sau này các ngươi không cần lo lắng nữa. Cứ dành cho nó đầy đủ sức sống, nó có thể hấp thụ. Còn có ta, thế giới thụ sẽ cho ta tin tức, có thể sẽ xóa đi một đoạn trí nhớ của ta! Nếu như sau này hai vị rảnh rỗi, trông nom ta một chút đi!

Diêm Xuyên thở dài nói.

Trong lúc đang nói chuyện, thân thể Diêm Xuyên run lên, hồn phách rời thể, dùng mộng nhập thiên cơ đại pháp, nhanh chóng rời đi, biến mất về phía xa.

Người thiếu niên bị Diêm Xuyên bám vào, lại giật mình một cái. Tiếp theo ánh mắt hắn trở nên chết lặng.

- Tiểu tử, ngươi không sao chứ?

Lão giả áo đỏ kêu lên.


Thiếu niên chậm rãi hồi phục thần trí. Hắn vừa mở mắt, nhất thời thấy được hai tiên nhân.

- Tiên nhân? Ngươi là tiên nhân, ngươi chịu nhận ta làm đồ đệ sao? Thật tốt quá, ta dập đầu trước sư tôn!

Thiếu niên lập tức quỳ xuống đất.

Bốp! Bốp! Bốp!......

Hồng bào tiên nhân:......!

Áo bào trắng tiên nhân:......!

Hai tiên nhân há hốc mồm hoá đá. Thiếu niên này đã bị thế giới thụ xóa trí nhớ sao? Nhanh như vậy sao?

- Vèo!

Một đạo bạch quang từ phía xa hạ xuống trước mặt mọi người. Đó là một nam tử tóc vàng.

- Đồ nhi, vừa nãy xảy ra chuyện gì vậy?

Nam tử tóc vàng vội vàng nói.

- Không biết!

Hai tiên nhân mờ mịt nói.

- Cái gì?

- Là hắn, là thiếu niên này!

Tiên nhân mặc đạo bào màu đỏ lập tức nói.

- Thiếu niên này? Hắn làm cái gì?

- Không biết!

Hai tiên nhân lại hỏi.

Nam tử tóc vàng cảm thấy phiền muộn. Sao hai đệ tử này lại trở thành choáng váng như vậy? Hai tiên nhân cũng không biết phải nói gì. Tất cả diễn ra quá nhanh. Bọn họ biết phải giải thích thế nào đây?

>[/LEFT]


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận