Tiên Quốc Đại Đế

Chiến tranh sẽ kèm theo nhiều công tích, ai có được nhiều thì sau này Vạn Quỷ cương vực thống nhất, có được quyền lực càng lớn. linh thạch tính cái gì? Có quyền thế, thánh vương ban thưởng cho tiên khí, tiên đan, tiên thuật còn hơn thế nữa.

Thánh vương chưa bao giờ keo kiệt ban thưởng, chỉ cần có công là sẽ có thưởng.

Cơ quan quốc gia cường đại nhanh chóng vận chuyển.

Khi tin tức Hoàng Tuyền lộ truyền đến hai đô triều thánh đình thì Đại Trăn thánh đình đã lấy năm mươi tòa thành trì của hai triều, còn tuần hoàn rất tốt, không ngừng khuếch trương.

Hiện tại Lý Tư, Doãn Hận Thiên làm nhiều nhất là liên tục văn khảo, tuyển dụng nhân tài nhiều hơn, có nhân tài giúp đỡ thì lại tuyển. Phút chốc Đại Trăn thánh đình như mặt trời ban trưa.

U Thần thánh đình, đô triều.

U Thần thánh vương nghe thuộc hạ bẩm báo, quần thần xôn xao.

U Thần thánh vương nét mặt sa sầm:

- Sao có thể như vậy? Mới bao lâu rồi? Nửa năm mà Đại Trăn thánh đình đã xâm lược trăm tòa thành trì của triều ta?

Quan viên bước ra khỏi hàng nói:

- Không, thánh vương, tin tức này là một tháng trước, nói chính xác hơn thì là một tháng trước đã cướp đoạt trăm tòa thành trì của triều ta!

Bùm!

U Thần thánh vương vỗ vào tay vịn long ỷ.

U Thần thánh vương lạnh lùng nói:

- Phế vật, một Đại Trăn thánh đình nho nhỏ, chiêu gọi một đám quân tạp nham đã có thể phá thành?

Có người sợ hãi nói:

- Không phải tạp nham, Mông Điềm suất lĩnh quân đoàn có mười lộ đại quân, mỗi một lộ tướng lĩnh đều là đỉnh Đại Tiên. Không, hình như là Cổ Tiên.

- Cái gì?

Người kia cay đắng nói:


- Hơn nữa hậu cần của Đại Trăn thánh đình rất quái dị. Lý Tư thì chủ trượng thuạn giả thường, nghịch giả vong! Hễ là ai phản kháng trị lý sẽ tru diệt cửu tộc, toàn bộ chôn sống. Hễ ai ủng hộ đều hưởng chính sách của Đại Trăn thánh đình đãi ngộ. Đối với hiền sĩ càng là tìm tòi kỹ càng để trị lý các phương. Hễ thổ địa Đại Trăn thánh đình chiếm lấy sĩ tộc chế ước sĩ tộc, lấy hiền nhân trị an thiên hạ. Hậu cần trị lý hết chỗ chê.

U Thần thánh vương sắc mặt khó xem nói:

- Hậu cần trị lý thật sự không có kẽ hở?

Người kia kêu lên:

- Đúng vậy. Thậm chí còn hung mãnh hơn đại quân của Mông Điềm. Đại quân của Mông Điềm chỉ phá thành, còn Lý Tư trị lý lại là phá tâm!

Sắc mặt của U Thần thánh vương càng âm trầm hơn.

Đại Trăn thánh đình thật là có chuẩn bị mà đến.

U Thần thánh vương hỏi:

- Bên Hồn Nộ thánh đình thì sao?

Người kia vái nói:

- Hồn Nộ thánh đình càng nguy hơn, hình như lần này Đại Trăn thánh đình binh phạt hai triều ta càng chĩa đầu mâu vào Hồn Nộ thánh đình. Dù là tướng sĩ hay quan viên trị lý đều phân ra nhiều hơn chút. Triều ta mất trăm tòa thành trì, Hồn Nộ thánh đình thì cùng thời gian đã mất một trăm năm mươi tòa thành trì!



Âm phủ, mở ra triều chiến của Đại Trăn thánh đình. Mông Điềm, Vương Tiễn, hai lộ đại quân hung mãnh công sát hai triều U Thần thánh đình, Hồn Nộ thánh đình.

Dương gian, mặc dù Đại Trăn thánh đình chưa xuất binh nhưng đại thần Dương gian không rảnh tay chút nào.

Chân Long cương vực, Đại Sở thánh đình, trong hoàng cung.

Đại Sở thánh vương, Trần Tiêu đích thân tiếp đãi Lã Bất Vi đến từ Đại Trăn thánh đình.

Trong đại sảnh yến khách, Trần Tiêu ngồi ở chủ vị, xung quanh là quần thần cùng dự tiệc. Bên kia Lã Bất Vi mặc cẩm bào hoa lệ, mang theo vài tên sứ thần của Đại Trăn thánh đình.

Trần Tiêu nâng chén rượu, cười nói:

- Chúc mừng Lữ đại nhân gần đây được sắc phong làm Hữu tướng của Đại Trăn!

Lã Bất Vi giơ chén, mỉm cười nói:

- Hữu tướng? Hữu tướng như ta chỉ là chức vị hư danh, ta làm công tích tại Đại Trăn thánh đình kém rất xa.

Trần Tiêu bất ngờ hỏi:

- A? Tại sao nói là chức hư vị danh?

Lã Bất Vi nói:

- Đại Trăn thánh đình, cần có uy nghi của thánh đình, không nhiều chức vụ cao. Tại hạ may mắn được quần thần đề cử, có thánh thượng thừa nhận làm Hữu tướng, dù là tướng nhưng công tích kém rất xa, chờ ta chậm rãi bổ sung lại.

Trần Tiêu cười nói:

- A? Chức vị hư danh? Bổ sung? Xem ra Lữ đại nhân rất được Diêm đế xem trọng.

Lã Bất Vi uống rượu, mỉm cười nói:

- Nói coi trọng thì không dám, thiếu công tích rốt cuộc phải trả.

- A?

Lã Bất Vi mỉm cười nhìn quần thần trong yến tiệc, lại nhìn hướng Trần Tiêu.

Lã Bất Vi cười hỏi:


- Trần đế, ngươi nghĩ gì về lời thánh vương của ta nói là trong vòng trăm năm hoặc là rút đi, hoặc là thần phục?

Trần Tiêu nghiêm túc nói:

- A?

Trong đại điện không khí ăng thẳng.

Lúc trước Đại Trăn thánh đình phi thăng, diệt Chu Thiên Thư, đẩy lùi Tôn Ngộ Không thì Diêm Xuyên có nói là cho các đại thế lực một trăm năm hoặc là rút đi, hoặc là thần phục.

Lời nói cực kỳ cuồng vọng, nhưng mấy năm nay Diêm Xuyên bỗng ngủ động, khiến quần hùng khó hiểu, bây giờ Lã Bất Vi tự dưng lôi ra nói?

Thừa tướng của Đại Trăn thánh đình làm sứ thần, chứng minh Diêm Xuyên trọng thị và nhất quyết muốn câu trả lời. Lã Bất Vi thậm chí thay thế Diêm Xuyên, toàn quyền quyết định.

Trần Tiêu lạnh lùng hỏi:

- Diêm Xuyên có ý gì?

Lã Bất Vi cười nói:

- Ha ha ha ha ha! Trần đế không cần như vậy, hôm nay ta chỉ mang đến mấy người này.

Trần Tiêu nhìn mấy quan viên sau lưng Lã Bất Vi, biểu tình cực kỳ phức tạp.

Trần Tiêu trầm giọng nói:

- Lữ đại nhân, có gì cứ nói thẳng đi.

Lã Bất Vi cười nói:

- Tốt, vậy thì ta nói thật. Trần đế, ngươi cũng nhìn ra Đại Sở của ngươi tuy rằng cương vực rộng lớn, nhưng ngăn ở trước mặt Đại Trăn thánh đình ta. Các ngươi muốn nuốt vào cương thổ ngày xưa của Tôn Ngộ Không lại không cho triều ta chia chác. Khối cương vực này chính là Tôn Ngộ Không nhường cho chúng ta!

- A?

Lã Bất Vi cười nói:

- Tiếp theo, Trần đế, mấy năm nay chắc ngươi có phái người điều tra nhiều về triều ta, ngươi cảm thấy sao?

Trần Tiêu nét mặt sa sầm.

Lã Bất Vi cười hỏi:

- Đại Sở thánh đình so với Đại Trăn thánh đình ta được bao nhiêu vị tướng? Có thể đối kháng không?

Lã Bất Vi nói một câu thì sắc mặt cảu Trần Tiêu xụ xuống một phần.


Lã Bất Vi không ngồi nữa, gã bưng tửu tôn đi tới giữa đại điện.

Lã Bất Vi cười hỏi:

- Có lẽ Trần đế còn nghĩ rằng dù Đại Trăn mạnh nhưng chư hùng hợp sức thì không có gì đáng lo?

Trần Tiêu gật đầu, nói:

- Đúng vậy.

Lã Bất Vi bỗng nhiên cười to bảo:

- Ha ha ha ha ha!

Lã Bất Vi nhìn hướng trong đám người mình mang theo, một nam nhân dùng khăn che mặt.

Lã Bất Vi cười nói:

- Ngô đại nhân!

Nam nhân chậm rãi vén khăn lộ ra khuôn mặt mọi người quen thuộc.

Vài thần tử kinh kêu:

- A!

Trần Tiêu ngồi trên long ỷ, tay cầm tửu tôn run rẩy, giọt rượu suýt rớt ra ngoài.

Trần Tiêu giật mình kêu lên:

- Ngô Vấn? Là ngươi sao? Giáo chủ của Tử Xuyên đạo tràng?

Trừ Đại Trăn thánh đình ra, Chân Long cương vực còn có bốn đại thế lực là Đại Sở, Đại Đào, Tử Xuyên, Hải Lòng. Ngô Vấn trước mắt chính là giáo chủ của Tử Xuyên đạo tràng.

Giáo chủ này hiện tại thành thuộc hạ của Lã Bất Vi?

Đây chính là giáo chủ của Tử Xuyên đạo tràng, ngang hàng với Trần Tiêu, tại sao ra nông nỗi này?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận