Tiên Sinh! Vợ Ngài Lại Lên Báo!


"Ba" Doãn Như Vi không nhịn được, tiến lên trước: "Chuyện của con…"  "Oh, đúng rồi, còn muốn ăn phật nhảy tường… hình như có hơi phiền phức chút, hay là thôi không ăn nữa vậy, dù sao thì cũng nhiều món lắm rồi á.

"  Minh Ca hờ hững nghịch lọn tóc dài, cắt đứt lời của Doãn Như Vi, ngữ điệu mềm mại yêu kiều ẩn chứa ý vị nói không nên lời, làm người ta không cách nào tin là cô đang cố ý.

Nhưng mà lúc con gái nói hay là thôi đi, trên khuôn mặt nhỏ tinh xảo xinh đẹp lại lộ ra một chút biểu cảm mất mát đáng thương lại hiểu chuyện.

Lòng Minh Trí Viễn mềm thành một đoàn, đối với yêu cầu của con gái không gì là không đáp ứng, khua tay nói: "Phật nhảy tường thì phật nhảy tường, có chỗ nào phiền phức đâu chứ.

"  Ngắt lời như thế này, lời Doãn Như Vi muốn nói chỉ có thể lặng lẽ nuốt xuống, muốn nói lại không nói được.

Doãn Di Lan ngầm chuyển cho cô ta một ánh mắt bình tĩnh đừng nóng nảy.

Minh Trí Viễn cởi tây trang trên người xuống, vén tay áo lên, tháo đồng hồ ra, một người đàn ông cao to lại đeo lên tạp dề ở nhà, nhìn có vẻ vừa ấm áp lại vừa khôi hài.


Minh Ca xung phong nhận việc muốn giúp một tay, bị bố xua ra ngoài, "Con ấy, từ nhỏ đã được nuông chiều, đến cả cửa nhà bếp cũng không biết ở hướng nào, con mà giúp, bố thật sự sợ con sẽ đốt luôn cái nhà bếp này.

Mau mau mau, tự mình ra ngoài chơi đi.

"  "! "Vành mắt Minh Ca hơi muốn nóng lên.

Cô của hiện tại, không phải là thiên kim nhà giàu mười đầu ngón tay không dính nước mùa xuân nữa.

Đời trước sa sút, từng tới những nơi như khách sạn, quán bar để làm thêm, dần dà lâu ngày cũng luyện được một thân kỹ năng nấu nướng tốt.

Nhưng mà, không cần thiết phải nói ra.

Nếu như để ông già nhà cô biết những chuyện cô gặp phải sau này, nghĩ đến phải là một việc xót xa biết nhường nào.

"Được thôi, vậy cơm chín rồi thì ba bảo mẹ Dung gọi con nhé.

" Minh Ca đè nén sự chua xót trong lòng, nở một nụ cười, rời khỏi nhà bếp.

Nếu ba cô đã muốn cưng chiều cô thành một công chúa nhỏ áo đến duỗi tay, cơm đến há miệng, thân là một người con gái hiếu thuận, đương nhiên chỉ có thể ngoan ngoãn nghe theo.

Minh Trí Viễn nhìn con gái của mình rời khỏi nhà bếp, thu lại ánh mắt, khoé mắt hơi ướt nhưng trên mặt lại lộ ra một nụ cười vui mừng.

…Minh Ca tự nhiên không định xuống lầu mắt lớn trừng mắt nhỏ với hai mẹ con bạch liên hoa.


Cô lên lầu, thay một bộ áo da quần da bó sát màu đen cool ngầu, chọn một cái váy dài màu hồng có chất liệu hơi mỏng, màu sắc tươi sáng bắt mắt trong tủ quần áo để mặc lên.

Kiểu dáng bó eo, làm đường cong eo của cô gái nhỏ được kéo tới thon dài xinh đẹp cực kỳ.

Minh Ca xinh đẹp đi tới soi gương, ngâm nga mấy câu ca tự mình tùy tiện sửa lời: "Thế giới tươi đẹp như thế này, tôi cũng xinh đẹp như thế này, tôi cool ngầu mỹ lệ, không biết tương lai sẽ cưới ai về nhà…"  m thanh của hệ thống đột nhiên vang lên.

[Ting____]  "Hửm?"  [Ting! Phát động nhiệm vụ ẩn!]  "Meo?"  [Nhiệm vụ ẩn: Làm người đẹp nhất, uống rượu mạnh nhất, ôm đùi to nhất.

]  “! ”Minh Ca: Có ý gì thế?  Hệ thống nói, [Thân là một super star thì tiêu chuẩn thấp nhất là: một gương mặt tuyệt sắc vĩnh viễn không lỗi thời, vóc dáng ma quỷ hoàn mỹ, toàn dân yêu thích, còn có… kim chủ.

]"Vậy nên?"  [Giành được tình yêu đích thực của một vị kim chủ cao to đẹp trai giàu có ngọt nước ngon xương, là nhiệm vụ mà cô bắt buộc phải hoàn thành.

]"Ồ.

"  Mặt Minh Ca thờ ơ.

Baba đây chính là kim chủ.


Không hề muốn ôm đùi của người khác.

Nhưng mà!   Hệ thống tàn nhẫn lạnh lùng vô tình nói: [Từ chối nhiệm vụ, hoặc là trong kỳ hạn mười năm mà không thể hoàn thành, kết cục chính là bị xoá bỏ đó nha.

]  Minh Ca đỡ trán: "Được được được, tôi tiếp nhận, tiếp nhận là được chứ gì.

"  [Cố lên.

]"Cho nên, anh ta là ai?"[Hệ thống dưỡng thành super star đang trong quá trình kiểm tra tự động… kiểm tra hoàn tất… khoá định mục tiêu… mục tiêu sinh thành…]  [Ting____]  [Nhiệm vụ ẩn, mục tiêu công lược: Cung Dạ Yến.

].


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận