Tiên Quốc Đại Đế

Diêm Xuyên trầm giọng nói:

- Lã Bất Vi, do ngươi trù bị lần thứ tư thiên hạ đại khảo, chiêu hiền nạp sĩ cho Đại Trăn thánh đình!

Lã Bất Vi lên tiếng:

- Thần tuân chỉ!

Chân Long cương vực.

Đại Trăn thánh đình, Đại Tuyệt thánh đình địa vị ngang nhau, cùng quản lý Chân Long cương vực.

Tin tức trận Hàm Dương cực nhanh truyền về Đông Hải.

Đông Hải long cung.

Hiện tại trong Thủy Tinh cung xôn xao.

Một Long Vương trừng mắt nam nhân quỳ trước mặt mình, quát:

- Không biết? Ngươi nói là không biết Long Ngũ đi đâu?

Người kia vội nói:

- Tiểu nhân thật sự không biết, tiểu nhân không thấy rõ cảnh tượng bên ngoài Hàm Dương, chờ khi lệ khí biến mất thì Vương Hà, Kình Vương đã chết, không thấy tung tích của Long Vương Long Ngũ đâu. Có lẽ, có lẽ là....

- Có lẽ cái gì?

Người kia sợ hãi nói:

- Có lẽ đã bị giết!

Một Long Vương trừng mắt quát:

- Không thể nào! Mệnh bài của Long Ngũ còn đây!

Long Nhất trầm giọng nói:

- Long Ngũ vẫn chưa trở về, xem ra đã bị Diêm Xuyên bắt rồi.

Một Long Vương hét to:

- Cái gì? Bị bắt? Long Ngũ chính là Đạo Thần!

Long Nhất sắc mặt khó xem nói:

- Đạo Thần thì sao? Đạo Thần không phải thiên hạ vô địch!


- Vậy làm sao bây giờ?

- Không được, chúng ta phải cứu Long Ngũ!

- Đúng vậy. Phải đi!

.........

...

Đám Long Vương sốt ruột nói.

Long Nhất trừng mắt quát:

- Im miệng, đã quên lời Long Hoàng dặn sao?

Đám Long Vương nhìn lại.

Long Nhất sắc mặt khó xem nói:

- Phải mau chóng báo cho Long Hoàng biết!

Long Vương khác nhìn nhau, cuối cùng gật đầu.



Dương gian, Đông Hải long cung, Thủy Tinh cung.

Một lão nhân áo trắng đang ngồi trên long ỷ lớn nhất, trán lão nhô ra, có đôi chân mày trắng dài đến cằm. Mắt lão nhân sâu thẳm toát ra ánh sáng trí tuệ xuyên qua thế sự.

Long Nhất mở miệng nói:

- Long Hoàng, xin hãy ra lệnh chúng ta đi cứu Long Ngũ!

- Đúng vậy. Long Hoàng, Đông Hải long cung ta trước giờ chưa từng bị khi dễ như vậy, thánh đình nho nhỏ dám cưỡi trên đầu chúng ta?

- Long Hoàng, không cần ngươi ra tay, chúng ta ra mặt chắc chắn sẽ cứu lại Long Ngũ!

.........

......

...

Trong đại điện có bảy Long Vương đều xin chiến đấu.

Long Hoàng vuốt lông mày dài, nhìn Long Nhất, nói:

- Hãy lặp lại lời ngươi vừa nói.

Đám Long Vương kinh ngạc:

- A?

Long Nhất nghi hoặc kể lại từ đầu tới đuôi Đại Trăn phát triển, kết thù kết oán với các triều thế nào, ân oán với Long Ngũ ra sao.

Long Nhất sốt ruột nói:

- Long Hoàng, tới này vẫn không biết tung tích của Long Ngũ, chắc chắn đã bị Diêm Xuyên nhốt. Từ nhỏ Long Ngũ đã không chịu khổ gì, ta lo...

Long Hoàng thản nhiên nói:

- Long Ngũ đã chết chưa?

Một Long Vương lên tiếng:

- Không, mệnh bài của hắn còn đó.

Long Hoàng trầm giọng nói:

- Nếu đã không chết thì sẽ không chết được.

- A?

Đám Long Vương kinh ngạc nhìn Long Hoàng, vì họ thấy trong thái độ của Long Hoàng cứng rắn, không như họ đã tưởng.

Long Hoàng thản nhiên nói:

- Không nghe theo lệnh của ta, nếu đã bị bắt thì cứ cho hắn nếm mùi đau khổ, như vậy mới biết mùi.

Long Nhất hét to:

- Long Hoàng, Long Ngũ không hiểu chuyện mà thôi! Không phải Long Hoàng luôn thương yêu tiểu tử Long Ngũ nhất sao? Tại sao có thể để Long Ngũ chịu khổ? Huống chi chuyện này liên quan tới mặt mũi của Đông Hải long cung ta, chúng ta....


Long Hoàng lắc đầu.

Đám Long Vương lặng đi.

Long Hoàng hỏi:

- Long Ngũ tuổi nhỏ nhất, ta biết các ngươi rất cưng chiều hắn.

Đám Long Vương gật đầu.

Long Hoàng khẽ thở dài:

- Nhưng Đông Hải long cung ta sắp tới đại nạn, đến lúc đó có ai biết kết quả? Có lẽ Long Ngũ bị giam giữ ngược lại đứng ngoài cuộc.

Đám Long Vương giật mình, ánh mắt thay đổi liên tục, dù không cam lòng nhưng cuối cùng cắn răng, gật đầu.

Một năm sau, Chân Long cương vực, Đại Tuyệt thánh đình, thượng thư phòng của Bàng Thiên Hà.

Bàng Thiên Hà nhìn mấy trọng thần trước mặt mình, biểu tình cực kỳ khó xem.

Bàng Thiên Hà sắc mặt khó xem nói:

- Bên Đông Hải long cung vẫn chưa có tin tức gì sao?

Một quan viên biểu tình phức tạp:

- Vẫn chưa, thánh vương, hình như Đông Hải long cung mặc kệ chuyện này.

Bùm!

Bàng Thiên Hà tức giận một chưởng đập trên mặt bàn.

Bàng Thiên Hà nhìn hướng một quan viên khác:

- Hiện nay Đại Trăn thánh đình phát triển như thế nào?

Quan viên kia nói:

- Nhanh, nhanh khủng bố, những quan viên này căn bản không giống như dân bản xứ đến từ thế gian. Năng lực khống chế cơ cấu quốc gia càng cực kỳ siêu quần. Một phần quan viên nhanh chóng hợp nhất chia thành lãnh thổ bốn phương, một phần quan viên nhanh chóng thu nạp nhiều anh tài. Đại Trăn thánh đình toát ra sức sống hung mãnh, thế phát triển nhanh hơn triều của ta!

Bàng Thiên Hà biểu tình cực kỳ khó xem.

Quan viên kia lại nói:

- Thánh vương, bây giờ triều ta bị chút nội loạn, chờ bình định hết thì có lẽ Đại Trăn thánh đình đã bắt giữ hết lãnh thổ, khi đó quốc chiến sẽ càng khó khăn hơn.

Bàng Thiên Hà trầm giọng nói:

- Biết rồi, các ngươi đi ra ngoài đi!

Mọi người đồng thanh kêu lên:

- Tuân lệnh!

Mọi người đi ra, trong thượng thư phòng chỉ còn một người ở lại.

Người đó nhìn hướng Bàng Thiên Hà:

- Sư phụ?


Bàng Thiên Hà hít sâu, nói:

- Đại Trăn thánh đình, Diêm Xuyên đúng là đế vương đầy tài nặng, nhiều kẻ hung hãn như vậy đều thần phục hắn. Đông Hải long cung cũng chịu thua? Hừ!

- Chúng ta làm thế nào?

Bàng Thiên Hà lộ nụ lạnh lùng cười:

- Đông Hải long cung nhận thua nhưng chúng ta không thể. Tuyệt cung phái ta tiến đến sẽ không lại phái người trợ giúp ta, nhưng cũng không phải không có cách nào cầu viện Tuyệt cung.

- A? Sư phụ, quy tắc của Tuyệt cung không có khả năng sửa đổi.

Bàng Thiên Hà lộ nụ lạnh lùng cười:

- Ta có cách, bởi vì ta phát hiện một người, Bạch Đế Thiên.

- A?

- Thanh Thần Vương của Tuyệt cung hơn một vạn năm trước có nạp một phi tử, ngươi có biết không?

- Ta biết, Thanh Thần Vương đó cực kỳ yêu thương nàng, ngậm trong miệng sợ tan. Nhưng phi tử kia luôn mặt ủ mày chau với Thanh Thần Vương, dù là vậy thì Thanh Thần Vương vẫn rất yêu phi tử đó.

- Nên biết Thanh Thần Vương là người cực kỳ tuấn tú, thực lực ở trong Tuyệt cung xếp năm hàng đầu, cực kỳ yêu thương phi tử kia, vậy tại sao nàng luôn khó chịu với hắn?

- Tại sao?

- Bởi vì phi tử của Thanh Thần Vương từng có một trượng phu, thậm chí là một phi tử, tiếc rằng trượng phu của nàng đã chết. Nhi tử kia không biết sinh tử, không ai từng gặp. Không, có lẽ thuộc hạ của Thanh Thần Vương có gặp, tiếc là khi người khác chạy tới thì thuộc hạ của hắn đã chết.

- Sư phụ, ý của ngươi là?

- Ta có điều tra về Bạch Đế Thiên, ha ha ha, hắn chuyển thế, hắn sống lại!

Đệ tử trừng mắt:

- Ai? Là trượng phi của vương phi của Thanh Thần Vương sao?

Mắt Bàng Thiên Hà lóe tia sáng lạnh lùng nói:

- Đúng vậy. Tuyệt cung sẽ không phái thêm người tìm kiếm Thủy Long cự mạch, nhưng nếu là tru sát Bạch Đế Thiên thì chắc chắn Thanh Thần Vương sẽ rất vui. Đây là toàn bộ tiêu liệu của Bạch Đế Thiên, ngươi đến Tuyệt cung tự tay giao cho Thanh Thần Vương, chắc chắn Thanh Thần Vương sẽ phái người đến!

- Tuân lệnh! Sư phụ anh minh!

Tiễn đệ tử ra khỏi thượng thư phòng, Bàng Thiên Hà nhìn phương đông.

Bàng Thiên Hà hừ lạnh một tiếng:

- Hừ! Đại Trăn thánh đình?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận