Tiên Võ Truyền Kỳ

Diệp Thành chợt đổi chủ đề, hắn liếc nhìn ba kẻ mặc hắc bào đã hôn mê ở cách đó không xa rồi lại nhìn sang Sở Linh Ngọc: “Một kẻ trong số đó là phó điện chủ của phân điện thứ chín sao?”  

“Đây, kí ức của chúng đây”, Sở Linh Ngọc đưa cho Diệp Thành một miếng ngọc giản.  

“Ta đang đau đầu chưa biết trà trộn vào phân điện thứ chín thế nào đây”, Diệp Thành lặc lưỡi, lập tức bóp miếng ngọc giản.   . Truyện Việt Nam

Miếng ngọc giản vỡ vụn, kí ức của cả ba tên được lạc ấn bên trong ngọc giản đều thâm nhập vào trong đầu Diệp Thành.  

Thông qua phần kí ức của bọn chúng, hắn biết được rằng phó điện chủ của phân điện thứ chín là một tên ngu ngốc tên Trịnh Liêu, thực lực ở tầng thứ bảy cảnh giới Không Minh, ấy vậy mà làm phó điện chủ của phân điện thứ chín, thế lực đằng sau đúng là không vừa.  

Khi Diệp Thành còn đang trầm ngâm thì Sở Linh Ngọc đã áp tay vào phần ngực của Diệp Thành.  


Giây phút tiếp theo, linh phù bên trong cơ thể của Diệp Thành bị cô ta lấy ra ngoài, nếu nhìn kĩ thì đó chính là Khi Thiên Phù Chú mà Dương Đỉnh Thiên đưa cho Diệp Thành trước đó để che giấu khí tức.  

“Sao cô lại lấy ra? Ta dựa vào nó để trà trộn khắp nơi đấy”, Diệp Thành rít lên.  

“Ngươi biết cái gì!” Sở Linh Ngọc lườm Diệp Thành: “Khi Thiên Phù Chú không phải dùng như vậy”.  

“Thế dùng như nào ạ?”, Diệp Thành nghi ngờ nhìn Sở Linh Ngọc.  

“Đây, phải dùng cùng với thứ này”, Sở Linh Ngọc lại lấy một tấm linh phù màu tím ra: “Đây là Vô Tướng Thiên Phù Chú, dùng cùng Khi Thiên Phù Chú mới có thể hoàn toàn che đậy huyết mạch Hoang Cổ Thánh Thể của ngươi, hiểu rồi chứ?”  

“Hoá ra là vậy”, Diệp Thành xoa cằm.  


“Thánh chủ Viêm Hoàng? Sát thần Phong Vân? Còn là Đan Thánh nữa, thế mà cũng không hiểu”, Sở Linh Ngọc nói rồi dung hợp Khi Thiên Phù Chú và Vô Tướng Thiên Phù Chú với nhau, truyền vào cơ thể Diệp Thành.  

Cô ta lại lấy thêm một tấm linh phù khác, sau đó nhỏ một giọt máu tươi của Trịnh Liêu vào.  

“Đây lại là linh phù gì vậy ạ?”, Diệp Thành tò mò hỏi.  

“Diễn Thiên Tu Vi Phù Chú”, Sở Linh Ngọc nói tiếp: “Khả năng mạnh nhất của loại phù chú này là bắt chước tu vi của người. Ví dụ, nhỏ máu của Trịnh Liêu vào linh phù này, sau khi linh phù vào cơ thể ngươi, ngươi có thể bắt chước tu vi cảnh giới Không Minh tầng thứ bảy của ông ta. Loại phù chú này chỉ có thể bắt chước cấp bậc tu vi chứ không tăng thêm sức chiến đấu, cho dù ngươi bắt chước người tu vi cảnh giới Thiên thì thực lực của ngươi vẫn ở cảnh giới Không Minh tầng thứ nhất. Nói vậy ngươi hiểu chứ?”  

“Ta hiểu rồi”, Diệp Thành cười hì hì: “Tức là có thể lừa người khác chứ gì!”  

“Có thể nói như vậy”, Sở Linh Ngọc nói xong lại truyền Diễn Thiên Tu Vi Phù Chú vào người Diệp Thành: “Lá linh phù này có thể khiến ngươi thay đổi cảnh giới tu vi, người khác sẽ không thể thông qua tu vi để nhìn thấu thân phận của ngươi”.  

“Hay thật”, Diệp Thành cười hì hì: “Ta còn đang lo lắng về chuyện này đây, thuật biến thân chỉ thay đổi được diện mạo, không thể thay đổi tu vi, linh phù này hay đấy, he he”. 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận