Tiên Tuyệt

- Tiên sinh, rốt cục các vị cũng đã ra ngoài, Cơ mỗ vô kế khả thi, chỉ có thể mời tiên sinh tương trợ...

Bọn Cơ Thường Tại đợi bên bờ Long Vĩ hồ đã lâu, thấy bọn Vũ La đi ra vội vàng xúm lại.

Phía sau y, vẻ mặt sáu tên gia tướng cũng hết sức tiều tụy, đều lộ ra vẻ vô cùng bất đắc dĩ.

Cơ Tiểu Tiểu đáng thương đứng ở một bên.

Vũ La cau mày, lặng lẽ tránh ra:

- Cơ tiên sinh, đây là ý gì?

Lần này Cơ Thường Tại đã thật sự vét túi, không nói hai lời, lấy ra một chiếc nhẫn trữ vật từ trong lồng ngực, hai tay dâng lên:

- Vũ tiên sinh, cái này chỉ là lễ mọn, không dám nói đáp tạ tiên sinh cứu tính mệnh tiểu nữ, phần ân tình này Thanh Khâu tiên tộc ta khắc vào tâm khảm. Lễ vật này chỉ là muốn liên lạc chút cảm tình cùng tiên sinh, xin tiên sinh vui lòng nhận cho.

Lời này đã lọt tai Vũ La, cho nên hắn cầm lấy nhẫn trữ vật kia. Trước đây Vũ La không để ý tới sự nhờ vả của Cơ Thường Tại, nguyên nhân rất lớn là vì cảm thấy người này quá kiêu ngạo.

Mình đã cứu mạng Cơ Tiểu Tiểu, nhưng lại không cảm thấy lòng biết ơn của Cơ Thường Tại chút nào. Dường như Cơ Thường Tại chuyển lòng biết ơn này sang hết trên người Lương Mạt Vũ. Y lại dùng mối ân tình cứu mạng con gái này để lôi kéo quan hệ, Vũ La không thích, thậm chí có thể nói vô cùng ghét.

Hấn mở ra nhìn thấy bên trong chiếc nhẫn, tiên ngọc chất đống như núi, một bên còn có một chiếc kệ rất lớn, trên đó bày rất nhiều tài liệu trân quý.

Vũ La suy nghĩ một chút, sau đó cũng thu lấy.

Tìm được thiên địa Linh Vật rồi, kế tiếp hắn muốn trở về tinh không phù đảo tiềm tu. Chuyện xây dựng tinh không phù đảo, hắn đã giao cho Lão Hắc, hiện tại đang rất cần tiên ngọc cùng các loại tài liệu.

Cơ Thường Tại thấy hắn nhận lễ vật, trong lòng có hơi yên dạ.

Trong thời gian bọn Vũ La tìm tòi di tích dưới Long Vĩ hồ, bọn Cơ Thường Tại cũng không nhàn rỗi. Bọn họ tìm tất cả địa điểm có khả năng xuất hiện Long Hóa Thạch trên Ngự Xạ Tinh một lần, phát hiện ra không ít tài liệu các loại, nhưng vẫn không thấy bóng dáng Long Hóa Thạch đâu.

Nguồn gốc tin tức Long Hóa Thạch xuất hiện ở Ngự Xạ Tinh vô cùng xác thực. Hơn nữa trong ngàn năm qua, đây là lần đầu tiên Thanh Khâu tiên tộc lấy được tin tức xác thực về Long Hóa Thạch, cho nên Cơ Thường Tại hết sức coi trọng.

Nhưng tìm mãi mà vẫn không tìm được, khiến cho lòng y nóng như lửa đốt.

Nghĩ tới nghĩ lui, tựa hồ vẫn phải cầu xin Vũ La. Những lời mà Vũ La đã nói ở La Hổ sơn, vẻ mặt hắn khi ấy vô cùng quả quyết, đã để lại ấn tượng rất sâu trong lòng Lương Mạt Vũ.

Y mang theo gia tướng cùng nữ nhi chạy tới Long Vĩ hồ, không dám đi xuống quấy rầy Vũ La, chỉ có thể ngoan ngoãn chờ ở trên bờ.

Khoảng thời gian này, y cũng nghĩ qua rồi, đại khái có thể đoán được vì sao trước đây Vũ La lãnh đạm đối với mình. Từ nội tâm mà nói, Cơ Thường Tại không cảm thấy mình làm sai. Chuyện này cũng giống như một vị Công chúa vương hầu bỏ hoàng cung ra đi, được một hộ nông dân cứu mạng, vậy vương hầu nên xử lý thế nào? Tối đa cũng chỉ thưởng cho một ít vàng bạc đất đai mà thôi, chẳng lẽ vương hầu phải cung kính có thừa, nhớ ơn nhà nông kia mỗi ngày sao?

Nhưng Cơ Thường Tại cũng biết hôm nay là mình cầu người ta, mặc dù cảm giác mình không sai, nhưng vẫn muốn hạ thấp bản thân, làm một đứa cháu vô cùng ngoan ngoãn trước mặt Vũ La.

- Tiên sinh, ta thật sự không có biện pháp, mới đến cầu xin ngài.

Giọng Cơ Thường Tại ra vẻ đáng thương.

Cơ Tiểu Tiểu tiến lên, khẽ thi lễ:

- Tiên sinh, ta... Ta van xin ngài, Long Hóa Thạch này thật sự là quá quan trọng đối với chúng ta. Chỉ cần ngài bằng lòng giúp chúng ta, chúng ta nhất định hậu tạ!

Cơ Thường Tại nói:

- Hiện tại ta mang theo tiên ngọc trên người không nhiều, bất quá tiên sinh yên tâm, nếu ngài bằng lòng chỉ điểm bến mê, giúp ta tìm được Long Hóa Thạch, sau khi trở về, ta lập tức sai người đem một ức tiên ngọc đưa đến phủ tiên sinh!

Bọn Hoàng Hầu nghe vậy hít sâu một hơi khí lạnh, vừa mở miệng ra là một ức, Thanh Khâu Tiên tộc quả nhiên là đại bộ tộc, thật là giàu có.

Vũ La không nói gì, quay đầu lại nhìn Triệu Hiểu Hiểu một cái. Quả nhiên sắc mặt Triệu Hiểu Hiểu lộ vẻ không đành lòng.

- Nàng cảm thấy ta có nên giúp bọn hắn một lần không?

Triệu Hiểu Hiểu bị hắn hỏi đột ngột, lập tức sửng sốt:

- Ta...

Dạ Huy có hơi bất mãn đối với nữ nhân đã từng là học viên của mình:

- Ngu ngốc, vậy mà không rõ đây là chủ nhân nâng đỡ ngươi, coi trọng ý kiến của ngươi. Một ức tiên ngọc chủ nhân cũng không xem ra gì.

Thần sắc Triệu Hiểu Hiểu khẽ động, cố gắng đè nén tình cảm của mình. Một lúc lâu sau mới khôi phục lại, vẻ mặt không còn tái nhợt như trước.

- Triệu tỷ tỷ...

Cơ Tiểu Tiểu đáng thương kêu một tiếng. Triệu Hiểu Hiểu bất đắc dĩ nhìn về phía Vũ La:

- Tiên sinh, ngài... Giúp bọn họ đi.

Vũ La nhìn Cơ Tiểu Tiểu một cái, chợt cau mày. Bất quá hắn vẫn hơi gật đầu:

- Một ức tiên ngọc, không thể thiếu.

Cơ Thường Tại mừng rỡ:

- Tiên sinh yên tâm!

Có Lương Mạt Vũ tại đây, Vũ La cũng không sợ y giật nợ.

- Được, thành giao.

Cơ Thường Tại vội vàng hỏi:

- Xin hỏi rốt cục Long Hóa Thạch ở nơi nào?

Vũ La chỉ chỉ mặt đất, sau đó không nói một lời, xoay người rời đi.

Mọi người cũng đi theo phía sau hắn, trước khi đi Triệu Hiểu Hiểu nhìn Cơ Tiểu Tiểu một cái. Cơ Tiểu Tiểu đang cùng phụ thân nàng ngơ ngác nhìn nhau, căn bản không có chú ý tới Triệu Hiểu Hiếu.

Triệu Hiếu Hiểu khẽ thở dài một tiếng trong lòng, đuổi theo Vũ La.

- Đại nhân, đây là ý gì?

Một tên gia tướng không hiểu.

Thần sắc Cơ Thường Tại tỏ ra vô cùng cổ quái, một lúc lâu sau mới lộ ra một nụ cười khổ:

- Ý của hắn là, Long Hóa Thạch chôn ở dưới chân chúng ta.

A? Mọi người sững sờ.

- Không, không thể nào...

- Đào xuống là biết ngay thôi.

Cơ Thường Tại nói. Chỗ bọn họ đang đứng là một sườn núi thấp, Cơ Thường Tại cũng đích thân động thủ, san bằng cả sườn núi, sau đó đào xuống phía dưới chừng trăm trượng, lập tức gặp một hòn đá to bằng nắm tay óng ánh trong suốt.

Mặc dù nhìn qua rất bình thường, nhưng trong đó toát ra uy áp Tiên Long mơ hồ, đã vô cùng khẳng định đây chính là thứ mà bọn họ cần tìm.

- Cái này... Thật sự là Long Hóa Thạch!

Hiện tại bọn Cơ Thường Tại vô cùng buồn bực, không biết nên nói gì cho phải.

Nơi này là một mảnh Tinh Vực thần bí.

Nếu nhìn từ trong tinh không, Tinh Vực này sáng lên vô số hằng tinh lớn có nhỏ có, tạo thành một hình xoắn trôn ốc rất lớn từ trên cao xuống. Nó bắt nguồn từ trong hư không vô tận, trải qua chín chín tám mươi mốt vòng xoắn, sau đó đi vào trong hư không vô tận.

Nhưng đây chỉ là mắt thấy. Trên thực tế xung quanh những vòng xoáy trôn ốc này còn rất nhiều vẫn thạch, tinh không phù đảo, di tích... Khác.

Nhưng nơi này không có đại hành tinh, bởi vì đây là Hỗn Loạn Tinh Lưu hung danh hiển hách trên Cửu Giới Tinh Hà.

Ở chỗ này, bất cứ lúc nào cũng có thể xảy ra các hiện tượng tinh thần thiểm bạo, tinh không loạn lưu, tinh hà phong bạo. Bất cứ ở nơi nào, bất cứ lúc nào, cũng có thể xuất hiện một lỗ đen có thể nuốt chửng bất cứ vật gì. Mà trong Hỗn loạn Tinh Lưu lại có vô số tinh thú đáng sợ ẩn nấp, những tinh thú này chỉ tu luyện bằng bản năng, nuốt lấy năng lượng của các ngôi sao mà làm cho bản thân trở nên lớn mạnh, hùng mạnh, thần bí, tàn nhẫn, không thể xúc phạm.

Vì vậy dù tài liệu bên trong Tinh Vực này phong phú tới mức tất cả Tiên Tôn, Ma Tôn đều thèm nhỏ dài, nhưng người chân chính dám tới nơi này cầu may là rất ít.

Cho nên giá trị của tinh không phù đảo của Vũ La kém xa những tinh không phù đảo ở những địa phương khác, nhưng Vũ La nhìn trúng chính là vị trí của nó sẽ không có người nào tới quấy rầy.

Vị trí của tinh không phù đảo này ở bên ngoài Hỗn Loạn Tinh Lưu, cách Hỗn Loạn Tinh Lưu khoảng một ngày phi hành bằng nhục thân, nếu sử dụng Tiên Khí phi hành còn nhanh hơn nữa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui