Tiên Quốc Đại Đế

Phong Ấn giới.

Đại Trăn thiên triều, Đạt Phật thiên triều, đại quân của hai triều phong tàn vân dũng giết vào Trung Thần châu.

Trung Thần châu sớm đã thủng lỗ chỗ.

Ngày xưa Thần Tông thánh địa đoạt cđ của thiên hạ, các đại điện chủ đã thanh tẩy hết các trung vị tông môn. Đại quân hai triều không gặp nhiều trở ngại, không ngừng thu lấy thành trì.

Trên bầu trời Yến Kinh, vân hải khí vận cuồn cuộn không dứt.

Chiến trường mở ra, khí vận vân hải bành trướng, bản đồ của Đại Trăn thiên triều tăng, khí vận gia tăng.

Cửa Triêu Thiên điện.

Dịch Phong nhìn vân hải khí vận trên trời, mắt lóe tia cảm thán.

Lưu Cương đứng một bên cũng như vậy, gã không ngờ trong thời gian ngắn ngủi mình đã đạt tới thành tựu ngày hôm nay.

Lưu Cương hưng phấn nói:

- Cường giả thượng Hư cảnh truyền tin cho chúng ta? Tống chiến báo? Ha ha, Dịch đại nhân, lúc này cảnh này, ngươi thấy vậy có ý nghĩ gì?

Dịch Phong trầm giọng nói:

- Dùng hết những gì dùng được, sau này Đại Trăn thiên triều ta có tiên nhân làm người đưa tin là chuyện sớm hay muộn.

Lưu Cương gật đầu, nói:

- Ừm!

Lưu Cương hỏi:

- Mười năm, Trung Thần châu đã gần như bị triều của ta và Đạt Phật chia đều.

Dịch Phong nghiêm túc nói:

- Đúng vậy. Đạt Phật, Đại Trăn tại bản đồ Trung Thần châu tiếp giáp với nhau.

- Bước tiếp theo làm như thế nào?

Dịch Phong con ngươi co rút nói:

- Thánh thượng có ý chỉ, lần này tây chinh, chinh phạt Trung Thần châu, Tây Thần châu. Chưa lấy hết Trung Thần châu huống chi là Tây Thần châu?

Lưu Cương con ngươi co rút hỏi:

- Chính thức khai chiến sao?


Mắt Dịch Phong lóe tia sát khí:

- Sáng hôm nay ta đã đưa tin cho chủ soái bốn lộ, mở ra quốc chiến!

Cảm xúc của Lưu Cương như bị Dịch Phong kéo theo, mắt lóe tia nghiêm túc.

Phía xa một thị vệ la lên:

- Báo!

Rồi thị vệ kia chạy tới trước mặt hai người.

Thị vệ đó cung kính nói:

- Đại nhân, mới rồi có người đưa thư này khiến ta giao cho dịch Phong đại nhân!

Dịch Phong hỏi:

- A? Người đâu rồi?

Thị vệ đó nói:

- Không thấy, thuộc hạ thậm chí không thấy rõ mặt của kẻ đó. Người kia đưa ra một khối tam phẩm lệnh bài!

Một khối tam phẩm lệnh bài?

Mắt hai người co rút, hình như đoán được điều gì.

Dịch Phong nhanh chóng mở thư ra.

Phụng ý chí của thánh thượng. Thiên hạ có hai triều, ta sẽ ra tay phối hợp các quân, dũng vãng vô địch, sát! Bổ Thiên các!

Dịch Phong, Lưu Cương xem xong con ngươi co rút.

Lưu Cương vung tay lên, thị vệ kia nhanh chóng lui xuống.

Lưu Cương nhướng mày nói:

- Là thế lực ngầm của triều ta?

Dịch Phong ánh mắt nghiêm túc:

- Bổ Thiên các sao?

Tây Thần châu, Đạt Phật thiên triều, Vạn Phật điện.

Phùng Thiệu vái Khổng Ma Kha nói:

- Thánh thượng, tiền tuyến truyền đến tin tức, đại quân của Triệu Tiên Tri một đường khải hoàn ca, đáng vui đáng mừng!

Khổng Ma Kha mắt lóe tia kích động nói:

- Tốt! Trẫm quả nhiên không nhìn lầm Triệu Tiên Tri!

Phùng Thiệu nói:

- Thánh thượng, Triệu Tiên Tri đại nhân còn xin thánh thượng chuyển vận mưu sĩ, năng thần đi tới, phụ trách lãnh binh, trị lý lãnh thổ mới lấy được. Hơn nữa đụng độ quân đội của Đại Trăn thiên triều khó tránh khỏi dấy lên chiến tranh kịch liệt.

Khổng Ma Kha gật đầu, nói:

- Chuẩn!

Khổng Ma Kha thản nhiên nói:

- Phùng Thiệu, trẫm khiến ngươi phụ trách hậu cần, chắc ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng danh sách năng thần rồi?

Phùng Thiệu đưa lên danh sách sớm chuẩn bị xong:

- Thỉnh thánh thượng xem qua!

Bỗng nhiên có một thần tử kia kêu lên:

- Khởi bẩm thánh thượng!

- Có chuyện gì?

Thần tử kia nói:

- Triệu Tiên Tri đại nhân sớm chuẩn bị xong danh sách!

Thần tử kia lấy ra một phần danh sách.

Thần tử kia nói vậy làm không khí trong triều đông cứng.


Phùng Thiệu phụ trách hậu cần, Triệu Tiên Tri nhúng tay vào chuẩn bị danh sách, đó chẳng phải là nói Triệu Tiên Tri không tin tưởng vào Phùng Thiệu sao?

Phùng Thiệu nhíu mày, hiển nhiên Triệu Tiên Tri vẫn còn cảnh giác với gã.

Khổng Ma Kha cau mày, nhưng vẫn nhận lấy.

Khổng Ma Kha nhìn một lúc, bỗng nhiên bật cười.

Khổng Ma Kha cười nói:

- Lần này Triệu Tiên Tri uổng công làm tiểu nhân rồi!

Khổng Ma Kha nói rồi đưa hai phần danh sách cho quần thần xem.

- Ủa? Hai phần danh sách giống hệt nhau?

- Danh sách của Triệu đại nhân và Phùng đại nhân giống y nhau, chỉ khác thứ tự?

.........

......

...

Quần thần kinh ngạc.

Thần tử kia lúc trước bước ra khỏi hàng mặt đỏ lên.

Khổng Ma Kha cười nói:

- Phùng Thiệu, đừng để trong lòng!

Phùng Thiệu mỉm cười nói:

- Thánh thượng quá lo, Triệu Tiên Tri đại nhân làm mọi chuyện đều vì Đạt Phật thiên triều, làm sao thần dám trách? Thần vắt óc suy nghĩ nhiều về phần danh sách này, bởi vì những người này đều là người ngày xưa Triệu đại nhân dùng thuận tay, còn có mấy quý khoa cử được Triệu đại nhân nhìn trúng. Thần phụ trách hậu cần, tự nhiên phải cố gắng làm mọi thứ thập toàn thập mỹ.

Khổng Ma Kha khen rằng:

- Tốt!

Trong lòng Khổng Ma Kha nổi lên ý nghĩ xấu về Triệu Tiên Tri. Triệu Tiên Tri này thật là hẹp hòi, đến bây giờ vẫn nghi ngờ Phùng Thiệu. Nếu như Phùng Thiệu có vấn đề thì sẽ không tận tâm tận sức cho Đạt Phật thiên triều đến vậy.

Phùng Thiệu cung kính nói:

- Phân ưu cho thánh thượng là chức trách của thần!

Thật nhiều người có tài của Đạt Phật thiên triều từ các đại thành trì triệu tập, nhanh chóng đưa vào Trung Thần châu, ổn định lãnh thổ mới bắt được cho Triệu Tiên Tri.

Trung Thần châu.

Trong phủ thành chủ một tòa thành trì.

Triệu Tiên Tri nhìn tin tức đến từ triều đình, mày nhíu lại.

Một quan viên nhìn Triệu Tiên Tri, hỏi:

- Đại nhân, tại sao cứ luôn nghi kỵ Phùng Thiệu? Lần này đấu giữa triều định, có thể nói là hoàn toàn trở mặt!

Triệu Tiên Tri khẽ thở dài:


- Ta cứ cảm thấy Phùng Thiệu có vấn đề, nhưng mà...

- Nhưng cái gì?

Triệu Tiên Tri lắc đầu không nói thêm.

Quan viên kia lo lắng hỏi:

- Đại nhân, Đại Trăn thiên triều, Đạt Phật thiên triều quốc chiến, bốn lộ nguyên soái của Đại Trăn thiên triều chia binh mười sáu lộ tiến hướng quân ta trú đóng, hiện tại nên làm gì?

Triệu Tiên Tri con ngươi co rút nói:

- Muốn chiến thì chiến, Đạt Phật thiên triều ta chưa từng sợ ai! Tướng lĩnh Đại Trăn thiên triều mạnh mẽ thì ta cũng có người được thánh thượng cải tạo. Hừ, nếu bọn họ dám đến phạm, vậy sẽ bắt hết chúng lại!

- Tuân lệnh!

Hoắc Quang quát:

- Truyền lệnh của ta, đệ nhất quân đoàn, tứ lộ quân, toàn diện tiến công!

Kim đại Vũ trầm giọng nói:

- Truyền lệnh của ta, đệ tam quân đoàn, tứ lộ quân, toàn diện tiến công!

Doãn Hận Thiên lạnh lùng nói:

- Truyền lệnh của ta, đệ ngũ quân đoàn, tứ lộ quân, toàn diện tiến công!

Vương Tiễn rống:

- Truyền lệnh của ta, đệ lục quân đoàn, tứ lộ quân, toàn diện tiến công!

- Tuân lệnh!

Trung Thần châu, giết chóc ngập trời.

Đại quân của hai triều lần đầu tiên bắt đầu xung phong xông lên.

Trận chiến này kéo dài một tháng, hai bên đều có tử thương, binh điểm lộ, thắng thua chia đều.

Quân đội của Đại Trăn thiên triều thế không thể đỡ, nhưng bởi vì Đạt Phật thiên triều tăng nhiều mưu sĩ tiền thuyết, khiến tốc độ quân đội của Đại Trăn thiên triều tiến lên chậm lại.

Trong lúc đại quân của hai triều giao tranh thì trong một sơn cốc.

Trong sơn cốc tụ tập mấy ngàn người áo đen.

Người áo đen dẫn đầu khoanh tay đứng, mấy ngàn người áo đen cung bái.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận