Tiểu Bạch Kiểm Nhẫn Giả Tại Dị Giới

Trong phòng riêng của mình, cầm trong tay Tân Tinh Bảng bản mới nhất, Chính Nam thì thầm: “Tiểu Võ Thần” Ngô Đức Võ, thiên phú cấp 6, tu vi Nguyên Anh Kỳ tầng 8, từ lúc còn là Hòa Hợp Kỳ đã có bản lĩnh vượt cấp giết địch, đỉnh cao là một lần giết chết đối thủ cao hơn 5 cảnh giới nhỏ, hiện tại đang là ngoại môn quản sự của Thiên Đạo Tông.”

“Những thông tin này hoàn toàn đúng với thiên phú cấp 6 của hắn a. Thế nhưng vì sao em trai hắn thiên phú cấp 3 lại có thể tu luyện tới Nguyên Anh Kỳ? Là Ngô Đức Võ có thủ đoạn giải quyết vấn đề thiên phú của em hắn, hay bản thân Ngô Đức Văn tự mình có kỳ ngộ, hoặc là… ngay từ đầu thiên phú của hắn đã không phải là cấp 3?”

Nghĩ tới câu nói của cha mình lúc đột phá: “Đại lục nước rất sâu”, Chính Nam xoa xoa trán: “Quả thật là rất sâu a, tình cờ gặp 1 người lại có nhiều vấn đề như vậy!”

Trang phú bà thấy hắn có vẻ xoắn xuýt mới nhảy ra giúp đỡ: “Ký chủ vì sao phải quan tâm Ngô Đức Văn như vậy?”

Chính Nam nằm lăn ra giường, quăng Tân Tinh Bảng qua 1 bên, mắt nhìn đăm đăm trần nhà trả lời: “Lý gia trước sau gì cũng phải đụng độ phủ thành chủ, không vì lợi ích thì cũng là vì quyền lực. Nhưng cân bằng được giữ lâu như vậy mà không đổ, chứng tỏ thế hệ trước vì nhiều lý do mà kiêng kị lẫn nhau. Nếu muốn đạp đổ hoặc ít nhất là đạp lên phủ thành chủ để phát triển thì chỉ có thể từ thế hệ trẻ đánh lên, cho nên tôi mới phải quan tâm 2 anh em Võ - Văn này.”

“Với đẳng cấp và quan hệ hiện tại của ký chủ thì cũng lo không tới những việc này đâu. Thay vì ở đây lo lắng thì ký chủ nên tu luyện hoặc nghĩ cách tăng độ thiện cảm với các phú bà đi thì hơn.” - Cảm thấy Chính Nam có xu hướng đi lệch khỏi con đường, Trang ngay lập tức lên tiếng nhắc nhở.

Chính Nam vùng dậy: “Đẳng cấp và quan hệ. Đúng là như vậy, ngoài đẳng cấp còn có quan hệ. Đằng sau phủ thành chủ có bóng dáng của Thiên Đạo Tông, nhưng phía sau Trần gia còn có Thiên Cơ môn, nếu có thể kéo được Phúc Đạt về phía mình, như vậy cán cân sẽ được cân bằng.”

“Ý nghĩ của ký chủ không sai, nhưng ký chủ đừng quên là muốn cùng Trần gia kéo lên quan hệ thì ký chủ cũng phải bỏ ra cái giá tương ứng, hoặc ít nhất phải bỏ ra được cái gì đó khiến Trần gia coi trọng. Cuối cùng câu chuyện lại vòng trở về với đẳng cấp và quan hệ.”

Chính Nam lại nằm vật ra giường: “Mệt mỏi quá a!” - Hắn lâm vào bế tắc.

Mặc dù Chính Nam lên cấp không chậm, nhưng xuất phát điểm quá thấp khiến hắn vẫn đang đứng cuối cùng so với tất cả mọi người hắn quen biết. Để có thể dùng đẳng cấp mà có tiếng nói thì ít nhất cũng phải Nguyên Anh Kỳ, thậm chí Không Minh Kỳ, Chính Nam không có hi vọng lớn vào khả năng này.

Quan hệ hắn cũng không thể xây dựng vì hắn không thể lộ ra mình là con trai của cặp vợ chồng ma quỷ đã từng lừa giết hàng chục ngàn người. Nếu như chỉ dựa vào 1 vị không tồn tại “sư phụ” thì quá người si nói mộng, còn năng lượng của Lý gia cũng chỉ có thể giới hạn tại Hà thành.

“Khoan đã!” - Chính Nam lần nữa bật dậy trên giường, hắn tìm 1 tờ giấy và 1 cây bút rồi bắt đầu trên giấy vẽ loạn, vừa vẽ còn vừa nói 1 mình: “1 thế lực được xây dựng dựa trên 3 yếu tố cơ bản là người đứng đầu, bộ khung cao tầng và chiến lực phổ thông. Nếu như không cần tranh giành tài nguyên, không cần mở rộng địa bàn như vậy phần chiến lực phổ thông có thể bỏ qua hoặc là có thể dời lại phát triển sau. Bộ khung cao tầng, hừm, nếu như mình muốn xây dựng 1 thế lực do mình đứng đầu, như vậy cao tầng chỉ có thể là các phú bà, vì bọn họ đáng tin cậy.”

Dừng lại nhìn bản vẽ nguệch ngoạc của mình, Chính Nam trầm ngâm: “Như vậy thế lực nên phát triển theo hướng nào đây? Là tông môn hay thương hội, hoặc là công hội.”

Đang lúc lâm vào xoắn xuýt, Chính Nam lại nghe có người gõ cửa: “Nam công tử có ở trong phòng không ạ?”

Chính Nam cất tờ giấy của mình vào balo rồi lên tiếng: “Tôi đây, có chuyện gì không?”

Nô tỳ ở bên ngoài trả lời: “Đại tiểu thư dặn dò nô tỳ qua nói với Nam công tử là tới giờ tập luyện rồi, mời Nam công tử phòng thực chiến Đại tiểu thư đang chờ.”

Chính Nam 2 mắt sáng choang, hắn lại lấy tờ giấy trong balo ra đặt trên bàn, không quên trả lời nô tỳ kia: “Tôi biết rồi, lát nữa tôi sẽ qua.”

Không để ý nô tỳ kia nữa, Chính Nam lại bắt đầu trên giấy vẽ bậy: “Bởi vì mình muốn bỏ qua chiến lực phổ thông mà tập trung vào phát triển cao tầng, như vậy toàn bộ thế lực cũng chỉ có vài thành viên chính. Với vài người như vậy thì mục tiêu hoạt động sẽ là ám sát và thu thập tình báo là chủ yếu, cộng với khả năng sau này mình sẽ tiếp tục tiến hóa Thiên Nhãn lên nữa, như vậy… “

“... Akatsuki nên được tái hiện tại thế giới này.”

Ánh mắt Chính Nam lập lòe hưng phấn, kiếp trước hắn là 1 fan bự của Naruto, không chỉ 1 lần xuýt xoa về độ cool của tổ chức Akatsuki. Bây giờ có thể tự mình thành lập 1 tổ chức như vậy, làm sao mà hắn không hưng phấn cho được.

“Tuyên bố nhiệm vụ ẩn [ Thành lập thế lực - giai đoạn 1 ], mô tả: “Người không phải là thần, thần cũng không phải vạn năng”. Nhiệm vụ yêu cầu: [ Xây dựng và phát triển thế lực có ít nhất 2 thành viên đẳng cấp từ 31(Nguyên Anh Kỳ tầng 1, không bao gồm ký chủ) trở lên ]. Phần thưởng: [ 1 cái cấp 3 Tụ Linh trận bàn, 10 phiếu đổi hoàn mỹ cấp 3 đan dược tùy chọn, 10 viên cực phẩm linh thạch, 10 lần lựa chọn hình thức đạo cụ ]. Phạt: [ Không ]. Trang thái: [ Chưa hoàn thành ].”

“Oa, kích hoạt nhiệm vụ ẩn. Trang, giải thích tất cả chi tiết nhiệm vụ cho tôi đi.”

“Được rồi. Đầu tiên, nhiệm vụ ẩn là nhiệm vụ cần ký chủ phải thỏa mãn 1 chuỗi các yêu cầu ẩn không thông qua bất kỳ nhắc nhở nào mới có thể kích hoạt, trong trường hợp này là thành lập thế lực - tên thế lực - hình thức - mục tiêu.

Yêu cầu nhiệm vụ thì không có gì đặc biệt, chính là chiêu mộ thành viên mà thôi.

Về phần thưởng, trận bàn là 1 cái trận pháp hoàn chỉnh được khắc sẵn lên trận bàn, ký chủ chỉ cần lắp linh thạch theo đúng thứ tự rồi kích hoạt là có thể sử dụng. 10 viên cấp 3 hoàn mỹ đan dược ký chủ có thể tùy chọn bất kỳ loại đan dược gì, kể cả những loại đã hoàn toàn thất truyền. Cực phẩm linh thạch, không có gì mới, 1 viên có giá bằng 1 tỉ hạ phẩm linh thạch. “10 lần lựa chọn hình thức đạo cụ”, cái này cho phép ký chủ lựa chọn trang phục, vũ khí, đạo cụ, vân vân... cụ thể khi sử dụng Trang sẽ nói lại.”

Chính Nam càng nghe Trang nói càng cười tươi, đến cuối cùng miệng đã ngoác tới mang tai. Hắn nhảy nhót tưng bừng trong phòng: “Trúng lớn rồi, trúng lớn rồi. Trang phú bà, yêu yêu á!”

“Cút, bố mẹ ở nhà thì còng lưng ra nuôi cho đi học. Yêu với đương cái gì, hả? Yêu với đương cái gì!?”

Chính Nam cười cực kỳ thoải mái: “Haha, còn dám nói mình không phải fan Pewpew. Việc gì đâu phải ngại, mình là… Pewnoy mà. Đấy là phong cách.”

“Đấy mới là chất chơi người dơi.” - Trang phú bà lên tiếng cướp lời.

Trong phòng bỗng nhiên lâm vào im lặng, sau đó Chính Nam phá lên cười.

“Khụ… khụ… Không nói chuyện không liên quan. Trang, có cách nào giúp tôi tăng độ thiện cảm với phú bà nhanh hơn không? Tiểu bạch kiểm hệ thống sao không có tính năng gì giúp ký chủ tán gái thiết thực 1 chút, toàn tăng kỹ năng với nghề nghiệp các thứ gián tiếp không thế?”

“Cách tất nhiên là có, chủ yếu là tại ký chủ không hỏi thôi, bây giờ ký chủ hỏi thì Trang sẽ trả lời. Cách nhanh nhất để tăng thiện cảm với phú bà là sử dụng điểm mị lực chuyển hóa thành độ thiện cảm. Cụ thể là 1 điểm mị lực đối với cấp N phú bà sẽ tương đương 10 độ thiện cảm, giảm dần tới cấp SSR phú bà lần lượt là 8, 6, 4, 2 độ thiện cảm. Chú ý là cách này chỉ sử dụng tới khi phú bà đạt tối đa 70 điểm thiện cảm và mỗi ngày chỉ được chuyển hóa 1 điểm mị lực.”

“Ồ, nói cách khác là Trang cũng không thể để người khác trực tiếp yêu tôi, chỉ có thể làm cho người khác đối với tôi cảm thấy rất thân thiết thôi đúng không?”

“Đúng vậy! Ký chủ nắm bắt vấn đề rất nhanh đấy.”

“Gác chuyện này qua 1 bên, tối rồi tính lại. Bây giờ phải qua với Gia Như đã.”

Đối với chuyện tập luyện thực chiến mỗi ngày Chính Nam rất là coi trọng, bởi vì ngoài tăng lên khả năng chiến đấu của hắn và Gia Như phú bà ra thì còn có phúc lợi phía sau nữa. Giống như lúc này, Gia Như phú bà đang nằm sấp trên 1 tấm vải lớn trên mặt đất, mắt lim dim hưởng thụ Chính Nam xoa bóp, điểm huyệt.

“Ngày mai Phúc Đạt khai trương bán cấp 2 hoàn mỹ đan dược đó Đại tiểu thư, cô có muốn đi xem không?” - Chính Nam vừa sờ mó, vừa kiếm chuyện để nói.

Gia Như phú bà khuôn mặt cực kỳ thỏa mãn, còn lâu lâu yêu kiều hừ nhẹ làm thanh niên nào đó phía dưới đã cứng như đá. Cô trả lời: “Quá ồn ào, quá đông đúc, ngày mai cho người đi tranh mua là được rồi.”

Chính Nam tỏ vẻ tiếc nuối: “Không muốn đi à.” - Nhưng lập tức cười hèn mọn, nói: “Cũng được, tôi đi 1 mình. Nghe nói Tân Tinh Bảng đệ tam, “Tu La” Tú Anh, ngày mai cũng sẽ xuất hiện á, phải đi xem thử xinh đẹp cỡ nào mới được. Nghe ngoại hiệu có vẻ là “băng sơn mỹ nhân” loại hình rồi, đúng loại tôi thích, hắc hắc.”

“Ai nói tôi không đi.” - Gia Như phú bà lập tức trở mặt: “Sự kiện lớn như vậy tất nhiên là phải đi.”

Chính Nam trong lòng cười thầm nhưng ngoài mặt lại không tỏ vẻ gì, chỉ là ngón tay hắn vuốt thẳng 1 đường theo sống lưng Gia Như phú bà rồi điểm 2 cái vào huyệt Thừa Phù của cô sau đó thuấn thân chạy mất, để lại Gia Như phú bà nằm trên mặt đất toàn thân nước nóng dâng trào, hơi thở hổn hển, mặt đỏ hồng nghiền răng nghiến lợi: “Anh… có giỏi… đừng chạy.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui