Tiên Quốc Đại Đế

Diêm Xuyên lờ mờ có suy đoán, kiếp trước hắn tên là Bách Ế, Bách thụ còn sót lại đối thoại của hai người có Bách Ế, có lẽ Diêm Xuyên là Bách Ế kia, cũng là bản thân cuối cùng.

Qua mấy năm sau, Diêm Xuyên lại tiến vào trạng thái kia, nghe vài tiếng nói.

Không, nên là nhìn đến một ít hình ảnh.

Trong hình ảnh là chính Diêm Xuyên.

Quốc gia một phàm nhân, Diêm Xuyên ngồi trên long ỷ, hắn là quốc quân, nhìn xuống thần tử bên dưới.

- Ủa? Vương Tiễn? Lý Tư? Khổng Đạo Khâu? Từ Phúc? Hoắc Quang? Bạch Đế Thiên? Bọn họ ở trong hình ảnh đều là thần tử của ta?

- Đây là kiếp trước? Bọn họ ở bên cạnh ta?

Năm tháng phàm nhân trôi qua rất nhanh, hình ảnh trôi qua mau, một thế đã qua.

Kiếp sau.

Tông môn võ lầm phàm nhân.

Trong tông môn, Diêm Xuyên là tông chủ.

- Ủa? Vẫn có đám Vương Tiễn? Lý Tư? Khổng Đạo Khâu? Từ Phúc? Hoắc Quang? Bạch Đế Thiên? Có chuyện gì? Hai thế đổi kiếp đều là bọn họ?

Đệ tam thế!

Đệ tứ thế!

.........

......

...

Diêm Xuyên nhìn trong hình ảnh, chìm trong im lặng. Có vài khuôn mặt luôn cùng Diêm Xuyên chuyển sinh, hắn chuyển thế là họ cũng chuyển theo, ngẫu nhiên thiếu một, hai người nhưng kiếp sau sẽ xuất hiện.

Mấy chục thế đều là những người này, Diêm Xuyên hít sâu.

Diêm Xuyên nhẹ giọng nói:

- Tại sao Bách thụ sẽ như vậy? Có ấn tượng gì? Nói cho ta đi!


Diêm Xuyên mơ hồ nhìn thấy một đế vương.

- Hỡi con dân Đại Tần, cảm tạ các ngươi, đại thế giới có thể siêu thoát là nhờ công lao của các ngươi! Vĩnh biệt, Đại Tần của ta!

Bốn phương tám hướng quỳ đầy thần tử, vô số thần tử lão lệ tung hoành.

- Không!!!

- Thiên đế, ngươi đi rồi, cựu thần làm như thế nào?

- Thiên đế!

.........

......

...

Vô số thần tử quỳ lạy, tiếng khóc chấn thiên.

Chỉ thấy trong hình ảnh Bạch Đế Thiên tay cầm thanh trường đao, đứng lên.

Bạch Đế Thiên mắt ngấn lệ hét to một tiếng:

- Thiên đế, Bạch Khởi truy mà đến! Lấy anh linh của ta, liền cùng mệnh số của Thiên đế. Thiên đế diệt thì thần diệt, Thiên đế chuyển sinh thì thần truy tùy! Muôn đời bất hủ!

Trong tiếng quát, Bạch Đế Thiên cầm trường đao, trường đao đột nhiên xẹt hướng cổ gã.

- Bạch đại nhân!

Bùm!

Một đao tự sát, máu bán ra. Bạch Đế Thiên ngã trong vũng máu, tự sát chết, người tỏa ánh sáng trắng rực rỡ, như là một loại nguyền rủa, ánh sáng trắng bỗng liên kết với hắn.

...........

Diêm Xuyên siết nắm tay, bị tình cảnh này thật sâu rung động.

Diêm Xuyên kinh ngạc nhìn:

- Nguyền rủa? Này là nguyền rủa? Chính mình hạ nguyền rủa cho mình?

Diêm Xuyên kinh ngạc nhìn hình ảnh chưa kết thúc, trong hình ảnh từng thần tử đứng dậy.

..........

- Thiên đế, Vương Tiễn theo ngươi đi!

- Thiên đế, Từ Phúc theo ngươi đi!

- Thiên đế, Mông Điềm theo ngươi đi!

- Thiên đế, Triệu Cao theo ngươi đi!

- Thiên đế, Lý Tư theo ngươi đi!

- Thiên đế, Quỷ Cốc Tử theo ngươi đi!

- Lã Bất Vi, vĩnh tùy Thiên đế, muôn đời bất hủ!

...............

............

......

Phút chốc vô số thần tử lấy binh khí tự sát, cùng ngã trong vũng máu, lấy mệnh liên kết, nối hướng Diêm Xuyên. Vô số thần tử ngã trong vũng máu, mặt đất bị nhuộm đỏ, hào tình tráng chí đó, là chí khí cùng đế cùng chết.

Thiên địa tối đi, như đang khóc thương cho quần thần một triều.

Trong hình ảnh là một đô triều, trên đô triều có nhiều người tự sát, thật nhiều tướng sĩ truy tùy.


Đồng tử đồng sinh!

.......

Diêm Xuyên nhìn hình ảnh, im lặng thật lâu, khoảnh khắc hiểu ra tại sao mình chuyển nhiều thế mà quần thần luôn theo bên cạnh.

Diêm Xuyên nhìn hình ảnh, nước mắt tuôn rơi, bị các thần tử cảm động. Diêm Xuyên nhìn chằm chằm như muốn xem kỹ những thần tử.

Diêm Xuyên cảm động nói:

- Có các ngươi làm bạn, trên đường trẫm đi không bao giờ tịch mịch!

Hình ảnh chậm rãi biến mất, thật lâu sau Diêm Xuyên không thể bình tĩnh.

Diêm Xuyên nghĩ trong hình ảnh bi tráng, rung động rất nhiều.

Diêm Xuyên hít sâu, nói:

- Đại Tần? Đại Tần? Hèn chi trẫm cứ có cảm giác quen thuộc với chữ 'tần', thậm chí quốc hiệu của trẫm đều mệnh là 'Chí tần', tần chi cực chí! Chí tần!

Diêm Xuyên mong chờ hỏi:

- Bách thụ, phàm nhân thượng Hư cảnh thập nhị trọng làm sao tiếp tục đột phá? Cực hạn của phàm nhân ở đâu?

Lúc này Bách thụ không đáp lại, chậm rãi có năng lượng màu xanh tuôn ra từ Bách thụ nhập vào cơ thể Diêm Xuyên.

Lần trước có được năng lượng xanh hoàn thành Chưởng Trung Vũ Trụ, lần này là cái gì?

Diêm Xuyên nhắm mắt cảm nhận, năng lượng màu xanh trực tiếp tác dụng vào hồn phách. Khoảnh khắc hồn phách của Diêm Xuyên như được thăng hoa, toát ra màu xanh nhàn nhạt.

Diêm Xuyên nhắm mắt cảm nhận.

Diêm Xuyên ngồi lại qua một năm, xuân đi thu đến.

Mi mắt Diêm Xuyên run run.

Diêm Xuyên cảm thán:

- Ta hiểu rồi. Phàm nhân thượng Hư cảnh thập nhị trọng đã là cực hạn, muốn thăng nữa thì thiên kiếp sẽ đến. Muốn ở giữa phàm nhân lại đột phá cần dùng trọng bảo che đậy số trời, khiến thiên kiếp không biết mới có thể tiếp tục đột phá tại phàm nhân. Tiên tổ của Kim đại Vũ sinh trong thái dương, dùng thái dương che đậy số trời, mất trăm vạn năm.

Diêm Xuyên nghiêm túc nói:

- Lần này ngươi cho ta năng lượng màu xanh chính là giúp ta che đậy số trời? Ta hiểu rồi, đa tạ.

Diêm Xuyên nói rồi lại chìm trong 'say ngủ'.

Diêm Xuyên rốt cuộc tìm thấy cách đột phá, rơi vào tu luyện.

Phong Ấn giới, Trung Thần châu.

Triệu Tiên Tri được một đám cường giả mặt không biểu tình hộ tống bay đi xa.


Trong lúc bay đi, Triệu Tiên Tri ngoái đầu nhìn hướng phủ thành chủ.

Phủ thành chủ bao gồm bên trong mười Phù Không đảo giờ phút này thây ngã khắp nơi, máu chảy thành sông, khắp chốn đều là xác chết.

Trên đỉnh đại điện thành chủ, có một người áo đen đứng, bên dưới mấy trăm người áo đen cầm trường kiếm nhuộm đỏ máu đứng trên từng cái xác.

Một đám người áo đen nhìn Triệu Tiên Tri rời đi.

Triệu Tiên Tri lộ vẻ đau khổ nói:

- Thích khách? Đây là thích khách sao? Thiên hạ còn có thích khách nào bá đạo hơn chúng không?

Đồ sạch cả nhà. Lần này Bổ Thiên các đúng là đem thích khách thăng hoa đến cảnh giới mới.

Nhìn theo Triệu Tiên Tri được một đám người cải tạo dẫn đi, người áo đen dẫn đầu trầm giọng nói:

- Nhiệm vụ hoàn thành, trở lại!

Mấy trăm người áo đen đồng thanh kêu lên:

- Tuân lệnh!

Vù vù!

Vù vù!

Một đám người áo đen như từng mũi tên bắn vào màn mưa, biến mất.

Hiện tại một số dân chúng trong thành rụt rè sợ hĩa mở cửa nhìn hướng phủ thành chủ. Các dân chúng rất kinh ngạc, thích khách như vậy sẽ được dân chúng thành này nhớ kỹ một đời.

Mưu sĩ tướng lĩnh không ngừng bị hành thích, trong quân Đạt Phật thiên triều sớm thần hồn nát thần tính. Tuy Triệu Tiên Tri phái tới một số cường giả được Khổng Ma Kha cải tạo bảo vệ, nhưng vô số tướng lĩnh vẫn là nỗi lòng khó bình ổn.

Giờ phút này Triệu Tiên Tri gặp ám sát tựa như kinh lôi nổ vang, trong quân Đạt Phật thiên triều lần nữa chìm trong khủng hoảng.

Dù bây giờ tất cả tướng lĩnh tụ tập một khối nhưng vẫn không kiềm được hoảng loạn.

Chủ soái còn không thể ngăn được giám sát thì mình làm sao đỡ nổi?

Cảm xúc khủng hoảng tràn ngập trong quân đội của Đạt Phật thiên triều.

Quân đội của Đạt Phật thiên triều hoảng loạn, tâm trí không kiên bị quân đội của Đại Trăn thiên triều thừa cơ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận