Tiên Quốc Đại Đế

Một người có thể được Diêm Xuyên tán tưởng, tất nhiên Diêm Xuyên sẽ dành cho hắn sự kính trọng.

- Hôm nay được tâm tình với Diêm đế, khiến Hạt Tử ta cảm khái rất nhiều. Nhưng đáng tiếc Diêm đế chỉ là ngoại thích của Khổng gia. Hạt Tử cũng không quấy rầy thêm nữa. Ta sẽ lập tức rời khỏi cương vực Tôn Thiên, đi tìm táng thiên đồng quan cho Diêm đế!

Khổng Hạt Tử lập tức nói.

- Được, nếu như sau này có cơ hội, có thể đi Hàm Dương tìm ta!

Diêm Xuyên gật đầu một cái.

- Đúng rồi, Diêm đế cẩn thận. Lần này động tác Tả gia rất lớn, cuồng phong mưa lớn sắp kéo tới! Cẩn thận!

Trước khi đi Khổng Hạt Tử còn nói.

- Được!

Diêm Xuyên gật đầu một cái.

Khổng Hạt Tử cũng gật đầu một cái, dẫn theo Khổng Ma Vương, Khổng Ngạo Thiên đi ra khỏi đại điện.

Ngày mùng 5 tháng năm, cương vực Tôn Thiên!

Ngày đại thọ của Hóa Tôn Thiên, hào quang chiếu khắp, khí may mắn trùng thiên. Bên trong đất trời, từng làn hương thơm vờn quanh. Vô số tiên cầm thần thú bay lượn trong cương vực Tôn Thiên. Tiên nhạc vang vọng. Đúng là một cảnh tượng thịnh thế.

Từng cường giả chính thức đi tới quảng trường Tôn Thiên Điện, ăn mừng đại thọ của thánh nhân.

Tội Tử Điện, Doãn Hận Thiên lại bái lạy Diêm Xuyên:

- Đa tạ Thánh Vương thành toàn!

Diêm Xuyên khẳng định nói:

- Khanh muốn làm, vậy làm đi. Bất luận kết quả thế nào, bất luận dẫn tới bao nhiêu kẻ địch, khanh vừa làm thần tử Đại Trăn, tất cả nguy nan, Đại Trăn giúp khanh tiếp nhận!


Trong mắt Doãn Hận Thiên lộ ra một tia cảm động nói:

- Từ lúc thần sinh ra, chuyện may mắn nhất chính là có thể vào làm thần tử Đại Trăn!

- Đi thôi. Đại thọ thánh nhân bắt đầu rồi!

Diêm Xuyên cười nói.

- Vâng!

Mọi người gật đầu, đi ra khỏi Tội Tử Điện, lên xe rồng chạy về phía Tôn Thiên Điện.

Còn chưa tới gần, từ phía xa bọn họ đã nhìn thấy vô số hào quang, vô số tu giả từ bốn phương tám hướng tụ hội.

- Cương vực chủ Bái Thiên, Trần Bái Thiên, dâng lên Cửu Chuyển Thiên Hỏa Châu, chúc mừng thánh nhân thiên thu vạn năm, tuổi thọ vô tận!

- Thiên Nhân Đạo Quân, Phù Tô, dâng lên một cuốn di thư của các tiên thánh trước kia, chúc mừng thánh nhân muôn đời tiên phúc!

............

......

...

Trước Tôn Thiên Điện, một đám cường giả tiến vào hiến dâng bảo vật của từng người để chúc mừng đại thọ của thánh nhân.

Tôn Thiên Điện, thánh nhân vẫn chưa ra.

Đệ tử đầu tiên của Thánh nhân, Hóa Băng đang tiếp đón mọi người.

- Bái Thiên giáo chủ, mời tới bên này, lão tổ tông nhắc tới giáo chủ đã lâu. Sau thọ yến lần này, giáo chủ nhất định phải ở lại cương vực Tôn Thiên thêm chút thời gian!

Hóa Băng chào hỏi.

- Thiên Nhân đạo quân? Lão tổ tông thường thường nhắc đến đạo quân. Hôm nay gặp mặt, quả nhiên phong thái bất phàm, xin mời!

Hóa Băng quay về phía một nam tử nho nhã tuấn lãng cười nói.

............

......

...

Cảnh tượng ở quảng trường Tôn Thiên Điện vô cùng náo nhiệt.

Quảng trường Tôn Thiên Điện phân làm hai khu vực. Khi khách trên và khi khách dưới. Khi khách trên đều là các đại Cương vực chủ, cường giả đại gia tộc, hoặc là Tổ tiên. Có thể là các thánh nhân gần đây.

Những người khác đến chúc mừng đều ngồi ở khu vực khách dưới. Tuy rằng cũng có thể nhìn thấy Tôn Thiên Điện, nhưng chung quy cũng có chút khoảng cách.

Đang lúc mọi người chiêu đãi, làm quen với nhau.

- Nhìn kìa. Đó là Diêm lão ma!

Nhất thời có người kêu lên.

Đến cương vực Tôn Thiên, ngoại trừ thánh nhân ra, ngươi có thể không biết bất luận tu giả nào, nhưng ngươi khẳng định biết đến công tích vĩ đại của Diêm lão ma.


Trộm quan tài thi thể của Thương Thiên? Ác danh lớn tới mức nào?

Một thời gian trước, chỉ trộm quan tài thi thể của Thương Thiên. Bây giờ sau mấy tháng, mọi người đã biết Diêm Xuyên còn nuốt sống một Tổ tiên. Thực lực ngập trời, ma tính tùy tiện. Những tu giả đi vào Trừ ma bảo vệ công đạo đều bị giết quăng mũ cởi giáp.

Lúc này xe rồng bay tới. Rất nhiều tu giả lộ vẻ đỏ mắt, đương nhiên lại càng thêm hiếu kỳ.

Tất cả mọi người không phải đều bảo sao hay vậy. Tin tức Thiên Nhân Cung truyền đến, nhanh chóng được bọn họ phân tích ra. Diêm Xuyên đối đầu với Tả gia. Tả gia lại là một quái vật khổng lồ. Rốt cuộc Diêm Xuyên này có tài cán gì?

Xe rồng hạ xuống một góc của quảng trường.

Tả gia ngồi xuống khu thượng khách. Tổng cộng ở đó có đến mười sáu người, trong đó có Tả Thanh. Hai mắt Tả Thanh híp lại, trong mắt hiện ra một ánh sáng sắc lạnh.

Thần sắc mỗi người con cháu Hóa thị phụ trách tiếp đón đều chớp động.

Sắc mặt Hóa Thiên Quân rất khó coi.

Hóa Băng lại lộ ra một tia hiếu kỳ, đi lên phía trước.

- Vị này hẳn chính là Diêm đế. Hóa Thê Lương ở Đại Trăn đã được Diêm đế chiếu cố!

Hóa Băng khách khí nói.

Diêm Xuyên nhìn Hóa Băng.

- Thánh Vương, vị này chính là Đại Tổ Hóa Băng. Trừ lão tổ tông ra, Đại Tổ Hóa Băng chính là người đứng đầu Hóa gia!

Hóa Thê Lương giải thích.

Diêm Xuyên lắc đầu nói:

- Hóa Thê Lương tại Đại Trăn, toàn dựa vào bản lãnh của mình. Ta hoàn toàn không chiếu cố hắn. Vị trí của hắn có được đều dó hắn nên có!

- Ồ?

Trong mắt Hóa Băng loé ra một tia hiếu kỳ.

- Diêm đế, xe rồng tạm thời đặt ở nơi đây đi. Lão tổ tông đã an bài ghế trên. Xin mời!

Hóa Băng cười nói.

- Được!


Diêm Xuyên gật đầu một cái.

Xuống khỏi xe rồng. Diêm Xuyên theo Hóa Băng đi tới phía trước. Quỷ Cốc Tử, Doãn Hận Thiên, Hóa Thê Lương đi theo phía sau.

Đoàn người đi qua quảng trường. Trên quảng trường, trước kia đang huyên nháo nhất thời lặng lẽ một mảnh. Bọn họ tách ra thành một con đường, để nhóm người Diêm Xuyên đi qua. Vô số tu giả nhìn thấy Diêm Xuyên thần sắc bỗng nhiên trở nên phức tạp.

Bởi vì chỗ ngồi của nhóm người Diêm Xuyên lại ở khu thượng khách? Chỉ bởi vì hắn là Tổ tiên sao?

Rất nhiều tu giả lộ vẻ không phục. Nhưng lúc này là đại thọ thánh nhân, không ai dám làm càn.

Nhóm người Diêm Xuyên bước lên khu thượng khách.

Một đám cường giả khu thượng khách cũng nhìn sang với ánh mắt tò mò.

Khu thượng khách tổng cộng chia làm mười tám khu nhỏ.

Khu của Tả gia, thần sắc mười sáu người chớp động. Có người cười lạnh, có người cười trào phúng. Có người tỏ ra ngưng trọng. Có người lại lo lắng. Ánh mắt Tả Thanh còn loé ra một tia oán độc.

Khu Thiên Nhân đạo quân, ánh mắt Phù Tô chớp động. Lúc này hắn cầm lấy một chiếc quạt giấy màu xanh, tay phải khẽ nắm lại, dường như đang che giấu sự kích động trong lòng.

Diêm Xuyên bước vào khu thượng khách, cũng nhìn một lượt mười tám khu vực nhỏ kia. Khi nhìn tới vị trí của Phù Tô, vẻ mặt hắn cũng không mấy thay đổi. Chỉ chợt lướt qua, dường như căn bản không để ý tới Phù Tô.

Hắn từ tốn đi theo người hướng dẫn vào khu vực nhỏ của mình.

Sau khi phất áo bào đen một cái, Diêm Xuyên ngồi xuống. Trên bàn đầy đủ rượu ngon món ngon. Cái gì cần có đều có. Bên cạnh còn có hạ nhân phụ trách hầu hạ.

Quỷ Cốc Tử ngồi ở một bên nói:

- Thánh Vương, một phần tư Cương vực chủ cõi âm Đông Ngoại Châu đã đến đây. Còn có Tả gia đến từ Nội Nam Châu. Xem ra chuyến này Tả gia đến đây đã dẫn theo thế lực lớn nhất!

Diêm Xuyên gật đầu một cái.

Doãn Hận Thiên nhìn về phía Tả gia, trong mắt loé ra một tia thù hận.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận