“Chắc chắn là người nhà họ Dương”, một ông lão hừ lạnh.
“Tin tình báo cho thấy người nhà họ Dương có quan hệ mật thiết với Thị Huyết Điện”, một ông lão khác lên tiếng: “Có vẻ chúng đã sẵn sàng ra tay với nhà họ Tô rồi”.
Nói xong, mọi người nhìn sang ông lão tóc bạc bên cạnh.
Ông lão này có dáng người mảnh khảnh, khí tức mạnh mẽ, trên người không có chút lệ khí nào, tựa như một ông cụ hiền lành nhân hậu.
Nhưng ông lại là lão tổ của nhà họ Tô – Tô Uyên, người ở cảnh giới Chuẩn Thiên thực thụ.
“Có tin tức gì từ người được cử đến Tây Lăng không?”, Tô Uyên trầm giọng hỏi.
“Không có”, một ông già khác lắc đầu bất lực, thở dài nói tiếp: “Nội bộ phía Viêm Hoàng cũng bận tối mắt, làm gì còn tâm tư quan tâm chuyện của chúng ta, có lẽ chuyện liên minh vẫn chưa kết thúc đâu”.
Lời này vừa dứt, sắc mặt mọi người đều trở nên u ám.
Khi mọi người đang nói chuyện thì Tô Tâm Nhi đã đưa Diệp Thành vào.
“Tâm Nhi, đây là cấm địa của nhà họ Tô, sao con lại đưa hắn vào?”, một người trung niên trầm giọng lên tiếng, khí thế của người này mạnh mẽ, dáng người cao lớn, mang theo uy nghiêm của người có địa vị cao.
Ông ta chính là phụ thân của Tô Tâm Nhi, gia chủ nhà họ Tô, Tô Chính.
“Phụ thân, hắn nói hắn có thể chữa lành đạo thương cho tam thúc công”, Tô Tâm Nhi mím môi, nhỏ giọng bảo: “Dù sao tam thúc công cũng đã thế này rồi, chi bằng để hắn thử xem, nếu thực sự không được…”
“Đạo thương làm sao có thể chữa lành được? Lui ra đi”, Tô Chính trầm giọng quát.
“Mẹ kiếp, ta thật sự có thể cứu được ông ấy”, Diệp Thành hét lên, nhưng lại nhận về một lời la mắng.
“Đưa xuống”, Tô Chính lại quát lên.
Tô Tâm Nhi bất lực, chỉ đành đưa Diệp Thành đi.
Nhưng khi cô xoay người đi, Tô Uyên bất giác đưa mắt nhìn về hướng này, ông nhìn Diệp Thành, thấy chiếc nhẫn phỉ thuý trên ngón trỏ của hắn.
Đột nhiên Tô Chính quay người lại, hai mắt cũng loé lên thần mang nóng rực: “Đó là…”
“Đợi đã”, Tô Uyên đột nhiên lên tiếng.
Có lẽ vì giọng nói của Tô Uyên vang lên bất ngờ nên tất cả mọi người xung quanh đều giật mình.
Đương lúc mọi người đang ngỡ ngàng thì Tô Uyên đã sải bước về phía Tô Tâm Nhi, phất tay khiến sợi dây trói của Diệp Thành được giải phong ấn.
Woa!