Tiên Tuyệt

Vũ La cao cao tại thượng nhìn Quỷ Lệ Danh:

- Có thủ đoạn gì, cứ việc thi triển hết ra. Ta nhất định khiến cho ngươi chết tâm phục khẩu phục.

- Ta sẽ cho ngươi biết, Quỷ Lệ Danh ngươi chỉ là một trò cười!

Quỷ Lệ Danh cười gằn một tiếng, bỗng nhiên đấm một quyền vào hồ lô màu vàng sẫm kia.

Bùng...

Hồ lô nổ tung, Ma Hỏa đen kịt đốt cháy phạm vi ngàn dặm xung quanh rất nhanh. Đám hung thú hùng mạnh, kể cả Thanh Thi Trùng cũng phải tạm thời lẩn tránh Ma Hỏa đáng sợ này, vội vàng tháo chạy khỏi nơi ở bấy lâu nay của mình.

Ma Hỏa bừng bừng, dường như có thể hấp thu lực lượng sâu trong lòng Lệ Vũ Chiểu. Ngọn lửa càng ngày càng mãnh liệt, Quỷ Lệ Danh gầm lên giận dữ, bất ngờ dấn thân vào trong ngọn lửa.

Vũ La giật mình kinh hãi quát to:

- Ngươi điên rồi!

- A...

Quỷ Lệ Danh bị Ma Hỏa thiêu đốt phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết nhất từ trước tới nay. Thân thể y nhanh chóng bị đốt cháy, ngay sau đó nguyên hồn y chìm vào trong Ma Hỏa, cũng không biết thi triển thủ đoạn gì, nguyên hồn lại dung nhập cùng Ma Hỏa trở thành một thể.

Vũ La lắc đầu:

- Ngươi thật sự điên rồi, bất quá như vậy thì đã sao, ngươi vẫn không phải là đối thủ của

Trong biển lửa kéo dài ngàn dặm, một cơn sóng lửa khổng lồ phóng vút lên cao, trên đó hiện ra gương mặt của Quỷ Lệ Danh. Gương mặt y hết sức khổng lồ, vô cùng dữ tợn:

- Ta đã nói rồi, cho dù ta chết cũng sẽ kéo ngươi theo. Thôi Xán, ngươi đừng nghĩ tới chuyện chạy trốn, theo ta cùng tới Cửu U Minh Ngục trình diện thôi, ha ha ha!

Sóng lửa tầng tầng lớp lớp, sóng sau cao hơn sóng trước, liên miên không dứt ập về phía Vũ La.

Hai tay Vũ La huy động, hai đạo Thần Hỏa bày ra trước mặt một bức tường lửa rộng rãi, cản trở Ma Hỏa xâm nhập. Quỷ Lệ Danh bất chấp tất cả, mấy trăm đạo sóng lửa trong nháy mắt dâng lên, ầm một tiếng đập nát tường lửa. Gương mặt hung tợn của Quỷ Lệ Danh thình lình thò ra từ chỗ hổng tường lửa, cắn về phía Vũ La.

Vũ La khẽ lắc đầu, Vu lực màu vàng sẫm bộc phát, hiện tại giống như Quỷ Lệ Danh đưa mặt mình ra mời Vũ La tát cho y một cái.

Bịch!

Gương mặt lửa khổng lồ kia bị đánh bay ra ngoài mấy trăm trượng.

- Ha ha ha!

Quỷ Lệ Danh điên cuồng cười một tiếng:

- Thôi Xán, chôn cùng ta đi thôi!

Trong biển lửa nổi lên từng cơn sóng lửa khổng lồ, đường kính có đến ba mươi trượng, từ bốn phương tám hướng hội tụ lại, tất cả đều vây xung quanh Vũ La.

- Ma Hỏa Âm Lôi, nổ!

Quỷ Lệ Danh gầm lên giận dữ.

Ầm!

Ma Hỏa giống như nộ long xông lên vạn trượng trời cao, mấy ngàn quả Ma Hỏa Âm Lôi cùng nhau nổ tung, cả Lệ Vũ Chiếu kịch liệt run rẩy một trận. Cho dù là những hung thú hung tàn nhất cũng phải ẩn nấp lẩn tránh, không muốn bị hai người đang chiến đấu kia phát hiện ra mình.

Bên ngoài Lệ Vũ Chiểu, bọn Chu Thanh Giang lo lắng đợi chờ, nhiều lần không nhịn được muốn xông vào, nhưng đều bị Hướng Cuồng Ngôn ngăn lại.

Địa phương hai người chiến đấu đã bị mấy ngàn Ma Hỏa Âm Lôi nổ tung thành một cái hố sâu khổng lồ.

- Ha ha ha!

Quỷ Lệ Danh cười thảm một tiếng:

- Thôi Xán, ta không sống được, ngươi cũng chết chắc. Ngươi còn có thể có được bao nhiêu sức lực? Còn có thể đỡ được bao nhiêu Ma Hỏa Âm Lôi của ta?

- Nào, nào, hãy cùng chết với ta. Ngươi bây giờ là Trung Châu Vũ La, báo được thù xưa thì đã sao, cũng không có cách nào trở lại thân phận Đế Quân Thôi Xán của ngươi như trước, theo ta cùng tới Cửu U Minh Ngục đi thôi! Ha ha ha...

Quỷ Lệ Danh tự nhận thắng lợi về mình, đã có chút điên cuồng.

Nhưng sau khi Ma Hỏa nổ tung tản đi, Vũ La ở trung tâm vụ nổ vẫn bình yên vô sự.

Quỷ Lệ Danh hết sức bất ngờ:

- Ngươi...

Vũ La có áo giáp Úy Phong Thiết, ngay cả cương phong còn không sợ, huống chi những Ma Hỏa Âm Lôi này?

Hắn lạnh nhạt nhìn Quỷ Lệ Danh:

- Còn có chiêu số gì khác nữa không, hết rồi sao? Ngươi làm cho ta thất vọng vô cùng... Tốt xấu gì Lâm Tuyệt Phong còn giấu được một đạo Thiên Mệnh Thần Phù, đến giờ phút cuối cùng muốn nổ tung cùng ta đồng quy vu tận, ngươi còn không bằng lão...

Quỷ Lệ Danh gầm lên giận dữ:

- Không có Thiên Mệnh Thần Phù cũng có thể giết ngươi như thường! Chết đi!

Trong biển lửa ngàn dặm dâng lên thêm vạn quả Ma Hỏa Âm Lôi nữa, tất cả đều chất chồng bên cạnh Vũ La, sau đó nổ tung.

Nhưng lần này, Vũ La vẫn bình yên vô sự. Quỷ Lệ Danh hét lên như sấm:

- Ta cũng không tin...

Vũ La khoát tay ngăn lại:

- Không cần hao phí sức lực vô ích, ta đã nói chiêu này đối với ta không có tác dụng gì. Cho dù ngươi tập hợp đủ mười vạn Ma Hỏa Âm Lôi, cũng không làm rơi được một sợi lông của bản tọa.

Hắn nhìn Quỷ Lệ Danh có vẻ hải hước:

- Nếu ngươi thật sự không còn thủ đoạn gì khác, trận chiến này đến đây là chấm dứt.

- Chấm dứt?

Quỷ Lệ Danh cười lạnh một tiếng:

- Ngươi nói thật dễ dàng, bản tọa có biển lửa ngàn dặm, ta chờ xem ngươi làm thế nào kết liễu ta!

Vũ La thương hại nhìn y, nhưng vẫn không chút lưu tình nói:

- Quỷ Lệ Danh, ngươi thật là một kẻ ngu xuẩn. Ngươi bỏ qua thân thể, dung nhập vào trong Ma Hỏa, nhưng ngươi không biết mình đã đi một nước cờ ngu xuẩn tới mức nào!

- Hừ! Ngươi thối lắm!

Quỷ Lệ Danh thóa mạ ầm lên.

Vũ La cũng không nói gì nữa, vung tay điểm lên không một chỉ. Chỉ trong thoáng chốc một đạo huyết quang xé rách sương mù xám xịt của Lệ Vũ Chiếu, có một thứ gì đó chui ra. Thình lình huyết quang vạn trượng, hung uy ngập trời, thứ kia chỉ vừa xuất hiện đã tỏa ra khí hung sát vô cùng vô tận khắp Lệ Vũ Chiểu, tất cả hung thú đều phủ phục bên trong hang ổ của mình, không dám nhúc nhích.

Thiên hạ đệ nhất sát phù, Bách Vạn Nhân Đồ!

Khỉ hung sát vô biên kia đã áp đảo Ma Hỏa của Quỷ Lệ Danh xuống tới mức thấp nhất, cơ hồ chỉ còn lại một màn lửa mỏng đen kịt dán sát mặt đất. Bên trong sóng lửa, mặt Quỷ Lệ Danh cũng trở nên bằng phẳng, nằm trên mặt đất.

Vũ La lạnh nhạt nói:

- Hiện tại ngươi đã hiểu chưa, không có thân thể, chỉ có nguyên hồn, chắc chắn ngươi không thể nào đánh thắng ta.

Thiên hạ đệ nhất sát phù Bách Vạn Nhân Đồ có tác dụng áp chế trời sinh với những thứ như sinh hồn, nguyên hồn, hung hồn... Vũ La nói đây là lời thật.

- Làm sao có thể như vậy được?

Quỷ Lệ Danh gầm lên giận dữ:

- Ngươi đã có một đạo Thiên Mệnh Thần Phù, làm sao có thể có thêm một đạo nữa? Tiền kiếp ngươi đã có thiên hạ đệ nhất hung phù Hạn Bạt Huyết Phần, tại sao tới đời này thiên hạ đệ nhất sát phù Bách Vạn Nhân Đồ còn có thể nhận ngươi làm chủ nhân! Chuyện này không thể, tuyệt đối không thể...

Vũ La vung tay lên, hứng thú gần như tan mất:

- Xem ra ngươi cũng chỉ có vậy mà thôi...

- Bản tọa nằm gai nếm mặt vì báo đại thù, nhưng các ngươi lại làm cho ta vô cùng thất vọng.

- Giết Lâm Tuyệt Phong, bản tọa chỉ dùng năm thành chiến lực, giết ngươi, ngay cả ba thành cũng chưa tới.

Vũ La tiện tay điểm ra, Bách Vạn Nhân Đồ thu hung uy lại, áp chế biển lửa ngàn dặm kia chỉ còn là một quả cầu lửa to bằng nắm tay. Mặt ngoài quả cầu lửa là gương mặt đầy hoảng sợ của Quỷ Lệ Danh:

- Ngươi... Rốt cục ngươi muốn làm gì ta?

Vũ La lấy ra một miếng ngọc túy, co tay búng ra ba cái, ba vòng sáng màu vàng nhạt dung nhập vào trong ngọc túy. Đó là Vũ La dùng linh văn Long Tộc gia trì ba đạo phong ấn. Sau đó, hắn ném Quỷ Lệ Danh vào trong ngọc túy, bất kể giãy dụa Quỷ Lệ Danh thế nào cũng không thể thoát ra được.

Vũ La thu Bách Vạn Nhân Đồ lại, quay người bay về phía Quỷ Cừu sơn.

Hai canh giờ sau, Vũ La đã đứng trên di tích Hoang Vân thành.

Nơi này hiện tại đã là một cái hố sâu hết sức khổng lồ, đường ính hàng chục dặm, sâu vài dặm, giống như do một viên vẫn thạch khổng lồ giáng xuống tạo thành.

Vũ La đứng trên một ngọn núi gẫy.

Núi này là do ngày trước đánh nhau, Vũ La vô tình chặt đứt ngọn.

Hắn giơ miếng ngọc túy lên:

- Quỷ Lệ Danh, có thấy quen không, đây là Hoang Vân thành của bản tọa. Bất quá không sao cả, hiện tại Ma Diễm cốc của ngươi so ra còn thê thảm hơn cả nơi này.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui