Tiên Quốc Đại Đế

Năm năm sau, Âm phủ, Vạn Quỷ cương vực.

Trong một trang viên.

Hóa Thê Lương cầm một đống tư liệu.

Trước mặt Hóa Thê Lương đứng một đám người, là quỷ tu.

Hóa Thê Lương hít sâu, nói:

- Đại Trăn? Quân đội của Đại Trăn thật hung mãnh. Mông Điềm, Vương Tiễn, Lý Tư, Doãn Hận Thiên, Dịch Phong, những người này dù là tu vi, hay thủ đoạn đều đạt tới trình độ chủ cương vực. Thế nhưng nhóm người này chỉ là thần tử của Đại Trăn?

Một quỷ tu nói:

- Công tử, Đại Trăn này đúng là hung mãnh, tốc độ mở mang bờ cõi như nước lũ ập đến, thế không thể đỡ.

- Năng lực thống lĩnh cũng cực kỳ hung hãn! Nhân tài như thủy triều không ngừng bị thu nạp.

Hóa Thê Lương gật đầu, nói:

- U Thần thánh đình, Hồn Nộ thánh đình, hai thánh đình này dù không phải loại thống nhất cương vực nhưng cũng là hai thánh đình cực kỳ cường đại, vậy mà liên tiếp bại lui trước quân đội của Đại Trăn.

Một quỷ tu cảm thán:

- Tiểu chiến dịch hai bên tử thương, nhưng đại chiến dịch thì Đại Trăn chưa thất bại. Có lẽ chúng ta sắp chứng kiến tân chủ cương vực sinh ra.

Hóa Thê Lương đi tới đi lui trong tiểu viện, trầm ngâm nói:

- Không, chúng ta đã bỏ qua một điều.

Mọi người nhìn hướng Hóa Thê Lương:

- Cái gì?

Hóa Thê Lương trừng mắt:

- Chúng ta đã đánh giá thấp Đại Trăn. Nơi này là Âm phủ, thế giới của tử linh, Đại Trăn trừ Diêm Xuyên ra thì mấy người khác đều là sinh linh. Sinh linh, tử linh, căn bản là quần thể đối lập. Nếu Đại Trăn có vô số quỷ quân, có thành tựu như vậy cũng đành thôi nhưng đây không phải quỷ quân, là người sống! Sinh linh nô dịch tử linh, đối lập hình thái mà vẫn thống trĩ vững chắc, Đại Trăn này còn mạnh hơn chúng ta tưởng tượng.


Đám cường giả thế mới phản ứng lại:

- A?

Hóa Thê Lương nhíu mày nói:

- Hồn Nộ thánh đình đã mất đi một phần ba cương thổ, U Thần thánh đình đã mất đi một phần tư cương thổ!

Ngoài viện vang thanh âm:

- Báo cáo công tử, A Tam đại nhân trở lại!

- Nhanh như vậy?

Hóa Thê Lương kinh ngạc nói:

- Cho hắn vào đi!

Rất nhanh, một nam nhân mau chóng xông vào viện, là nam nhân Hóa Thê Lương sai đi gặp lão tổ tông.

Hóa Thê Lương kinh ngạc hỏi:

- A Tam, sao ngươi trở về mau vậy?

A Tam nói ngay:

- Tiểu nhân gặp tổ sư, tổ sư đúng là cực kỳ tin tưởng công tử, dùng lực lượng vô thượng đưa ta lên Dương gian, cho thuộc hạ một phong thủy âm dương phù, khiến ta đi Chân Long cương vực điều tra. Sau khi điều tra xong thì trực tiếp từ Chân Long cương vực xuống dưới gặp công tử.

- Như thế nào?

A Tam lấy ra một cuốn tư liệu dài:

- Công tử, đây là tin tức ta thu thập được, Đại Trăn này không đơn giản.

Hóa Thê Lương giở ra xem ngay.

Trong tư liệu giới thiệu kỹ càng về cuộc đời của Diêm Xuyên giới thiệu phong ấn giới, giới thiệu chiến tranh ở Chân Long cương vực, còn có ân oán với Đông Hải long cung.

Hóa Thê Lương càng nhìn càng kinh ngạc, gã tự nhận mình kỳ tài ngút trời nhưng chưa từng thấy có ai kinh diễm như vậy. Phàm nhân độ Cổ Tiên kiếp?

Hóa Thê Lương nói:

- Các ngươi đi ra ngoài trước.

- Tuân lệnh!

Mọi người đi ra ngoài.

Hóa Thê Lương ôm đống tư liệu ngồi trong tiểu viện, suy tư.

Tư liệu của Diêm Xuyên như có sức hấp dẫn mạnh mẽ, khiến Hóa Thê Lương không thể dời mắt.

Hóa Thê Lương ngồi ba ngày trời, A Tam bị kêu lên hỏi han vài chuyện/

Ngày hôm nay A Tam rót trà cho Hóa Thê Lương, thánh gã ánh mắt liên tục thay đổi, cuối cùng hóa thành kiên quyết.

Hóa Thê Lương nghiêm túc nói:

- A Tam, bổn công tử chuẩn bị tới Đại Trăn cầu quan!

A Tam kinh ngạc hỏi:

- A? Cầu quan? Với một thánh đình? Công tử, người có thân phận gì, Diêm Xuyên lại là thân phận gì? Dù người đến thiên đình cũng có địa vị cao, nếu người mở ra vân triều, không nói tới thiên đình, làm một thánh vương cũng là dễ như trở bàn tay, đương kim thiên hạ có ai dám không cho ngươi mặt mũi? Cần gì phải tự hạ thấp mình?

Hóa Thê Lương lắc đầu, nói:


- Không, ngươi không hiểu! Gia tộc chúng ta do lão tổ tông chống đỡ, với các mạch khác thì mạch chúng ta chỉ xem như bàng chi.

A Tam lo lắng nói:

- Nhưng nếu công tử cầu quan ở một thánh đình thì sẽ bị công tử khác cười chê!

Hóa Thê Lương lắc đầu, nói:

- Cười chê? Vậy thì sao? Ta không cần để ý đến họ, huống chi sau này còn có thể giúp cho lão tổ tông.

A Tam khuyên nhủ:

- A? Tổ sư chắc không cần ai khác giúp đỡ, có ai làm gì được tổ sư? Huống chi công tử nên nói cho tổ sư một tiếng.

Hóa Thê Lương ánh mắt lạnh lùng nói:

- Không cần, ta đã quyết ý.

Mười ngày sau, Đại Tần thành, Trung Ương điện.

Hóa Thê Lương một mình đứng trong Trung Ương điện, nhìn Diêm Xuyên cương thi vương ngồi trên long ỷ.

Triều thần khác tò mò nhìn Hóa Thê Lương.

Cầu quan? Không, nói chính xác hơn là mua quan, đây là trường hợp đầu tiên tại Đại Trăn thánh đình có người dám tới Đại Trăn thánh đình mua quan, còn mua đến trước mặt thánh vương, thật can đảm!

Diêm Xuyên cương thi vương gật đầu, nói:

- Hóa Thê Lương, ngươi muốn cầu quan tại Đại Trăn thánh đình?

...

Đại Trăn thánh đình, Âm phủ, Đại Tần thành, Trung Ương điện.

Hóa Thê Lương mỉm cười nói:

- Đúng vậy.

Cả triều nhìn chăm chú.

Diêm Xuyên cương thi vương tò mò hỏi:

- Ngươi cầu chức quan gì?

Hóa Thê Lương chắc chắn nói:

- Ta không cần chức quan, không cần tước vị, ta muốn có chức quân đoàn trưởng của Đại Trăn thánh đình!


Quân đoàn trưởng?

Quần thần đứng trong đại điện kinh ngạc, thật là lớn lối.

Tuy quân đoàn trưởng chỉ là một phên hiệu nhưng có ý nghĩa cực kỳ quan trọng tại Đại Trăn thánh đình. Hiện nay toàn Đại Trăn thánh đình mới chỉ có bảy quân đoàn trưởng, mặc dù quan tước không giống nhau nhưng mỗi người đều được thánh vương chú trọng.

Diêm Xuyên cương thi vương cười hỏi:

- Quân đoàn trưởng? Ha, ngươi có tài đức gì làm quân đoàn trưởng của Đại Trăn thánh đình?

Hóa Thê Lương lấy ra một khối ngọc giản:

- Đây là lý lịch của ta.

Có cận thị tiếp nhận.

Diêm Xuyên cương thi vương tò mò xem, chợt hơi biến sắc mặt.

Diêm Xuyên cương thi vương tò mò hỏi:

- Con cháu của thánh nhân?

Con cháu của thánh nhân trên triều đình vô số quan viên lần thứ hai liếc mắt. Bởi vì đây không chỉ là thân phận cá nhân mà còn là vấn đề chính trị. Con cháu của thánh nhân làm triều thần thì chẳng phải là cùng thánh nhân kết minh?

Diêm Xuyên cương thi vương lạnh nhạt cười, quăng lại ngọc giản.

Diêm Xuyên cương thi vương lắc đầu, nói:

- Không đủ!

Hóa Thê Lương ngạc nhiên, bởi vì gã thấy trong mắt Diêm Xuyên không có chút hưng phấn. Lão tổ tông là thánh nhân, ánh mắt của Diêm Xuyên hình như không thèm quan tâm thánh nhân.

Hóa Thê Lương có tâm trí kiên định, chẳng những không oán hận Diêm Xuyên mà trong mắt có tia khen ngợi, vừa lòng sự lựa chọn của mình.

Hóa Thê Lương nghiêm túc nói:

- Ta biết Đại Trăn thánh đình dùng quân hung mãnh, nếu không phải lo đến tuyển nhận quỷ binh thì giờ phút này có lẽ đã đánh tới đô triều của hai triều. Đại Trăn thánh đình cần quỷ binh, tại hạ bất tài, có một vạn tử linh tùy tùng, văn võ đầy đủ, đều có tài làm thành chủ. Bọn chúng là lúc trước lão tổ tông phân phối cho ta, có thể mau chóng cung cấp cho Đại Trăn thánh đình, để thánh vương nhanh chóng quản lý Vạn Quỷ cương vực!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận