Tuy nhiên thần hiệu chủ yếu của Cửu Chuyển Hỗn Nguyên Đan không phải là đây, lý do khiến mọi người mong muốn có được nhất là nó có thể giúp cao thủ cảnh giới Không Minh tầng thứ chín có năm phần khả năng tiến cấp lên cảnh giới Chuẩn Thiên.
Đọc đến đây, với khả năng của Diệp Thành mà tim vẫn đập thình thịch.
Cảnh giới Chuẩn Thiên chỉ còn một bước nữa là tới cảnh giới Thiên. Ở Đại Sở hiện nay, cảnh giới Thiên là một sự tồn tại tối cao.
Thông thường để tiến cấp lên cảnh giới Chuẩn Thiên là rất khó, đây cũng là lý do tại sao rất nhiều tu sĩ cảnh giới Không Minh tầng thứ chín mà đến lúc chết cũng không thể bước ra khỏi một bước đó, bởi vì một bước đó thực sự quá khó.
“Còn có loại đan dược bá đạo thế này ư”, trong mắt Diệp Thành loé lên tia sáng dị thường, hắn thầm nghĩ: “Nếu luyện thành công đan dược này, có lẽ thật sự có thể tạo ra một cảnh giới Chuẩn Thiên đấy”.
Nhưng sau khi đọc hết đan phương, Diệp Thành hơi nhíu mày, nghi hoặc nhìn Vô Nhai Đạo Nhân: “Tiền bối, hình như đan phương Cửu Chuyển Hỗn Nguyên Đan của người vẫn chưa hoàn chỉnh!”
Khụ khụ!
Vô Nhai Đạo Nhân ho khan hai tiếng: “Ừm, đúng là vẫn chưa hoàn chỉnh, còn thiếu nửa sau nữa”.
“Vậy nửa sau đó ở đâu ạ?”, Diệp Thành vội hỏi.
“Ta không biết”, lão ta lắc đầu.
Vô Nhai Đạo Nhân vừa nói xong lời này, Diệp Thành không khỏi giật giật khoé miệng, sau đó trả đan phương lại cho lão ta.
Bà nội nó, người đang đùa con đúng không? Linh đan cấp cao thế này, cho dù có đan phương cũng chưa chắc luyện ra được, thế mà người còn đưa cho con bản chưa hoàn chỉnh, người nghĩ con là Đan Tổ đấy à?
“Đừng mà! Ngươi là Đan Thánh, chắc chắn ngươi sẽ có cách”, Vô Nhai Đạo Nhân lại đẩy đan phương cho hắn.
“Tiền bối, người hãy nhờ cao minh khác đi! Nếu không có đan phương hoàn chỉnh, đừng nói là con, cho dù Đan Tổ cũng chưa chắc đã luyện được, đan phương Cửu Chuyển Hỗn Nguyên Đan của người chỉ có nửa đầu, vãn bối thật sự không làm gì được”.
“Vậy nếu có nửa viên Cửu Chuyển Hỗn Nguyên Đan, có phải có thể nghiên cứu tìm ra được không?”, Vô Nhai Đạo Nhân thử hỏi.
“Tiền bối có một nửa viên Cửu Chuyển Hỗn Nguyên Đan sao?”, nghe vậy, mắt Diệp Thành lập tức sáng lên, so với đan phương, linh hồn lạc ấn trong linh đan là đáng tin cậy nhất, có khả năng tái diễn phục hồi của Tiên Luân Nhãn bá đạo thì mọi chuyện đều dễ dàng.
“Ta không có”, Vô Nhai Đạo Nhân vuốt râu, lừng chừng một giây rồi nói tiếp: “Nhưng ta biết ai có một nửa viên Cửu Chuyển Hỗn Nguyên Đan này”.
“Ai ạ?”, Diệp Thành xoa xoa tay.
“Sở Thương Tông”.
“Thiên… Thiên Tông Lão Tổ?”, Diệp Thành sửng sốt rồi lập tức ngỡ ngàng, hắn chưa bao giờ nghĩ trong tay Thiên Tông Lão Tổ có một nửa viên Cửu Chuyển Hỗn Nguyên Đan, nếu Vô Nhai Đạo Nhân không nói có lẽ hắn cũng không bao giờ biết.
“Ừm, chính là ông ta”, Vô Nhai Đạo Nhân suy nghĩ một lát rồi xác nhận, lão nói tiếp: “Có lẽ là thế này, trong tay Sở Thương Tông có nửa viên, trong tay Thị Huyết Diêm La có nửa viên”.