Tiên Tuyệt

Tiến cảnh như vậy. Nếu nói ra e rằng không có ai tin tưởng.

Từ trước tới nay trong Cửu Giới Tinh Hà không thiếu thiên tài, có vô số người có tư chất, thiên phú còn cao hơn cả Vũ La nhưng không có mấy người có được tốc độ tu luyện nhanh như Vũ La.

Giống như Lão Hắc từng nói, nếu không có tài nguyên ủng hộ, dù có là thiên tài thì đã sao?

Nếu không phải Vũ La có vô thượng Tiên quyết Cửu Long Thôn Nhật, có vô số tiên đan của Lương Mạt Vũ, có thiên địa Linh Vật do Long Hồn hóa thành, cũng không thể nào có tốc độ như vậy. Hết thảy thật ra cũng là do nhiều đống tài nguyên mà ra.

Khác với lúc còn ở Ngũ Phương giới, Vũ La tu luyện trên Tiên giới, Linh Long hấp thu khí tiên linh, chuyển hóa trực tiếp thành Long Nguyên, chứ không phải là linh nguyên.

Đến khi đạt tới cảnh giới Long Nguyên sẽ có thay đổi gì, Vũ La cũng không biết được, chỉ có thể hồi hộp chờ mong tới lúc ấy.

Tu luyện đến thất phẩm trung, Vũ La cũng biết mình đã đến bình cảnh, nếu muốn lại có tiến cảnh trong thời gian ngắn là vô cùng khó khăn, vì vậy giải khai phong ấn linh văn, phá quan mà ra.

Lần này đi ra, trên toàn tinh không phù đảo biến hóa vô cùng rõ ràng.

Vũ La cúi đầu quan sát một chút, xung quanh nhà đá trồng một mảng rừng trúc xanh biêng biếc, trúc xanh lay động rì rào theo gió. Trúc đã sinh trưởng, có nghĩa là nơi đây đã có đất đai. Vũ La cúi đầu quan sát một chút, xung quanh nhà đá toàn là đất đen hết sức phì nhiêu, cửa nhà đá dẫn ra một đường mòn quanh co. Đường mòn này xuyên qua rừng trúc, giống như một con rắn màu đen bơi qua mặt đầm xanh biếc.

Hấn phá quan gây ra động tĩnh không lớn, phỏng đoán cũng không làm kinh động những người khác. Bèn chắp tay sau lưng, lững thững đi ra ngoài nhà đá.

Rừng trúc không lớn, cũng chỉ chừng ba, bốn mẫu, Vũ La đi ra rất nhanh.

Dọc đường Vũ La cảm giác được mấy gian nhà đá khác trong rừng trúc đã không còn người ở, đi ra ngoài mới hiểu: Phía trước rừng trúc chừng ngàn trượng, một cung điện hùng vĩ được xây dựng lên.

Ngói là hồng ngọc, cột là bạch ngọc, gạch là thanh ngọc, rường cột chạm trổ, xinh đẹp vô cùng.

Trên cung điện có khí tiên linh lượn quanh, nhìn qua vô cùng có khí thế. Hiển nhiên bọn Lương Mạt Vũ đã dời tới nơi này.

Vũ La vừa mới ở bên ngoài rừng trúc một lúc, Triệu Hiểu Hiểu giống như u linh không biết từ địa phương nào chui ra:

- Tiên sinh, ngài xuất quan rồi.

Vũ La khẽ mỉm cười:

- Nàng vẫn luôn ở đây đợi ta sao?

Triệu Hiểu Hiểu có hơi đỏ mặt:

- Bọn Giáo đầu cùng Lôi Quá còn có thể gánh vác được những chuyện khác, ta không biết làm gì cả, chỉ có thể thủ ở chỗ này bảo vệ tiên sinh.

Vũ La cũng có thể tưởng tượng ra được, tinh không phù đảo đang trong giai đoạn khởi động, địa phương cần người rất nhiều. Dạ Huy cùng Lôi Quá còn có thể phái ra liên hệ với người khác, gương mặt Triệu Hiểu Hiểu chăng khác nào người chết, cho dù ngủ chung với cương thi ngàn năm cũng thừa sức dọa chết đối phương, phái nàng ra ngoài chắc chắn là hỏng việc. Cho nên nàng cũng chỉ có thể thủ ở nơi này bảo vệ Vũ La.

- Những người khác đâu?

Vũ La chắp tay sau lưng, lững thững đi về phía cung điện kia, Triệu Hiểu Hiểu vội vàng theo sau:

- Hắc Đại nhân bận rộn đi mua các loại vật liệu, Giáo đầu làm việc cùng bọn Tiểu Cửu, Lôi Quá dường như đi liên lạc với ai đó. Lương tiên sinh không ai biết y đang làm gì.

Vũ La gật đầu một cái:

- Gọi mọi người tới đây đi, nói cho ta nghe trong thời gian ta bế quan đã xảy ra những chuyện gì.

Lần này Vũ La bế quan, đã qua ba năm.

Đây là khái niệm gì? Cũng tương đương với bế quan ba tháng ở Ngũ Phương giới. Ba tháng, đột phá ba đại cảnh giới, đạt tới thất phẩm trung, nếu người khác biết được chuyện này, chắc chắn sẽ trễ cằm xuống ngực.

Những người vẫn còn ở trên tinh không phù đảo đều tụ tập lại, thật ra thì cũng không có mấy người. Dạ Huy dĩ nhiên là chạy tới thật nhanh, Lương Mạt Vũ cũng không có cố ý trì hoãn, bất quá còn có một người ngoài dự liệu Vũ La: Lăng Hổ Quy.

Vũ La kinh ngạc nhìn Lương Mạt Vũ và Lăng Hổ Quy dắt tay nhau mà đến, sắc mặt Lương Mạt Vũ vẫn lãnh đạm, Lăng Hổ Quy có hơi xấu hổ.

Nhắc tới chuyện xảy ra trong ba năm qua, Vũ La biết Cơ Tiểu Tiểu đã từng mang theo một ức tiên ngọc tới đây một chuyến, thuận tiện thăm Triệu Hiểu Hiểu. Bất quá từ đó về sau, Cơ Tiểu Tiểu cũng không xuất hiện nữa.

Ngược lại Lăng Hổ Quy chạy tới vào những ngày đầu, quyết định ở lại nơi này.

Người Thập Phương thương hành từng tới ba lần, dụng ý không nói cũng hiểu. Chỉ là lão Hắc không được Vũ La chỉ thị, không thể hứa hẹn với bọn họ chuyện gì.

Vĩnh Vũ tiêu cục đưa tới vài toán tiên nô bắt được từ thế giới cấp thấp.

Những tiên nô này không đạt tới cảnh giới như bọn Dạ Huy, Triệu Hiểu Hiểu, tối đa cũng chỉ có thể làm việc nặng nhọc, địa vị giống như bọn Tiêu Cửu. Điểm tốt là sau khi gieo tiên hồn lạc ấn, ngoan ngoãn nghe lời, không sợ bọn họ làm phản.

Lão Hắc đã đi mua vật liệu. Gần đây Lão Hắc vô cùng hưng phấn, có cảm giác tiên ngọc trong tay, có đủ những điều tốt đẹp trong thiên hạ. Chỉ cần y xuất hiện trên bất kỳ tinh cầu thương nghiệp nào, lập tức được hưởng lễ như thượng tân, chẳng kém gì oai phong năm nào.

Lôi Quá là vì Lão Hắc nghe nói một tiêu cục ở một thế giới cấp thấp gần đó mới bắt được một đám tiên nô có tư chất tốt, nên bảo y chạy tới đó xem sao.

Hiện tại trên tinh không phù đảo của Vũ La vô cùng thiếu nhân thủ.

Nghe xong những chuyện này, Vũ La lại kiểm tra tiến độ tu luyện của Dạ Huy cùng Triệu Hiểu Hiểu. Hai người này còn xa mới đạt tới mức biến thái như Vũ La, Triệu Hiểu Hiểu cũng chỉ tăng lên một cảnh giới nhỏ, đạt tới cảnh giới ngũ phẩm thượng. Mà Dạ Huy đã tới cực hạn của mình, cũng không tiến bộ bao nhiêu.

Mục đích kiểm tra của Vũ La là để chế tạo Phù Hạch Tiên Binh cho hai người.

Tài liệu lấy được trong long mộ trên Ngự Xạ Tinh, hắn vẫn chưa xử lý.

Kiểm tra tu luyện của hai người, chính là muốn căn cứ vào tình trạng hiện tại của hai người mà chế tạo.

Cũng như trước kia, trước khi luyện chế ra, hắn sẽ không nói.

Sau khi đuổi hai người đi, Vũ La mời Lương Mạt Vũ lưu lại. Lăng Hổ Quy cũng không đi, Vũ La cũng mặc y. Tuy rằng phải giữ bí mật chuyện này, nhưng cũng không tới nỗi không thể nói cho ai biết.

- Ngươi đã lãng phí một phần mười thời gian.

Lương Mạt Vũ nhắc nhở hắn, hai người còn có ước định ba mươi năm.

Vũ La gật đầu:

- Chuyện này trong lòng ta đã có tính toán, nếu tiếp tục phát triển dựa theo tốc độ bây giờ, ba mươi năm là đủ rồi.

Cơ mặt Lương Mạt Vũ khẽ giật, có hơi kích động, lại có vẻ không dám tin tưởng.

Vũ La lại nói:

- Ta muốn hỏi ngươi một chuyện, trên Cửu Giới Tinh Hà có thế lực nào chuyên môn nhận tiền người, tiêu tai giải nạn cho người không?

Lương Mạt Vũ một đầu:

- Tự nhiên là có, mấu chốt là ngươi muốn làm gì, ra giá bao nhiêu?

Vũ La nhàn nhạt nói:

- Một đạo Phù Vận Tiên Văn lục phẩm hạ, tiêu diệt Lôi thị Tiên tộc.

Lúc Lương Mạt Vũ nghe tới Phù Vận Tiên văn lục phẩm hạ, thình lình mở to mắt, tinh quang bắn ra bốn phía:

- Ngươi đã có thể luyện chế Phù Vận Tiên văn lục phẩm hạ ư?

Ba năm trước khi bế quan, năng lực cực hạn của Vũ La cũng chỉ là Phù Vận Tiên văn thất phẩm trung. Chỉ trong vòng ba năm ngắn ngủi, không ngờ rằng đã tăng lên hai cấp, đạt tới lục phẩm hạ.

Phù Vận Tiên văn còn trân quý hơn cả Phù Hạch Tiên Binh, chênh lệch một cấp chính là như trời với vực, huống chi là hai cấp?

Lương Mạt Vũ coi trọng Vũ La, bằng không cũng sẽ không đi cùng hắn tới tinh không phù đảo. Nhưng chỉ trong ba năm đã có thành tựu kinh người như vậy, cũng khiến cho y phải giật mình kinh hãi một lần.

Vũ La lại không cảm thấy là chuyện lớn lao gì, khoát tay nói:

- Nếu không có tốc độ này, làm sao có thể giải quyết vấn đề của ngươi ba trong vòng mười năm?

Lương Mạt Vũ chậm rãi gật đầu một cái, Lăng Hổ Quy bên cạnh cũng cao hứng thay y, vung nắm đấm lên:

- Thật là tốt quá, xem ra lần này ngươi thật sự có hy vọng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui