Tiên Quốc Đại Đế

Hiện tại, bọn họ không còn xem thường giới này nữa, nhất thời đã nhìn thấu được rất nhiều điều.

Cái U Vương muốn lợi dụng mình đối phó quần hùng trong thiên hạ? Loại đùa với lửa này, Công Dương Đại Long rất nhanh sẽ phân tích ra.

Hừ, đùa với lửa sẽ tự thiêu!

Trong lòng Công Dương Đại Long hiện lên một ý lạnh.

Cái U Vương trong lúc bất đắc dĩ, nhìn tất cả mọi người một lượt. Cuối cùng, thời điểm hắn đang khe khẽ thở dài, ánh mắt bỗng nhiên tập trung vào Diêm Xuyên.

- Diêm đế!

Cái U Vương hít sâu một cái nói.

Cái U Vương chọn trúng Diêm Xuyên.

Thời khắc Cái U Vương lựa chọn Diêm Xuyên, trong mắt Mạnh Dung Dung loé ra một tia lo lắng. Khổng Ma Kha lại cười trên sự đau khổ của người khác. Hai mắt Quyết và Mộng Tam Sinh thoáng nheo lại. Hai người nhìn xa hơn. Bọn họ nghĩ mãi vẫn không hiểu, tại sao Cái U Vương lại chọn Diêm Xuyên.

- Ngươi chọn ta?

Diêm Xuyên trầm giọng nói.

- Phải!

Trong lúc đó Cái U Vương xoay tay, đột nhiên xuất hiện một cái quan tài lớn bằng đồng. Đó là táng thiên đồng quan!

- Ta biết thực lực của ngươi hùng hậu, nhưng ta không thể không chọn ngươi. Bởi vì nếu như chờ đợi thêm nữa, cái quan này sẽ càng lúc càng không thuộc về ta. Ngươi nói là của ngươi. Ngươi muốn nó? Ta có thể tác thành cho ngươi. Nhưng ngươi nhất định phải đánh bại ta, đường đường chính chính đánh bại ta! Đồ vật của ta, sẽ không tùy ý đem cho người khác!

Cái U Vương trầm giọng nói.

Diêm Xuyên nhìn táng thiên đồng quan, lại nhìn u quang trong hốc mắt xương xẩu của Cái U Vương kia một chút. Nhất thời hắn có thể thấy được sự bất đắc dĩ và bất khuất của một bậc đế vương.

Hít sâu một cái, Diêm Xuyên gật đầu.


Diêm Xuyên chậm rãi từ trên ghế đi xuống.

- Ha ha ha ha, Cái U Vương, ngươi có thể sử dụng tất cả lực lượng của ngươi. Bản đại nhân mở ra chiến trường cho ngươi!

Công Dương Đại Long kêu lên.

Cái U Vương nhìn Công Dương Đại Long, nhưng không nói bất kỳ điều gì,. Hắn lại nhìn về phía Diêm Xuyên, tiếp theo ngẩng đầu nhìn về phía biển mây khí vận trên không trung.

- Con dân Đại Ngạc Thiên Triều nghe đây, trẫm cần lực lượng của các ngươi. Hãy duỗi tay phải của các ngươi ra, cho trẫm mượn lực lượng!

Cái U Vương ngửa mặt lên trời hét dài!

Trên biển mây khí vận Đại Ngạc Thiên Triều đột nhiên phát ra một tiếng rồng gầm rung trời. Âm thanh của Cái U Vương theo tiếng rồng gầm này nhanh chóng truyền khắp các thành trì lớn của Đại Ngạc Thiên Triều.

Giờ phút này Đại Ngạc Thiên Triều chiếm hơn nửa Nam Thần Châu. Vô số bách tính đột nhiên cảm thấy mờ mịt nhìn lên trời.

Rất nhanh, bách tính Đại Ngạc Thiên Triều đã có phản ứng. Tuy rằng có rất nhiều người không nhấc tay lên, nhưng cũng có rất nhiều ngừoi lại không ngừng giơ tay phải lên. Từng cỗ lực lượng bị lấy ra, bắn thẳng đến chỗ Ngôi Thành.

Ầm ầm ầm!

Biển mây khí vận mãnh liệt dâng lên. Từ bốn phương tám hướng từng lưu quang kim sắc xông thẳng đến.

Tượng thần Cái U Vương hóa thành một con Kim Long với mười tám trảo. Kim Long thu nạp lực lượng vô tận, vọt về phía Cái U Vương.

Ầm!

Kim Long cùng Cái U Vương kết hợp một thể. Nhất thời, thân thể Cái U Vương tăng vọt, càng lớn càng cao.

- Nhỏ, nhỏ, nhỏ!

Cái U Vương quát lên.

Ầm ầm ầm!

Thân thể Cái U Vương tăng vọt. Cái U Vương lại cưỡng ép thân thể thu nhỏ lại, càng lúc càng nhỏ, từ từ hồi phục lại kích thước như bình thường.

Nhưng lực lượng của hắn lại đột nhiên tăng vọt lên.

Ầm!

Tất cả quảng trường Đại Ngạc điện đều bị khí thế của Cái U Vương trùng kích. Gió mạnh nổi lên bốn phía. Lực lượng từ khắp nơi trong thiên hạ vẫn đang không ngừng hội tụ. Lực lượng của Cái U Vương càng lúc càng mạnh.

Mọi người đều ngưng trọng. Giờ phút này kể cả sáu huynh đệ Công Dương, hai mắt thoáng nheo lại nhìn Cái U Vương đang càng lúc càng mạnh.

Ầm ầm ầm!

Qua một hồi lâu, lực lượng Cái U Vương mới dừng tăng trưởng. Nhưng giờ phút này Cái U Vương đã mạnh hơn so với lúc trước không biết bao nhiêu lần.

Diêm Xuyên đứng đối diện, trong mắt nhất thời cứng lại.

Công Dương Đại Long bỗng nhiên đứng dậy.

- Ta đã bố trí một đại trận tại Ngôi Thành, ta tới mở ra cho các ngươi một không gian!

Công Dương Đại Long trầm giọng nói.

Chỉ thấy Công Dương Đại Long bỗng nhiên vung tay lên.


Bốn phương tám hướng đột nhiên có sương lớn nổi lên bốn phía. Sương lớn cuồn cuộn, ầm ầm bao phủ khắp Ngôi Thành.

Tại quảng trường Đại Ngạc điện, xung quanh đều là sương lớn vờn quanh, khiến người ta không nhìn rõ phía ngoài quảng trường.

Trên bầu trời của quảng trường, sương lớn chậm rãi hình thành một hình Thái cực âm dương. Thái cực âm dương xoay chầm chậm, dường như nó là trung tâm điều khiển của tất cả đại trận.

- Một giới, mở!

Công Dương Đại Long quát lớn một tiếng.

Dường như trong nháy mắt quảng trường Đại Ngạc điện mở rộng ra gấp một trăm ngàn lần, mênh mông vô bờ.

- Đây là một tiểu thế giới cùng loại với Thần giới sao? Chỉ có điều tuổi thọ không dài, nhiều nhất kiên trì được mười ngày!

Mộng Tam Sinh nhìn xung quanh một chút nói.

Trong nháy mắt quảng trường Đại Ngạc điện mở rộng gấp một trăm ngàn lần. Hình thành một sân lớn trống trải. Khoảng cách giữa mười hai chiếc ghế cũng bị kéo ra xa.

Lông mày Phụng Âm Dương nhíu lại. Hắn tính toán mở ra đại trận một giới.

- Được rồi. Ở chỗ này, các ngươi có thể phân cao thấp!

Công Dương Đại Long lại ngồi xuống ghế cười nói.

Tại trung tâm của không gian rất lớn này, Diêm Xuyên, Cái U Vương đối mặt nhìn nhau. Cuộc đại chiến hết sức căng thẳng!

- Diêm Xuyên, trước tiên nhận của ta một quyền đi!

Cái U Vương đạp không, đánh một quyền về phía Diêm Xuyên.

Một quyền đánh ra, hư không xung quanh đều lay động một hồi, mang theo lực lượng mạnh mẽ, xông thẳng tới chỗ Diêm Xuyên.

..

Bên ngoài quảng trường Đại Ngạc điện, bốn Địa tiên dẫn theo gần một trăm tiên nhân, ngửa đầu nhìn đại trận phía trên không trung.

Một Địa tiên hít sâu một cái, trong mắt hiện ra một tia sáng lạnh nói:

- Đại trận đã mở ra. Kế hoạch của đại nhân cũng bắt đầu. Hiện tại, mọi người theo ta tiêu diệt tất cả sinh linh trong Ngôi Thành, huyết tế đại trận. Một tên cũng không để lại. Giết sạch!


- Vâng!

Một trăm tiên nhân nhất thời tản ra khắp nơi trong Ngôi Thành. Mỗi người đều cầm pháp bảo tính tiêu diệt hết sinh linh trong Ngôi Thành.

Đại Ngạc Thiên Triều, Ngôi Thành! Trên một quảng trường.

Giờ phút này trên quảng trường, chính là mấy trăm tu giả. Mỗi người đều giơ tay phải lên, truyền tất cả lực lượng cho Cái U Vương. Sau đó bọn họ mất lực, ngã ngồi trên quảng trường.

Nhìn sương lớn xung quanh mờ mịt, rất nhiều tu giả đều lộ vẻ tò mò.

- Lần này, Thánh thượng muốn đối phó với ai vậy?

Mọi người suy đoán.

Đột nhiên, một bóng người màu trắng rơi vào phía trên quảng trường. Bóng người màu trắng, tay nắm thanh trường kiếm, nhìn mọi người xung quanh một lượt.

- Đó là tiên nhân sao?

Nhất thời có tu giả nhận ra được.

- Tiên nhân tiền bối, cầu xin tiền bối nhận ta làm đồ đệ đi!

- Bái kiến tiên nhân!

.........

......

...

Trên quảng trường, các tu giả nhất thời hưng phấn. Nhưng ánh mắt tiên nhân lại cực lạnh. Trên mặt hắn lộ ra một nụ cười lạnh lùng. Tay nắm trường kiếm đột nhiên vung lên.

Hàng ngàn hàng vạn kiếm quang lập tức bay ra, xông thẳng vào đám tu giả đã không có khả năng chống cự này.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận