Tiểu Bạch Kiểm Liệp Diễm

Đoàn người Băng Nguyệt cung chậm chạp di chuyển, hơn một nửa ngày, bọn họ thu hoạch được khá nhiều thứ, trong đó đa phần là Linh thảo.

Bỗng nhiên một tiếng gầm rận dữ truyền đến, một con sư tử khổng lồ không biết từ đâu nhảy ra chắn ngang đường.

Thân hình to lớn, cả người bao phủ một lớp lông màu vàng, cái miệng nhe ra để lộ những chiếc răng khổng lồ.

Tuyết Ngọc Linh nói " Ngàn năm sư tử, cấp ba sơ kỳ, toàn bộ đệ tử tiến lên tiêu diệt nó ".

Nghe vậy mười vị đệ tử tinh anh không chút chần chừ nào, rút kiếm xông lên tấn công Sư tử khổng lồ.

Sư tử thấy một đám công kích mình, miệng phát ra một tiếng gào thét, mặc dù nó không nói được tiếng người, nhưng là yêu thú cấp ba nó cũng có linh trí, thấy một đám sinh vật nhỏ bé vậy mà dám công kích nó.

Hơn nghìn năm qua, nó là Vương giả ở chỗ này, hôm nay lại bị khiêu khích, nó nổi giận xông vào tấn công mãnh liệt.

Dù sao nó cũng chỉ có một mình, bị mười người liên tục vây công khiến cho nó cả người bắt đầu chảy máu.

Lúc này, một bóng người cầm trong tay một viên gạch đen sì chậm rãi bước tới chỗ nó.


Thiên Tà thừa dịp Sư tử khổng lồ không để ý, một gạch đập xuống, tiếng kêu thảm thiết vang vọng khắp khu vực.

Đám đệ tử mở to mắt kinh ngạc nhìn hắn, vài phút sau, tiếng kêu thảm thiết dừng lại, Sư tử nằm bất động trên mặt đất, mặt mũi xưng vù, miệng trào ra máu tươi, không biết sống chết.

Đám người ngây ra một lúc mới phục hồi tinh thần lại, Ngọc Nhi chạy tới chỗ Sư tử cho nó thêm vài kiếm rồi móc lấy nội đan.

Nội Đan tích tụ thành công thì phải là Yêu thú cấp ba trở nên, thực lực càng mạnh, nội đan càng to.

Đoàn người nghỉ ngơi một chút, sau đó tiếp tục di chuyển.

Có thể đã tiến vào khu vực yêu thú hoành hành, bọn họ liên tục gặp phải yêu thú, đệ tử và trưởng lão chiến đấu liên tục lúc này cũng đã khá mệt mỏi, đoàn người tìm một tảng đá to lớn nghỉ ngơi.

Ngồi chưa ấm đít thì những tiếng " Xì...Xì " truyền vào trong lỗ tai, một con Rắn ba đầu xuất hiện, toàn thân nó xanh lét, ba cái đầu không cái nào giống cái nào, có một điểm chung là đều lộ ra hàm răng sắc nhọn trắng bóc.

Nhìn hàm răng đó, ai cũng cảm thấy run rẩy.

Có một đệ tử nói " Ba đầu Cự Mãng, cấp ba trung kỳ ".


Ba Đầu Rắn đúng như tên gọi, nó có ba cái đầu, mỗi một cái đầu lại có một khả năng đặc biệt, là loại yêu thú khát máu, chuyên săn giết những yêu thú cùng cấp làm thức ăn.

Mọi người đang định tiến lên thì Thiên Tà nói " Không cần, toàn bộ ngồi xuống khôi phục thực lực đi, Tiểu Nguyệt nhi, lên làm thịt nó, cho ta thấy kết quả học tập mấy tháng này, nhớ không được dùng bản thể ".

Huyền Nguyệt gật đầu, rút kiếm từ từ đi tới, đồng thời cũng thả ra khí tức cấp ba trung kỳ, Ngọc Linh ở một bên nói " Cấp ba trung kỳ, nàng mới tấn cấp? " Thiên Tà gật gật đầu, Ngọc Linh ngạc nhiên nhìn hắn một chút, phải biết hai tháng trước Huyền Nguyệt mới là Cấp hai hậu kỳ, giờ đã Cấp ba trung kỳ, tốc độ tiến cấp này cũng quá nhanh đi.

Ngồi bên cạnh Ngọc Nhi nghe Ngọc Linh trưởng lão nói như vậy, trong mắt hiện lên vẻ thất lạc, hai tháng này nàng cố gắng rất nhiều, nhưng vẫn không bằng Huyền Nguyệt.

Thiên Tà cũng nhìn thấy ánh mắt của nàng, hắn đưa tay nhẹ nhàng xoa má Ngọc Nhi nói " Không cần thất vọng, đừng quên nàng là thiên tài của Băng Nguyệt cung, Huyền Nguyệt ở bên cạnh ta nhiều nên học được cũng nhiều, sau này ta chỉ điểm cho nàng nhiều hơn một chút, để nàng không thua Huyền Nguyệt được chứ", Ngọc Nhi nhìn hắn một chút rồi gật đầu, trong lòng vui vẻ không thôi.

Lúc này Huyền Nguyệt và Ba Đầu Rắn đã thăm dò qua nhau vài chiêu.

Huyền Nguyệt sử dụng Bất Diệt Kiếm Quyết mới được Thiên Tà truyền dạy bắt đầu tấn công mãnh liệt.

Huyền Nguyệt hô to " Bất Diệt Kiếm Quyết- Kiếm Ảnh đầy trời ", Kiếm Ảnh đầy trời là một chiêu cuối cùng trong Bất Diệt Kiếm Quyết, trên bầu trời vô số kiếm ảnh được ngưng tụ lại xuất hiện, gào thét lao xuống Ba Đầu Rắn.


Nhìn thấy Huyền Nguyệt dùng chiêu cuối cùng trong Bất Diệt Kiếm Quyết, mọi người kinh ngạc vô cùng.

Dù sao Bất Diệt Kiếm Quyết cũng là một bộ kiếm pháp mạnh mẽ nhất của Băng Nguyệt cung, từ khi Thiên Tà giao cho Băng Nguyệt cung, hầu như tất cả đệ tử đều tu luyện, nhưng qua vài tháng mọi người chỉ luyện thành công ba bốn chiêu thức đầu, bây giờ thấy Huyền Nguyệt tu luyện hai tháng mà học xong toàn bộ khiến bọn họ cực kỳ kinh ngạc.

Ba Đầu Rắn không cam lòng yếu thế, ba đầu gào thét, đầu ở giữa phun ra hỏa diễm, bên cạnh hai đầu phun ra hàn khí và cuồng phong.

Nhưng vì uy lực của Kiếm Ảnh đầy trời quá lớn, kiếm khí liên tục xuyên xuống đâm qua chiêu thức của Ba Đầu Rắn, sau đó đâm bao phủ lấy cơ thể nó.

Vài giây sau, kiếm khí biến mất, mọi người há hốc miệng nhìn cảnh tượng trước mắt.

Ba Đầu Rắn bây giờ chỉ còn lại một bộ xương, toàn bộ da thịt trên cơ thể nó bị gọt thành vô số mảnh nhỏ rơi xuống mặt đất.

Không đợi mọi người nói gì thì phía sâu trong Huyền Anh bí cảnh bộc phát ánh sáng, linh khí tràn ra, Ngọc Linh trưởng lão kêu to " Mọi người mau tiến lên, phía trước có bảo vật xuất hiện ".

Đoàn người nghe thấy bảo vật, nhao nhao tiến về phía trước.

Đến nơi phát ra ánh sáng, một vị trưởng lão kêu to " Bách Thọ thảo, thật sự là bách thọ thảo ", Bách Thọ thảo, một loại thảo dược quý hiếm nhất trên thế giới này, không cần nói cũng biết tác dụng của nó là kéo dài tuổi thọ, loại thảo dược này một khi xuất hiện sẽ khiến người ta tranh đoạt sứt đầu mẻ trán.

Loại thảo dược này cực kỳ hiếm thấy, vài trăm năm qua được coi như đã biến mất, không nghĩ tới bây giờ còn xuất hiện trong này.


Phía sau lưng bọn họ vài chục mét, một đám người cũng đã nhận ra Bách Thọ thảo, không ngừng la hét chạy tới, Thiên Tà đứng cạnh Bách Thọ thảo gần nhất, một tay chộp lấy bỏ vào nhẫn chứa đồ.

Một đám tầm mười người chạy tới, thấy Bách Thọ thảo bị Thiên Tà cho vào nhẫn chứa đồ, một cô gái xinh đẹp mặc bộ đồ màu đen bước lên nói " Tiểu Đệ Đệ, tỷ tỷ là Lãnh Dao của Thiên Ma điện, không biết tiểu đệ đệ có thể đưa Bách Thọ thảo cho tỷ tỷ không ", khi nói chuyện còn cố ý vén lên một bên váy, để lộ ra đôi chân dài trắng nõn, khiến người khác nhìn muốn phun máu mũi, đặc biệt mê người.

Thiên Tà nhìn chằm chằm vào đùi nàng, không chớp mắt, bỗng dưng cảm giác được vô số sát ý tập trung vào người mình, sống lưng lạnh lẽo lưu luyến thu hồi ánh mắt, hắn xoay người lại thì thấy toàn bộ đệ tử và trưởng lão Băng Nguyệt cung đang nhìn mình.

Vội vàng ho khan một tiếng, tay xoa xoa cằm nói " Lãnh Dao phải không, ta có một đề nghị khác, bây giờ bên cạnh ta còn thiếu mấy cái thị nữ kiêm chức nha hoàn làm ấm giường, không biết nàng có đồng ý hay không? ".

Lãnh Dao nghe hắn nói xong thân hình run rẩy một chút, nàng đường đường là thiên tài số một của Thiên Ma điện, đồng thời cũng là Thiên Nam đại lục mười đại mỹ nữ một trong, mà tên mặt trắng trước mắt này lại muốn nàng làm thị nữ kiêm ấm giường nha hoàn, nếu không phải bây giờ Băng Nguyệt cung người đông thế mạnh, nàng muốn xông lên xé xác tên mặt trắng trước mắt này ra.

Rất nhanh bình tĩnh lại Lãnh Dao bày ra vẻ quyến rũ nói " Tiểu đệ đệ, lá gan quá lớn nha " nói xong quay người rời đi.

Vừa đi được vài bước, một giọng nói truyền tới " Đáng tiếc ah, Chu Tước huyết mạch, nếu được ta bồi dưỡng...".

Lãnh Dao kinh ngạc xoay người lại nhìn hắn, không đợi nàng nói gì, Thiên Tà tiếp tục dụ hoặc, từ trong nhẫn chứa đồ lấy ra bộ Chu Tước công pháp do lần trước hắn cải biến từ Tứ Đại Sát Thuật ra vung vẩy trước mặt nói " Chu Tước công pháp ah, Tiểu Dao Dao suy nghĩ cho kỹ nha ".

Lãnh Dao nhìn hắn một chút rồi lại nhìn quyển Chu Tước công pháp, trong lòng suy nghĩ một chút, Chu Tước công pháp trên đại lục tựa như biến mất nha, vậy nên huyết mạch Chu Tước của nàng được che giấu kĩ càng, không một ai biết, tên mặt trắng nhỏ trước mắt này nhìn qua đã nói ra huyết mạch của nàng, khiến nàng nghi hoặc không thôi.

Quay đầu lại bước đi bỏ lại một câu " Ta sẽ suy nghĩ ".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận