Tiên Võ Truyền Kỳ


Nghe thế, Nam Minh Ngọc Thu vừa chiến đầu vừa rút lui, lùi về phía Đông Bắc, bởi vì tà linh xung quanh thực sự quá nhiều, hơn nữa đây là nơi tụ tập ác oán nên giết thế nào chúng cũng không chết.

Tuy nhiên, điều khiến hai người càng căng thẳng hơn là ác oán đã ăn mòn vào bên trong bảo tháp linh lung, khiến cho quang huy gần như dập tắt.

Grào!
Khi hai người rút lui, vô số tà linh hợp lại làm một khiến cho hình thể huyễn ảo của chúng càng rõ ràng hơn, ác oán hoành hành khiến tà linh dung hợp trở nên vô cùng mạnh mẽ.

Hơn nữa chúng còn biến thành hình dáng giống hệt Diệp Thành.


“Tại sao chúng chỉ biến thành ta chứ?”, Diệp Thành chửi thầm.

“Vì ngươi đẹp trai”, Nam Minh Ngọc Thu đưa Diệp Thành nhanh chóng lùi về phía sau.

Có điều tốc độ của tà linh dung hợp còn nhanh hơn, nhanh đến mức Nam Minh Ngọc Thu đột nhiên biến sắc.

“Giết!”
Sau tiếng hô khẽ của Nam Minh Ngọc Thu, một kém vô song lại được chém ra.

Nhưng lần này nhất kiếm của cô không thể chém được tà linh mạnh mẽ, chỉ để lại một vết cứa trên người chúng, vết cứa cũng được ác oán kia làm cho lành lại nhanh chóng.


Keng!
Tà linh ra tay, một chưởng đánh bay bảo tháp linh lung lơ lửng trên đầu Diệp Thành và Nam Minh Ngọc Thu, khiến cho hai người bị chấn động, bay ra ngoài.

Phụt!
Vừa tiếp đất, Diệp Thành đã phun ra một ngụm máu, sức mạnh cường đại và thần bí của Thập Vạn Đại Sơn khiến hắn không chịu nổi, chỉ trong chốc lát da hắn nứt ra, toàn thân như bị một ngọn núi lớn đè lên.

Phụt!
Nam Minh Ngọc Thu ở cách đó không xa cũng không khá hơn là bao, dù cho cô ở cảnh giới Chuẩn Thiên cũng vẫn bị áp chế.

“Mẹ kiếp, chắc sẽ chết ở đây mất!”,.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận