Chương 39: Chiếm làm của riêng.
Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
Bị Hạ Như Yên quát, lúc này Lý Văn Đào mới như từ trong mộng tỉnh lại, anh ta thay đổi dị năng, lập tức xuất hiện vài cái dây leo quấn về phía tang thi. Hai tay zombie dùng sức kéo cái cây một cái, kéo cả Lý Văn Đào lảo đảo nhào tới phía trước.
“Cẩn thận!”
Thấy Lý Văn Đào cũng bị zombie kéo đi, bấy giờ Vương Hải đã chạy tới mới lập tức tạo ra Thổ Long quăng con zombie kia xuống đất, nhân cơ hội chạy tới cùng Lý Văn Đào kề vai chiến đấu. Hạ Như Yên canh chuẩn thời điểm phóng tên băng vào chân zombie, lần này đánh cho nó trở tay không kịp, một mũi tên trong số đó vừa vặn đâm trúng mắt cá chân của nó. Trong lòng Hạ Như Yên mừng rỡ, hô lớn lên: “Tập trung công kích!”, sau đó liền gia tăng lực phóng ra tên băng càng thêm dày đặc.
Ba người hợp lại tác chiến, thật không ngờ tới chỗ mắt cá chân bị trúng tên của con zombie cũng không bị làm sao, nó dùng tốc độ cực nhanh tránh được tất cả các đòn công kích, đánh thẳng về phía Lý Văn Đào. Lý Văn Đào trở tay, dây leo chuyển hướng cố gắng ngăn cản zombie di chuyển về phía trước, nhưng hai tay zombie đã bắt lấy đám dây leo trước mặt mình kéo một cái, Lý Văn Đào lại bị lôi về phía nó một lần nữa.
“Lý Văn Đào!”
Vương Hải lo lắng hét lên, vươn tay ra chụp lấy tay anh ta. Lý Văn Đào đang định vứt bỏ đám dây leo, không ngờ con zombie kia đã ở ngay trước mặt mình, anh ta cái gì cũng không kịp làm, chỉ có thể vô thức bắt lấy tay của Vương Hải dùng sức vung về phía trước, mượn đà lui người về phía sau, ngã lăn mấy vòng trên mặt đất.
Vương Hải dù thế nào cũng không thể nghĩ tới đồng bạn mình muốn cứu lại vì tính mạng mà vứt anh ta tới cho tang thi. Bây giờ anh đã không còn đường thoát, bị zombie bắt được há miệng hung hăng cắn một cái lên bả vai.
“A!!!”
“Vương Hải!”
Mắt Hạ Như Yên trừng to như muốn nứt ra, cô không kịp quở trách Lý Văn Đào, lập tức rút dao găm ra phóng về phía tang thi.
Cảm nhận được tiếng gió bén nhọn, miệng zombies lập tức nhả ra, quay người về phía Hạ Như Yên. Nó dễ dàng né được con dao găm, đưa tay tính bắt Hạ Như Yên đi, lúc này cả hai người đã quá gần, gần đến mức Hạ Như Yên có thể nhìn thấy rõ ràng máu và thịt vụn dính trên hàm răng của nó. Nó nắm chặt lấy cổ tay cầm dao của Hạ Như Yên, há miệng muốn cắn vào cổ cô. Trong khoảnh khắc sinh tử đó, ngay lúc răng nanh của zombie vừa chạm vào da thịt Hạ Như Yên, con zombie đột nhiên ngừng cử động, nó đứng im bất động trước mặt Hạ Như Yên miệng vẫn còn há ra, một làn sương trắng bao phủ cả người nó khiến nó không cách nào động đậy, đến cả con ngươi cũng đông cứng.
Hạ Như Yên hổn hển chửi thề một câu, rút cổ tay bị zombie bắt lấy ra sau đó bổ một dao xuống cổ nó, “bịch”, đầu zombie rơi xuống đất làm không ít bụi đất bay lên, máu đen theo vết chém ở cổ chậm rãi chảy ra, mà cơ thể của nó lại giống như bức tượng, duy trì một tư thế đứng yên.
Hạ Như Yên nhìn cũng không nhìn, trực tiếp chạy tới cạnh Vương Hải đã hôn mê bất tỉnh, cô xé quần áo của anh ta ra thì thấy trên vai bị cắn rớt một miếng thịt lớn, máu tươi không ngừng chảy ra. Cô hơi nhíu mày, lập tức mua một lọ thuốc trị thương đặc hiệu từ hệ thống Thương Thành, cũng không tránh né kiêng kị gì Lý Văn Đào mà trực tiếp bôi lên vai Vương Hải.
Hiệu quả của thuốc đặc hiệu không cần nghi ngờ gì, sau khi Hạ Như Yên bôi thuốc xong cũng không quan tâm Vương Hải nữa, nhanh chóng đứng lên, quay đầu nhìn về phía Lý Văn Đào. Ánh mắt cô như hàn băng rét thấu xương, không có lấy một chút độ ấm, nếu có cũng chỉ là ghét bỏ cùng khinh bỉ sâu sắc. Cô không ngờ cho dù cô có không gần gũi với Vương Hải thì Lý Văn Đào vẫn muốn hãm hại anh. Nếu như vừa rồi cô chậm một bước, nhiệm vụ đã hoàn toàn bị hủy trong tay Lý Văn Đào! Anh ta quả nhiên là một tên tiểu nhân từ đầu tới chân, Vương Hải muốn cứu anh ta, anh ta lại muốn kéo người ta chết thay mình! Hơn nữa nếu vừa rồi không phải cô đứng trước ranh giới sinh tử mà bộc phát sức mạnh, cô đã chết trong miệng của một con zombie rồi. Phải biết rằng chiêu thức đóng băng tức thì này cô đã thử vô số lần ở xưởng thuốc nhưng vẫn không thành công, hôm nay quả thật là may mắn cực hạn mới có thể kích phát ra!
Lý Văn Đào bị Hạ Như Yên nhìn như vậy có hơi chột dạ, anh ta cố nặn ra một nụ cười, nói: “Anh… Không phải anh cố ý đâu…”
Hạ Như Yên lạnh lùng ngắt ngang lời anh ta: “Tôi mặc kệ anh vô tình hay cố ý, bây giờ anh cõng Vương Hải đi, chúng ta đi tụ họp với đám người Nghê Ám.”
Lý Văn Đào thấy cô không tiếp tục truy cứu mới nuốt một ngụm nước bọt, đi tới chỗ Vương Hải ngồi xổm xuống nâng người anh lên, hai tay anh ta vừa chạm vào quần áo Vương Hải thì lại đột nhiên dừng lại.
Lý Văn Đào ngồi xổm chỗ đó, chậm chạp cúi đầu nhìn ngực trái của mình, chỉ thấy một đoạn mũi dao lạnh lẽo xuyên qua quần áo anh ta lộ ra bên ngoài, bên trên còn đang dính máu tươi chói mắt.
Lý Văn Đào chậm rãi xoay người nhìn về phía Hạ Như Yên, trong mắt là không dám tin và nét tuyệt vọng vô cùng. Hạ Như Yên nhìn anh ta cười khinh miệt : “Lý Văn Đào, anh cứ ở lại chỗ này đi.”
Nói xong cô rút mạnh con dao ra, vết máu dần dần loang ra khắp quần áo Lý Văn Đào, anh ta dù thế nào cũng không dám tin Hạ Như Yên sẽ có thể ra tay với mình, anh ta há to miệng, muốn nói gì đó, cơ thể lại nghiêng một cái ngã lăn xuống đất.
Hạ Như Yên từ trên cao nhìn xuống anh ta, trong đầu quanh quẩn giọng nói của Hệ thống: Nhiệm vụ hoàn thành một phần ba, xin hãy tránh xa Vương Hải, xin hãy tránh xa Vương Hải!
Nhận được nhắc nhở có nghĩa là Lý Văn Đào đã chết, Hạ Như Yên nhìn nhìn Vương Hải đang ngất xỉu cạnh đó, thở dài nói với Hệ thống: “Tôi biết rồi, đừng ồn nữa!”
Nói xong cô cũng không có đi nhìn thử Vương Hải mà là đi tới bên cạnh Lý Văn Đào, kéo anh ta vào một căn phòng đang mở cửa, sau đó đổi 50 điểm tích lũy lấy một lọ 【Hoá Thi Thuỷ】từ Hệ thống Thương Thành. Đây là kế hoạch cô chuẩn bị từ trước, phòng lúc giết Lý Văn Đào và Hứa Lệ Ninh có thể dễ dàng xoá đi dấu vết. Cô mở nắp lọ, nhẹ nhàng nhỏ vài giọt lên thi thể Lý Văn Đào, không quá vài phút, cả người Lý Văn Đào đã biến thành một vũng máu nhầy nhụa.
Xử lý xong thi thể Lý Văn Đào, Hạ Như Yên đi tới trước mặt con zombie móc tinh hạch của nó ra. Cái khiến người ta ngạc nhiên là trong đầu con zombie lại có tới hai viên tinh hạch, một viên màu tím nhạt, viên còn lại thì đỏ rực như máu.
Nắm tinh hạch đã rửa sạch sẽ trong lòng bàn tay, Hạ Như Yên khẽ nhếch môi một cái, xem ra vận khí của cô cũng không tệ, đây là zombie có hai tinh hạch, nhìn vào màu sắc thì hẳn là tốc độ và sức mạnh. Màu tím nhạt vừa hợp có thể để cho Nghê Ám hấp thụ, còn cái màu đỏ thì giữ lại, tác dụng của tinh hạch sớm muộn cũng có ngày được công bố, đến lúc đó cô có thể dùng nó đổi lấy tinh hạch mình cần với người khác.
Vác Vương Hải lên vai mình xong, Hạ Như Yên đi về hướng lúc trước Nghê Ám biến mất, mặc dù Vương Hải là một tên đàn ông to con, nhưng đối với Hạ Như Yên của bây giờ thì chẳng thấm vào đâu, cô chạy chưa được bao lâu thì đã nhìn thấy bóng dáng Nghê Ám và Trương Lộ ở phía xa, zombie biến dị kia đang nằm dưới chân bọn họ, trước mặt lại xuất hiện một đám người lạ mặt.
“Nghê Ám! Trương Lộ!”
Hạ Như Yên từ xa hô lớn lên, Nghê Ám quay đầu lại trông thấy cô đang vác Vương Hải lập tức đi tới đón lấy: “Anh ấy bị làm sao vậy?”
“Mới nãy bị zombie đánh ngất xỉu.” Hạ Như Yên trả lời ngắn gọn, cũng không chờ bọn họ hỏi Lý Văn Đào đi đâu đã ngẩng đầu nhìn đám người đứng đối diện hỏi: “Những người này là…”
Cô còn chưa hỏi xong, câu chữ còn mắc ở trong miệng, Hạ Như Yên híp hai mắt lại, ánh mắt dừng trên người một cô gái đứng trong đám người. Tầm hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi, khuôn mặt thanh tú, khí chất lại trầm ổn trái ngược với bề ngoài. Cô ta mặc quần jean bình thường, cả người thoạt nhìn không có gì nổi bật, nhưng tất cả mọi người xung quanh đều như đang xem cô ta là trung tâm. Ánh mắt Hạ Như Yên trầm xuống, Nhạc Tú, nữ chính đại nhân của thế giới này, không ngờ lại gặp mặt nhau bằng cách này.