Tiên Quốc Đại Đế

Dưới luồng sáng trắng, thiên uy áp hướng toàn Lạc Dương.

Viên Thiên Cương vung tay, Lạc Dương bố đầy đại trận.

Ngô Thiên thánh nhân đã tới.

Ầm ầm ầm!

Ầm ầm ầm!

Ầm ầm ầm!

Ầm ầm ầm!

Ầm ầm ầm!

Từng đợt cuồng phong thổi bốn phương.

Sau lưng Ngô Thiên thánh nhân xuất hiện liên tiếp bóng người.

Trăm Tổ Tiên đều đi theo Ngô Thiên thánh nhân đến Lạc Dương.

Lấy Ngô Thiên thánh nhân dẫn đầu, mọi người nhìn chằm chằm Võ Chiếu đứng trước Thái Cực điện.

Vẻ mặt của Võ Chiếu hung ác, lạnh lùng nhìn Ngô Thiên thánh nhân.

Ầm ầm ầm!

Khí thế khổng lồ hai bên va chạm, dấy lên cuồng phong vô tận.

Trong Lạc Dương, tại một tiểu viện.

Trong tiểu viện có một nam nhân đang đứng, người đó nhìn Ngô Thiên thánh nhân, một trăm Tổ Tiên ở bên ngoài thành, nheo mắt lại.

Nam nhân trầm giọng nói:

- Truyền tin cho thánh vương đi!

Một thuộc hạ trầm giọng nói:

- Tuân lệnh đại nhân!

Thuộc hạ đi lên lấy ra một hang cá nhỏ, trong hang có một con cá vàng đnag bơi.

Thuộc hạ vươn tay bóp lấy.

Bùm bùm bùm!

Cá vàng bị bóp nát, chết ngay tại chỗ.

Cùng lúc đó, trong quảng trường Vô Thiên điện.

Tay Diêm Xuyên cầm một mệnh bài.

Cạch!


Mệnh bài bỗng vỡ thành bốn, năm mảnh.

Mặc Vũ Hề tò mò hỏi:

- Đây là mệnh bài? Ai đã chết?

Diêm Xuyên mỉm cười nói:

- Chỉ là một con cá.

Khi nói chuyện, Diêm Xuyên nhìn tạo hóa chi đỉnh trên đầu mình.

Diêm Xuyên lạnh lùng quát:

- Địch Nhân Kiệt, ra tay đi, giết sạch mọi người trong Ngô Thiên thánh địa, không chừa một tên!

Thanh âm vang vọng bốn phương quảng trường Vô Thiên điện.

Đệ tử của Ngô Thiên thánh nhân trên quảng trường Vô Thiên điện kinh ngạc hỏi:

- Cái gì?

Hiện tại trong một sơn cốc phía xa, Địch Nhân Kiệt mang theo Thiên Ngưu Vệ thấy hết mọi thứ trước mắt.

Địch Nhân Kiệt hét to một tiếng:

- Xuất thủ!

- Tuân lệnh!

Mười vạn Thiên Ngưu Vệ bay lên trời, đi đằng trước nhất là một quái vật to lớn, Bạo Tạc thú.

Mười vạn Thiên Ngưu Vệ hét dài:

- Giết!

Tiếng giết chóc ngập trời.

- To gan, ở giáo tràng của Ngô Thiên thánh nhân cũng dám càn rỡ?

Phút chốc nhiều đệ tử của Ngô Thiên thánh nhân xông hướng Địch Nhân Kiệt, trong đó thậm chí có Tổ Tiên.

Bạo Tạc thú bay đằng trước nhất, chớp mắt đã đến trước mặt đám đệ tử của Ngô Thiên thánh nhân, Tổ Tiên.

- Đó là quái vật gì vậy?

- Mặc kệ nó, dám xông vào giáo tràng của ta, mọi người đều phải chết, chôn cùng Diêm Xuyên đi!

............

........

....

Bạo Tạc thú hét to một tiếng:

- Tự bạo!

Ầm ầm ầm!

Tiếng chiến đấu thứ nhất vang lên.

- A!

- Không!

Đám đệ tử của Ngô Thiên thánh nhân bị nổ thành mảnh nhỏ.

Thiên Ngưu Vệ giết tới:

- Giết!

Bạch Khởi, Mông Nghị mang theo binh mã dũng quân đoàn ẩn trong rừng cây.

Bạch Khởi hét to:

- Mọi người nhớ kỹ, nhổ cỏ tận gốc, Thiên Ngưu Vệ chiến đấu, có đệ tử của Ngô Thiên thánh nhân nào chạy trốn thì giết không tha!

Đám binh mã dũng quân đoàn đồng thanh kêu lên:

- Tuân lệnh!

Ầm ầm ầm! Ầm ầm ầm!

Phút chốc bắt đầu cuộc chiến đấu thảm liệt tại giáo tràng của Ngô Thiên thánh nhân.

Có một đệ tử của Ngô Thiên thánh nhân kêu lên:

- Nguy rồi, đây là Thiên Ngưu Vệ của Đại Chu thiên đình, còn có quái vật kia là Bạo Tạc thú. Mau, mau mở đại trận!

Diêm Xuyên ở bên trong nhìn lồng giam nhốt mình.

Diêm Xuyên lộ nụ cười lạnh.


Diêm Xuyên vung tay chộp hướng trời.

- Lại đây!

Ầm ầm ầm! Ầm ầm ầm!

Lồng giam ban đầu đột nhiên lắc lư kịch liệt.

Có người giật mình kêu lên:

- Có chuyện gì? Căn bản không có đại đạo, hắn làm sao lay động đại trận được?

- Nguy rồi, mau, mau trông chừng tạo hóa chi đỉnh!

............

........

....

Trong ánh mắt kinh ngạc của đám người, tạo hóa chi đỉnh nổ tung

Ầm ầm ầm!

Trong khi nổ thì bên trong tạo hóa chi đỉnh bỗng bay ra một quan tài to lớn.

Quan tài xông hướng Diêm Xuyên, chớp mắt chui vào trong tay áo của hắn.

Lồng giam nhốt Diêm Xuyên tan vỡ.

Có Tổ Tiên giật mình kêu lên:

- Nguy rồi, Diêm Xuyên sắp trốn!

Phút chốc có ba Tổ Tiên lao hướng Diêm Xuyên:

- Đi đâu!?

Diêm Xuyên lộ nụ lạnh lùng cười:

- Các ngươi chưa xứng để trẫm ra tay!

Vù vù vù!

Diêm Xuyên vung tay áo, mang theo mọi người bay lên trời, lao ra bên ngoài, chớp mắt bay ra khỏi đại trận giáo tràng của tạo hóa chi đỉnh. Diêm Xuyên đứng ngoài đại trận, từ trên cao nhìn xuống chiến đấu bên dưới.

Vô số Thiên Ngưu Vệ điên cuồng trùng kích đại trận.

Xung quanh quảng trường Vô Thiên điện có khoảng ngàn vạn đệ tử nhưng không phải mọi người đều là tuyệt thế cường giả. Mặc dù số lượng Thiên Ngưu Vệ chỉ có mười vạn nhưng sức chiến đấu cực kỳ kinh người.

Mặc Vũ Hề nghiêm túc nhìn từng thiên đạo đâm lên trời bên trong giáo tràng, nói:

- Không ngờ có đến mười Tổ Tiên.

Giờ phút này, Địch Nhân Kiệt đang bám lấy hai tên Tổ Tiên. Bạo Tạc thú kéo năm tên Tổ Tiên, dù sao Bạo Tạc thú quá nguy hiểm. Bạo Tạc thú sẽ tự bạo, bay đến chỗ có nhiều người, một lần tự bạo là chết vô số người.

Còn lại ba Tổ Tiên đang áp chế Thiên Ngưu Vệ, nhưng Thiên Ngưu Vệ cũng là thân kinh bách chiến, tuy có tử thương vẫn dư sức đối phó Tổ Tiên.

Diêm Xuyên trầm giọng nói:

- Mười Tổ Tiên? Ta nói rồi, đây mới chỉ là bắt đầu.

Mặc Vũ Hề hơi lo lắng nói:

- Hủy diệt giáo tràng của Ngô Thiên thánh nhân tức là đoạn căn cơ của hắn, chúng ta và Ngô Thiên thánh nhân xem như triệt để không chết không ngừng!

Diêm Xuyên trầm giọng nói:


- Không cần lo lắng, chỉ là Ngô Thiên thánh nhân. Không phải Võ Chiếu hy vọng ta hấp dẫn thù hận của Ngô Thiên thánh nhân sao? Không sao, vì nàng, cho dù kêu ta có tru sát Ngô Thiên thánh nhân thì có ngại gì?

Mặc Vũ Hề ngọt ngào gật đầu, nói:

- Ừm!

Mặc Vũ Hề vẫn hơi lo lắng nói:

- Nhưng có cần hỗ trợ không? Hủy diệt giáo tràng của Thánh nhân, rất nhanh Ngô Thiên thánh nhân sẽ cảm ứng được, chắc chắn hắn sẽ trở về.

Diêm Xuyên trầm giọng nói:

- Không cần nhanh, ta muốn chậm, từ từ chờ tạo hóa chi đỉnh trở về. Võ Chiếu không giết được Ngô Thiên thánh nhân, chờ hắn quay về sẽ do ta dứt điểm!

Mặc Vũ Hề vui mừng hỏi:

- Chàng có thể đối chiến với thánh nhân sao?

Diêm Xuyên mỉm cười không nói.

Miêu Miêu càng hưng phấn nói:

- Meo! Ta có thể giúp ngươi!

Diêm Xuyên nheo mắt nói:

- Không cần lo, nếu ta đã đến thì đương nhiên suy nghĩ tốt mọi thứ. Chiến đấu với thánh nhân? Ha ha, đây chỉ là bắt đầu!

Mặc Vũ Hề bắt lấy cánh tay của Diêm Xuyên, trong mắt đầy nhu tình.

Bên dưới, Thiên Ngưu Vệ toàn diện xung phong vào giáo tràng của Ngô Thiên thánh nhân.

Bất đắc dĩ giáo tràng của Ngô Thiên thánh nhân không phải hư danh, phút chốc người của hai phe không làm gì được nhau.

Phong hỏa tận trời, bên ngoài giáo tràng của Ngô Thiên thánh nhân chiến đấu cực kỳ thảm liệt.

Vô số cái xác bay lên trời.

Thiên Ngưu Vệ bị tổn thất hơn phân nửa, mười vạn Thiên Ngưu Vệ chỉ còn lại ba vạn người.

Bạo Tạc thú nổ nhiều lần, tạc chết một Tổ Tiên, nhưng vẫn có rất nhiều Tổ Tiên, Bạo Tạc thú hơi vất vả.

Phía xa, Địch Nhân Kiệt cũng chật vật nói:

- Diêm đế, xin hãy ra tay!

Diêm Xuyên vung tay.

- Phóng!

- Phóng!

Phía xa trong rừng cây bỗng vang hai tiếng rống rung trời.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận