Sáng sớm, ánh nắng lấp lánh, trời đất hiện rõ nét tươi sáng, tại lãnh thổ Lân Châu, ở một nơi nào đó sâu trong rừng núi bao la, có ba ngọn kỳ phong ẩn nấp cực kỳ kín đáo.
Người bình thường tuyệt đối không biết đến sự tồn tại của ba ngọn kỳ phong này, cho dù chúng nằm ngay trước mắt cũng không thể thấy được, rõ ràng do một loại cấm chế lợi hại ngăn cách chúng với bên ngoài.
Ngọc Lưu Phong, Quỷ Minh Phong, Thần Dương Phong.
Ba ngọn kỳ phong mỗi một ngọn đều không giống nhau, Ngọc Lưu Phong cao không quá trăm trượng, để lộ một loại khí tức đầy son phấn, rất hấp dẫn người. Quỷ Minh Phong toả ra tà khí mãnh liệt, chính là trọng địa binh gia. Thần Dương Phong tràn đầy bá khí, là nơi Long bàn Hổ cứ.
Bên trong Quỷ Minh Phong, một tòa thành cực lớn được xây dựng, tên là Thành Thần Binh, một luồng sóng nhiệt từ bên trong truyền ra, vô số bóng người đi lại trong đó.
Sở dĩ Quỷ Minh Phong được gọi là trọng địa binh gia, bởi vì ngọn kỳ phong này tồn tại chỉ để rèn Thần Binh, hàng năm có rất nhiều nô lệ chuyển đến đây, trong Thành Thần Binh, mỗi ngày, những nô lệ này đều trải qua khoảng thời gian sống không bằng chết, lúc nào cũng lo lắng chờ đợi, sơ sẩy một cái, sẽ trở thành dinh dưỡng cho Thần Binh.
Ninh Hiên rất bất hạnh, ba tháng trước, hắn bị chuyển vào Thành Thần Binh ở Quỷ Minh Phong, chịu đủ loại khổ sở, ở trong đây ba tháng, hắn tận mắt nhìn thấy sự tàn khốc và đẫm máu nơi này, một ngàn nô lệ chuyển đến cùng hắn, đến hôm nay, chỉ còn chưa đầy ba trăm.
Sáng sớm hôm nay, Ninh Hiên nhìn qua toà thành sâm nghiêm giống như ma quỷ này, trong lòng suy nghĩ nhiều chuyện, hắn mồ côi từ nhỏ, bị một gia đình địa chủ nhận nuôi, nhưng tiệc vui chóng tàn, khi hắn mười sáu tuổi, gia đình địa chủ đó gặp phải biến cố, cả nhà bị bán làm nô lệ, kể cả Ninh Hiên, rồi bị đưa vào trong núi sâu, không còn nhìn thấy mặt trời.
Cuộc đời Ninh Hiên từ nhỏ đến lớn đầy nhấp nhô, dù ở trong gia đình địa chủ nhận nuôi hắn, hay ở Quỷ Minh Phong, đều chịu đủ loại tra tấn, bị người khinh thường, không ngày nào được yên lành, mỗi ngày đều chìm trong lo sợ, trong mấy năm nay, hắn học được ẩn nhẫn, khúm núm, chỉ cần bảo vệ được tính mạng của mình, cái gì cũng không quan trọng.
Tuy Ninh Hiên mới chỉ mười sáu tuổi, nhưng suy nghĩ của hắn đã sớm thông suốt mọi thứ, hắn hiểu muốn sống sót ở một nơi tàn khốc như thế này, phải bỏ đi tôn nghiêm, còn nếu muốn giữ lại tôn nghiêm mà còn sống, thì phải có thực lực cường đại.
Ninh Hiên quen cắn bờ môi tái nhợt của mình, mi mắt lúc nào cũng hạ xuống, xiết chặt nắm đấm, hắn đã rèn luyện khắc khổ từ nhỏ, tuy khí lực mạnh mẽ, nhưng hôm nay cũng mới đạt Hạ Tam Phẩm Chuẩn Võ Tông mà thôi, hơn nữa chỉ là Nhất Phẩm Chuẩn Võ Tông.
Nô lệ ở Quỷ Minh Phong cũng có phân loại, kiểu như Ninh Hiên gọi là binh nô tài, ý chỉ nô lệ chuyên dùng để rèn thần binh, so với nô lệ chưa đạt tới Chuẩn Võ Tông cao hơn một bậc.
Quan có cửu phẩm, võ đạo cũng như thế, được gọi Cửu Phẩm Võ Tông Cảnh. Trong Cửu Phẩm Võ Tông, chia thành Hạ Tam Phẩm Chuẩn Võ Tông, Trung Tam Phẩm Tiểu Võ Tông, Thượng Tam Phẩm Đại Võ Tông!
Mới bước vào võ đạo tức Nhất Phẩm Chuẩn Võ Tông, trong cơ thể sẽ ngưng tụ ra Hậu Thiên Võ Thai, trong võ thai có thể thai nghén ra Hoàng Cấp Thần Binh là bổn mạng thần binh của chính mình, dù là thần binh cấp bậc nào, đều được chia làm Thượng, Trung, Hạ, Tuyệt Phẩm thần binh.
Hình dạng của bổn mạng thần binh tuỳ mỗi người mà không giống nhau, có nhiều loại đao, kiếm, chuông, bút, bùa. Còn có dạng long, hổ, khô lâu,… một số thần binh tồn tại ý thức riêng, uy lực cực kỳ cường đại, là sinh mạng thứ hai của Võ Tông.
Cấp độ Cửu Phẩm Võ Tông Cảnh, chuyên môn tu luyện lực lượng Bản Nguyên, như lực cắt, lực phá hoại, lực phong ấn, lực khống chế... là lực Bản Nguyên, cái gọi là tất cả đều tồn tại hạch tâm, đều dùng lực thúc đẩy, khiến chúng vận chuyển. Lực Bản Nguyên cũng chia cửu phẩm, đối ứng với cửu phẩm Võ Tông, Cửu Phẩm Đại Võ Tông nếu tu luyện lực phòng ngự tới cửu phẩm, thân thể sẽ cứng hơn kim loại gấp mấy lần, đao thương bất nhập, thủy hỏa bất xâm!
Ninh Hiên rèn luyện khắc khổ từ nhỏ, tuy có một thân thể khoẻ mạnh, nhưng suốt mười sáu năm, không tìm được cách tu luyện, không ai chỉ bảo, mãi cho đến khi bị chuyển đến Quỷ Minh Phong làm nô lệ, mới được một vị sĩ quan trong đó ban thưởng một phương pháp tu luyện đơn sơ, hắn dốc sức tìm hiểu ba tháng, thật khó khăn mới đạt tới Nhất Phẩm Chuẩn Võ Tông.
Nô lệ bị đưa tới đây, sẽ được sĩ quan nơi này chọn ra một ít người có tư chất không tệ, thể chất khoẻ mạnh để đề bạt lên, không vì cái gì, chỉ để bọn họ càng bán mạng làm việc, tránh sớm hết giá trị lợi dụng, như vậy được không bù nổi mất.
Ninh Hiên hiểu rõ mức độ tàn khốc nơi này, đợi đến khi hắn không còn giá trị lợi dụng, sẽ trở thành chất dinh dưỡng của thần binh, dùng người để tế luyện thần binh, hoặc là hắn bị đưa sang Ngọc Lưu Phong, cho đám nữ tử khô lâu kia thái bổ, mà một số nữ nô lệ có chút sắc đẹp, sẽ bị đưa sang Thần Dương Phong, bị bọn họ thái bổ nguyên âm, tu luyện bổn mạng thần binh.
Gia đình nhận nuôi Ninh Hiên, tổng cộng ba mươi sáu miệng ăn, trong vòng ba tháng, nữ nhân bị đưa đến Thần Dương Phong, nam nhân trở thành chất dinh dưỡng của thần binh, tóm lại, không ai gặp kết cục tốt.
Riêng thế lực nhỏ ở Quỷ Minh Phong, có khoảng ba gã Thượng Tam Phẩm Đại Võ Tông cùng mười gã Trung Tam Phẩm Tiểu Võ Tông trấn thủ, nô lệ muốn chạy khỏi nơi này, thật sự còn khó hơn lên trời, đã từng có một số binh nô tài thực lực không tệ bỏ trốn, nhưng không có ngoại lệ, tất cả đều bị giết chết tàn nhẫn, ở trước mặt tất cả nô lệ, họ bị Thành Thần Binh khủng bố nuốt sống!
Ninh Hiên cúi đầu, im lặng cảm nhận võ thai trong cơ thể, vẫn như cũ, không thể thai nghén ra bổn mạng thần binh, bổn mạng thần binh cực kỳ quý giá, rất nhiều cường giả Võ Tông, dùng cả đời cũng khó có thể thai nghén ra bổn mạng thần binh của mình, có thể nói, trong một vạn Võ Tông, có một Võ Tông thai nghén được bổn mạng thần binh coi như không tệ.
Cho nên mới có toà Thành Thần Binh này, dùng con người tạo ra thần binh, có thể cầm chiến đấu, tuy không phải bổn mạng thần binh, không thể tiến hành binh giải, nhưng xét về mặt uy lực, lại không hề chênh lệch.
Ninh Hiên là Nhất Phẩm Chuẩn Võ Tông, mặc dù không thai nghén ra bổn mạng thần binh, nhưng hắn luyện ra hai loại lực Bản Nguyên, theo thứ tự là lực phòng ngự và lực phá hoại, hai loại nguyên lực này thuộc loại lực lượng thực dụng nhất, công thủ nhiều mặt. Lực phòng ngự nhất phẩm khiến thể chất Ninh Hiên mạnh hơn khoảng năm lần so với một người đàn ông khoẻ mạnh trưởng thành, lực phá hoại nhất phẩm có thể tạo thành một cái hang nhỏ trên cây đại thụ, làm bên trong bị hoại tử suy kiệt hoàn toàn, nếu công kích lên thân thể của một người bình thường, có thể phá hư trái tim cùng các loại khí quan trong cơ thể, dẫn đến chết!
Sáng sớm, một trăm nô lệ có cả Ninh Hiên bị một gã Trung Tam Phẩm Tiểu Võ Tông đưa vào trong Thành Thần Binh, gã Tiểu Võ Tông này khá lạnh lùng, trên mặt có một vết sẹo dữ tợn, thêm một chút hung thần, gã được gọi là Trảm Thủ Vũ Thất, là sĩ quan quản lý một trăm nô lệ này, thực lực đạt tới Ngũ Phẩm Tiểu Võ Tông, bằng thanh đại đao chém đầu trong tay, gã có thể chém rớt toàn bộ một trăm cái đầu của đám nô lệ một cách đơn giản trong khoảng thời gian chưa uống xong một chén trà nhỏ.
Thanh đại đao chém đầu trong tay Vũ Thất, là một thanh thần binh, hơn nữa là Hoàng Cấp Trung Phẩm Thần Binh, nhưng không phải bổn mạng thần binh, mà được rèn nên, uy lực cực lớn, một chém tuỳ ý có thể làm một tảng đá cực lớn nát thành bụi phấn, chỉ cần thanh Hoàng Cấp Trung Phẩm Thần Binh này, có thể giúp chiến lực của Vũ Thất tăng hơn gấp ba lần!
Thần binh có rất nhiều hình dạng, có Thú Hình Thần Binh, Khí Hình Thần Binh, Tinh Thần Thần Binh,... vô số chủng loại thần binh, thậm chí là Nhân Hình Thần Binh, trực tiếp dùng người rèn thành thần binh, làm binh khí hình người, bộ máy giết chóc. Còn tồn tại cường đại hơn, có thể lấy mặt trời, mặt trăng, ngôi sao tế luyện thành thần binh, dời núi lấp biển, uy lực vô song. Đại đao chém đầu trong tay Vũ Thất thuộc về Khí Hình Thần Binh.
Vũ Thất cầm đại đao còn lớn hơn thân thể của hắn, hàn quang rét lạnh, đâm vào làn da tạo thành cảm giác đau đớn âm ỷ, Ninh Hiên ngẩng đầu, mi mắt vẫn hạ xuống, lộ ra khuôn mặt có chút tuấn tú, lông mày của hắn cũng hơi đặc biệt, lóe ra tia nhỏ hồng mang, người khác rất khó nhìn thấy, mỗi lần Ninh Hiên mở mắt ra bình thường, trong mắt như bị kim đâm, đau nhức thấu tim, cho nên hắn thường xuyên hạ mi mắt xuống, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, trong mắt người khác giống như một gã nô tài.
Ngày đầu tiên hắn vào Quỷ Minh Phong, bởi vì diện mạo tuấn tú, vốn bị đưa đến Ngọc Lưu Phong, cho những mỹ nữ Quan Âm kia thái bổ dương khí, trùng hợp ngay ngày đó bị phong chủ Ngọc Lưu Phong từ chối, Cung Linh Lung chỉ thẳng tên Ninh Hiên, nói:
- Đợi đến ngày ngươi có thể ngẩng đầu nhìn thẳng người khác, mới chính thức lọt vào pháp nhãn của ta, không nói trước có thể cho ngươi nhìn khắp thiên hạ.
Lời nói kia thường xuyên vang vọng trong tai Ninh Hiên, xa xa ngắm nhìn dáng người uyển chuyển cùng tuyệt thế dung nhan không thể khinh nhờn của Cung Linh Lung làm cuộc đời màu xám của hắn hiện ra chút sắc màu mơ mộng, hắn không biết tại sao Cung Linh Lung, người khống chế sống chết của ngàn vạn người lại chỉ đích danh hắn nói lời này, tâm tư của hắn cuối cùng cũng lung lay, nếu không trốn khỏi Nhân Gian Luyện Ngục Quỷ Minh Phong, có lẽ trong câu nói của Cung Linh Lung, hắn có thể sờ đến một con đường, tuy khả năng này cực kỳ bé nhỏ, nhưng có còn hơn không, so với chờ chết còn tốt hơn.
Có lẽ bởi vì một câu của Cung Linh Lung, mới khiến Ninh Hiên sống sót tạm thời trong một ngàn tên nô lệ, trong lòng hắn cảm khái nghĩ.
Ước chừng qua thời gian uống chén trà nhỏ, trước mắt Ninh Hiên tối sầm lại, dù mi mắt hạ xuống, hắn cũng có thể cảm nhận được âm u ở xung quanh, hắn biết rõ đã đi thẳng vào trong Thành Thần Binh, trọng địa binh gia.
Ninh Hiên sinh tồn ba tháng, đã rất hiểu rõ Thành Thần Binh, nhưng hắn vẫn chịu đựng hồng mang chướng mắt, mở to mắt, nếu nơi này là trọng địa binh gia, đương nhiên phải vô cùng cẩn thận, bên trong thành, tùy tiện phạm sai lầm nhỏ, đều phải chịu trừng phạt cực kỳ nặng nề, nếu không chịu được trừng phạt... cũng chỉ có một con đường chết.
Trong Thành Thần Binh rộng lớn, sâm nghiêm đến đáng sợ, trên mặt đất là một màu đỏ thẫm, điêu khắc vài bức yêu ma quỷ quái đồ, rất nhiều sĩ quan Trung Tam Phẩm Tiểu Võ Tông, dẫn đầu tiểu đội binh nô tài mình quản lý, đi về phía đỉnh lô tự rèn thần binh.
Vũ Thất dẫn đầu tiểu đội binh nô tài Ninh Hiên, đi đến trước mặt một đỉnh lô thần binh toàn thân tạo thành từ máu và xương, hơi nhiệt hừng hực từ trong bức ra, trong lòng một trăm tên binh nô tài không hẹn mà cùng cảm giác bị một bóng ma tử vong bao phủ.
Click và xem quảng cáo để tài trợ các truyện ra nhanh và đều