Tiên Sinh Hôm Nay Ngài Gặp Hoạ Đấy


Bữa cơm này mỗi người đều có suy nghĩ khác nhau, đặc biệt là Kiều Tĩnh Như, cô ta chưa ăn được hai ngụm cơm đã bị chọc tức đến no rồi.

Trong bụng của Lê Dao và bà Lê toàn là dưa hóng drama, còn Lê Thiệu vốn đã ăn không nhiều lắm.
Chỉ có Khúc Yêu Yêu, ăn đến nỗi bụng phình to, còn ợ lên một cái: “Cảm ơn bà Lê ạ, đồ ăn nhà bà ngon quá.”
Kiều Tĩnh Như khinh thường nói: “Thì ra là đến ăn chực.”
Khúc Yêu Yêu phản bác bằng lời lẽ chính trực: “Cô Kiều nói sai rồi, là bà Lê mời tôi đến ăn cơm.”
“Đúng vậy, là bà mời Yêu Yêu.

Lần sau bảo A Thiệu đưa cháu đến đây, bà lại chuẩn bị đồ ăn ngon cho cháu.”
Khúc Yêu Yêu cười nói cảm ơn: “Được ạ, cảm ơn bà.”
Ăn no, tinh thần cũng tràn đầy, bấy giờ Khúc Yêu Yêu mới cảm giác trong phòng có chỗ không thích hợp.

Cô nhìn về phía Lê Dao, phát hiện trên người cô nàng dường như có chút yêu khí.
Thật ra từ khi cô nàng vào cửa, Khúc Yêu Yêu đã cảm giác được, chỉ là lúc đó sự chú ý đều đổ lên vịt quay nên không suy nghĩ cẩn thận.

Bây giờ xem ra cô em họ này của Lê Thiệu thật sự đang bị thứ gì đó đeo bám.
Ăn xong, Lê Thiệu đưa Khúc Yêu Yêu đi, đúng lúc Lê Dao phải về trường học nên cũng đi theo anh lên xe.
Khi lên xe rồi, luồng yêu khí đó càng dày đặc hơn.

Khúc Yêu Yêu hỏi: “Cô Lê ạ, gần đây cô có đi tới chỗ nào không?”
Lê Dao mờ mịt: “Không có, tôi vẫn luôn ở trong trường.”
Lê Thiệu biết cô sẽ không tự dưng đặt câu hỏi: “Cô nhìn thấy cái gì?”
Khúc Yêu Yêu chỉ cười lắc đầu: “Không có gì, tôi chỉ hơi tò mò về trường học của cô Lê thôi.

Tôi còn chưa từng đến trường học bao giờ.”
Lê Dao thấy tuổi cô không lớn, không đi học đã ra ngoài làm thuê, hẳn là điều kiện gia đình rất khó khăn: “Nếu cô có hứng thú thì tôi có thể dẫn cô đến trường của tôi đi dạo.

Không nhắc đến những thứ khác, đồ ăn trong căn tin trường chúng tôi khá ngon đấy.”
“Được đó, vậy hôm nay nhé.”
Lê Dao nghĩ rằng dù sao cũng không có việc gì, nên đồng ý ngay: “Được, vậy anh ba, anh chở bọn em đến trường học đi.”
Lê Thiệu không biết Khúc Yêu Yêu đang có ý định gì, nhưng thấy cô thật sự cảm thấy hứng thú, vì thế anh liền lái xe đến trường Sư phạm thành phố Du.
Sắp đến Halloween, hàng rào của trường học được treo lồng đèn bí đỏ để hợp với ngày lễ.
Đây là lần đầu tiên Khúc Yêu Yêu đi đến nơi thế này: “Đây là trường đại học sao, đúng là khí thế quá.” Cô tìm yêu khí trong trường học, đi một đường đến cửa phòng ngủ: “Đây là chỗ nào?”

“Đây là ký túc xá.

Trùng hợp thật, chị cũng ở trong tòa này.”
“Chị Dao, em có thể đi xem thử không?”
Trên đường đi, Lê Dao và Khúc Yêu Yêu trò chuyện rất vui vẻ.

Biết Khúc Yêu Yêu nhỏ tuổi hơn mình nên Lê Dao bảo cô gọi mình là chị, dù sao cũng là người nhỏ nhất trong nhà, cô nàng vẫn muốn trải nghiệm cảm giác được làm chị.
“Được thôi, nhưng anh ba thì không thể lên đâu.”
Lê Thiệu xua tay nói: “Anh ở dưới lầu chờ hai người.” Sau khi Lê Dao tiến vào, anh giữ Khúc Yêu Yêu lại, hỏi cô: “Cô muốn làm gì?”
“Đợi lát nữa tôi nói cho anh sau.”
Bản thân Khúc Yêu Yêu cũng không xác định được, đợi cô điều tra xong mọi chuyện rồi trở về nói sau.
***
Đi theo Lê Dao đến lầu sáu, trong lúc đi cũng gặp phải mấy bạn học của cô nàng.

Khi hỏi về Khúc Yêu Yêu, Lê Dao đều giới thiệu cô là em gái trong nhà.

Khúc Yêu Yêu ngửi hương vị trong không khí, quả nhiên yêu khí ở nơi này càng đậm hơn.
Ký túc xá nữ là phòng bốn người, ba người bạn cùng phòng khác đều ở đây.
Thấy Khúc Yêu Yêu, Lâm Tiểu Mễ tò mò hỏi: “Nè Lê Dao, đây là ai vậy?”
Lê Dao vẫn nói là em gái.
Khúc Yêu Yêu nhìn xung quanh, đầu tiên là khen một hồi: “Oa, ký túc xá của các chị đẹp quá đi.”
Cơ sở vật chất trong ký túc xá không khác gì với những trường đại học bình thường.

Nhưng là con gái ấy mà, họ thích treo rèm hồng nhạt, dán vài tấm poster gì đó.

Nhìn thấy thứ treo trên tủ quần áo, Khúc Yêu Yêu mới phát hiện ra mục tiêu.
“A, cái mặt nạ này đặc biệt thật đó, là hình hồ ly nè.” Cô sáp lại gần nhìn, yêu khí đang tỏa ra từ chiếc mặt nạ này.
Mạc Thư Ngôn đi đến, cầm mặt nạ trong tay nói: “Tụi chị đã mua cái này lúc đi chơi ở công viên trò chơi vào hai ngày trước.

Chẳng phải sắp đến Halloween sao? Ở nơi đó có trăm quỷ diễu hành, cũng thú vị lắm.

Lê Dao, cậu không đi đúng là quá đáng tiếc.”
Mấy ngày hôm trước các cô ấy quả thực có nói muốn đi chơi, chẳng qua Lê Dao phải tập luyện nên không đi.

“Không sao đâu, lần sau vẫn còn cơ hội mà.”
Trăm quỷ diễu hành...
Khúc Yêu Yêu nhắc nhở các cô ấy: “Trăm quỷ diễu hành rất nguy hiểm, các chị không thể đi nữa.”
Mạc Thư Ngôn nghe xong thì cười ha ha: “Trăm quỷ diễu hành chỉ là một hoạt động mà thôi, đều là người đóng giả thành quỷ.

Lê Dao, cô em gái này của cậu thú vị thật đó.”
“Chỗ đó có rất nhiều mặt nạ như vậy sao?”
“Đúng vậy, ngoại trừ hồ ly còn có mặt quỷ, kiểu dáng cũng có rất nhiều.”
“Oa, thực sự thú vị quá.

Chị ơi, em có thể đeo mặt nạ của chị một lát không ạ? Trước kia em chưa từng có cái nào như vậy.”
Mạc Thư Ngôn đưa mặt nạ cho cô: “Có thể chứ.”
“Cảm ơn chị.”
Khúc Yêu Yêu đeo mặt nạ lên, yêu khí trong nháy mắt đã tan biến.

Cô còn tưởng rằng đây là yêu quái có đạo hạnh cao thâm nào đó, chẳng qua chỉ là một thủ đoạn lừa bịp thôi.
“Thực sự rất thú vị, em trả lại cho chị ạ.”
Yêu khí trên người Lê Dao có lẽ đã bị dính phải từ mặt nạ.
Lê Thiệu chờ ở dưới lầu đến nỗi hơi mất kiên nhẫn, xung quanh anh có mấy cô gái đang đứng, có người dũng cảm trực tiếp tiến lại muốn xin số của anh.
“Anh đẹp trai ơi, anh học khoa nào vậy? Có thể cho em Wechat không?”
Lê Thiệu từ chối với vẻ mặt vô cảm: “Tôi không phải người của trường học này.”
“Vậy là người trường ngoài à.

Không sao cả, em cũng có thể chấp nhận.”
Anh ngẩng đầu, nhìn thấy Khúc Yêu Yêu đang đứng trên cầu thang thì lập tức nói “cho tôi qua” rồi đi tới: “Sao bây giờ mới xuống?”
Lê Dao nói giỡn với anh: “Sức hấp dẫn của anh ba không hề giảm nhỉ? Nè, nếu anh vừa ý cô nào thì để em giúp anh xin số.”
“Lo bản thân mình cho tốt đi.”
“Ha ha, anh ba đang ngượng ngùng à? Được rồi, em không tiễn anh nữa, tạm biệt Yêu Yêu.”
Khúc Yêu Yêu vẫy tay: “Tạm biệt.

Đúng rồi chị Dao, nếu chị cảm thấy cơ thể có chỗ nào không thoải mái thì bảo Lê tiên sinh nói cho em, nhất định phải nhớ kỹ nhé.”
Lời cô nói có chút khó hiểu, tuy Lê Dao nghe không hiểu nhưng vẫn nói: “Được, chị biết rồi.”

Những cô gái xung quanh thấy anh đẹp trai có bạn gái đều thất vọng rời đi.

Quả nhiên mấy anh đẹp trai đều thích những người vừa xinh đẹp lại trẻ trung.
***
Trên đường trở về, Lê Thiệu hỏi cô: “Cô đi lên theo Lê Dao là vì có chỗ nào bất thường sao?”
“Ừ.” Khúc Yêu Yêu kể cho anh nghe thứ mình thấy trong ký túc xá: “Là một cái mặt nạ hồ ly, trên đó có yêu khí nhưng mùi vị không đậm lắm, hẳn là vật mang bên mình của một con yêu quái nào đó.

Chẳng qua theo lời của bạn cùng phòng của chị Dao thì cái mặt nạ này chỉ được tùy tiện mua từ một quầy hàng, nhưng tôi vẫn cảm thấy trong chuyện này có gì đó kỳ quặc.”
Nếu Lê Dao không sao thì Lê Thiệu cũng yên tâm.
“Không sao là tốt rồi, chắc là không cẩn thận lấy nhầm thôi.”
“Mong là vậy.”
Luồng yêu khí đó mờ nhạt không rõ ràng, Khúc Yêu Yêu cũng không nhìn ra được rốt cuộc nó thuộc về ai.

Thôi, cứ theo lời của Lê Thiệu đi, có lẽ là lấy nhầm rồi.
Cô quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, các cửa hàng trên đường cũng trang trí theo không khí Halloween.

Khúc Yêu Yêu không hiểu: “Lê tiên sinh, Halloween là gì?”
“Nói một cách đơn giản thì đó chính là lễ hội ma quỷ ở phương Tây.”
“Nhưng lễ hội ma quỷ thì có gì hay mà chúc mừng? Nó nguy hiểm lắm.”
Thấy cô nói nghiêm túc như vậy, Lê Thiệu chợt muốn cười phì: “Ma quỷ ở phương Tây không dọa được người phương Đông, chỉ để cho náo nhiệt thôi.”
“Nhưng tôi vẫn cảm thấy không tốt lắm.”
Tuy nói như vậy, nhưng cô vẫn rất hứng thú khi nhìn thấy hoạt động Halloween được tuyên truyền trong TV: “Lê tiên sinh, chúng ta cũng đi đi!”
Lê Thiệu nhìn về phía TV, trên đó là hoạt động tuyên truyền của Thung lũng hạnh phúc ở thành phố Du: “Không phải cô nói tổ chức lễ hội ma quỷ không tốt sao?”
Khúc Yêu Yêu hắng giọng, nghiêm trang nói: “Khụ khụ, chẳng phải tôi đây muốn đi xem có chỗ nào có tình huống bất thường hay không sao? Lỡ như có yêu ma trà trộn vào trong để hại người thì tôi cũng có thể thuận tiện vì dân trừ hại.

Lê tiên sinh, phải làm nhiều việc tốt thì mới có quả ngọt để ăn.”
Lê Thiệu thầm nghĩ, việc này có quan hệ gì với tôi đâu?
Anh không thích đến những nơi đông người, đặc biệt là công viên trò chơi vào những ngày lễ.

Tất cả hạng mục trò chơi căn bản đều phải xếp hàng hơn một giờ, xem biểu diễn thì đông nghìn nghịt.

Còn không bằng dùng khoảng thời gian này làm mấy chuyện khác.
“Không đi, cô muốn đi thì có thể tự gọi taxi đi.

Thung lũng hạnh phúc cũng không xa mấy, hai mươi phút là đến rồi.”
Khúc Yêu Yêu giả vờ đáng thương: “Anh thật sự không thể dẫn tôi đi sao?”
“Không đi.” Lê Thiệu trả lời rất kiên quyết.
Cố Hề khuyên cô: “Yêu Yêu, thật ra Halloween không có gì vui đâu, nó cũng không đẹp như trong video tuyên truyền.


Nếu em muốn đi Thung lũng hạnh phúc thì có thể đi vào ngày thường, thời gian xếp hàng ngắn hơn nhiều, có đúng không Lê tiên sinh?”
Lê Thiệu nhìn đôi mắt ngấn nước của cô, thỏa hiệp: “Nếu trong khoảng thời gian này cô không gây phiền toái cho tôi thì tôi sẽ cân nhắc đến việc dẫn cô đi.”
Khúc Yêu Yêu vươn ngón út: “Ngoéo tay đi, không được lừa gạt người khác.”
Lê Thiệu chần chừ một lát rồi vươn ngón út móc lấy ngón tay cô: “Không lừa cô.”
Khúc Yêu Yêu vẫn luôn chờ mong được đi công viên trò chơi, chẳng qua không ngờ được ngày đó sẽ đến nhanh như vậy.
“Xin hỏi anh là anh trai của Lê Dao ạ? Cậu ấy bị ngất xỉu trong ký túc xá.”
Hôm đó Lê Thiệu nhận được một cuộc gọi, đầu bên kia tự xưng là bạn cùng phòng của Lê Dao.

Lê Thiệu nghe vậy, lập tức lái xe qua, Mạc Thư Ngôn và Lâm Tiểu Mễ nâng cô nàng xuống lầu, Lê Dao đã hôn mê bất tỉnh.
Nhưng sau khi đưa đến bệnh viện kiểm tra, bác sĩ lại nói cô nàng không bị bệnh gì, chuẩn đoán là cô nàng bị kiệt sức nên truyền cho cô nàng một túi đường glucose rồi cho xuất viện.
Lê Thiệu sợ bác hai lo lắng nên đưa Lê Dao về nhà của mình.
Anh vừa ôm Lê Dao vào nhà, Khúc Yêu Yêu liền nhận ra yêu khí.
“Đừng nhúc nhích!”
Vẻ mặt của cô nghiêm túc, đi qua hỏi: “Chị Dao sao vậy?”
“Té xỉu ở ký túc xá.”
Luồng yêu khí này giống y hệt với luồng yêu khí trên chiếc mặt nạ hồ ly kia, vậy mà Lê Dao vẫn trúng chiêu.
Lê Thiệu nhẹ nhàng đặt cô nàng lên giường, Khúc Yêu Yêu ngưng tụ tinh khí điểm lên trán Lê Dao.

Cô có thể cảm nhận được Lê Dao đang bị vây hãm trong giấc mơ: “Phải tìm được con yêu quái đã vây hãm chị Dao.”
Cô nhớ đến chiếc mặt nạ kia, lập tức bảo Lê Thiệu gọi điện thoại cho bạn cùng phòng của Lê Dao.
Mạc Thư Ngôn bắt máy, khi được hỏi gần đây Lê Dao đi đâu thì nói: “Bọn em cũng không đi đâu cả, chỉ đi Thung lũng hạnh phúc xem trăm quỷ diễu hành và Hồ Vương đón dâu.

Đúng rồi, Lê Dao còn nhận được tú cầu của người sắm vai Hồ Vương ném cho.”
Khúc Yêu Yêu vội vàng hỏi: “Quả tú cầu đó còn không?”
“Vẫn ở trong ký túc xá này.

Mà nói ra cũng lạ lắm, Hồ Vương kia không chỉ không lấy tú cầu về mà còn nói lần sau muốn đến cưới Lê Dao.

Chẳng qua chỉ là diễn kịch thôi, bọn chị cũng không để ý lắm.

Đúng rồi, Lê Dao có khỏe không?”
Lê Thiệu nói: “Không sao cả, chỉ bị sốt thôi, nghỉ ngơi vài ngày là ổn.”
“Vậy thì tốt rồi, chắc là do ban đêm bị cảm lạnh.

Nếu có việc cần bọn em hỗ trợ thì có thể trực tiếp gọi cho em.”
Khúc Yêu Yêu ở bên cạnh ra dấu, Lê Thiệu hiểu ý, nói: “Quả tú cầu đó, có thể cho anh không?”
Đương nhiên Mạc Thư Ngôn không có ý kiến gì, vốn dĩ cũng do Lê Dao chụp được..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận