Máu tươi bắn tung toé, phần trán của tên Huyết Vu kia bị một nhát kiếm của Diệp Thành đâm xuyên và lập tức mất mạng, đến cả gào thét hắn cũng không thể thốt lên nổi tiếng cuối cùng.
“Tới lượt ngươi”, Diệp Thành cầm kiếm lao về phía Huyết Đồng, hiện giờ hắn đã tiến giới tới cảnh giới Chân Dương, khả năng chiến đấu mạnh lên trông thấy, hắn tự nhận nếu muốn khiến Huyết Đồng trọng thương vẫn là chuyện trong tầm tay.
Vả lại sau khi tu vi tiến giới, thọ nguyên của Diệp Thành cũng theo đó mà tăng lên rất nhiều, có thể nói hắn có thể thi triển Tiên Luân Cấm Thuật rồi, có vương bài trong tay, hắn lại càng thêm tự tin.
Gừ!
Đan Tổ Long Hồn thương tích đầy mình đã được Diệp Thành triệu hồi về thần hải.
Giết!
Huyết Đồng đầu tóc rũ rượi, mặt mày tôi độc, một tay hắn đẩy ra một mảng huyết hải định nhấn chìm Diệp Thành.
“Một tên ở cảnh giới Không Minh tầng thứ tám như ngươi còn chẳng thể sống nổi, hiện giờ chỉ ở cảnh giới Linh Hư tầng thứ ba hãy còn kém xa”, Diệp Thành không lùi mà tiến, hắn cũng vung tay, tiên hoả và thiên lôi xuất hiện ngưng tụ ra hoả hải thiên lôi nuốt trọn huyết hải của Huyết Đồng.
Bát hoang chưởng!
Diệp Thành giống như con mãnh thú hoang dã lao tới tung ra một chưởng bát hoang bá đạo. Huyết Đồng phẫn nộ, không kịp thi triển thần thông, hắn giơ tay tung ra một đạo đại ấn.
Rầm! Bịch!
Quyền chưởng va vào nhau, Diệp Thành lùi về sau một bước nhưng Huyết Đồng lại lảo đảo lùi sau bốn, năm bước mới đứng vững được.
Giây phút này, Diệp Thành đột nhiên vung tay chỉ điểm vào cơ thể Huyết Đồng khiến cơ thể hắn bị chọc một lỗ thủng, máu tươi phun trào.
Thái cực diễn thiên!
Âm dương vô cực!
Huyết Đồng lảo đảo lùi về sau, còn chưa kịp đứng vững thì đòn công kích của Diệp Thành lại ập tới.
Phụt!