Tiểu Bảo Bối, Em Là Của Riêng Tôi

Tại một hội trường sang trọng trong thành phố , lúc này đông như trẩy hội, một hoạt động đang được mọi người chú ý sẽ được cử hành ở chỗ này, những người mẫu cao gầy đang đi những bước tiêu chuẩn xuyên qua giữa sân khấu vào phía sau hội trường, tự nhiên gây ra nhiều sự chú ý của không ít truyền thông, hơn nữa lần này bọn họ còn hợp tác với tập đoàn Huỳnh thị nổi tiếng thế giới !
Hoạt động 'Chắp cánh tình yêu ' này là tên của một cặp nhẫn, nghe nói những người yêu nhau có nó là đại biểu cho lời thề đời này kiếp này, cả cuộc đời đều yêu say đắm,hạnh phúc bên nhau, cặp nhẫn này cũng là tác phẩm của nhà thiết kế nổi tiếng .
Bảo Nhi , Huỳnh Gia Minh, Hiển Hiển đứng ở đằng sau sân khấu, hôm nay Gia Minh diện lên người một bộ vest màu đen làm cho anh càng thêm tỏa sáng, thu hút còn Hiển Hiển cũng không kém, cậu nhóc bận một bộ vest màu xanh nhạt.
-Bảo Nhi, đừng khẩn trương, em là nhà thiết kế nổi tiếng ở Paris, phải có lòng tin với chính mình!Cố lên, anh tin em làm được mà !
Bảo Nhi vặn tay, bĩu môi:
- Cái gì mà nhà thiết kế nổi tiếng, cái tên đó cũng là người khác thuận miệng nói, em chưa bao giờ thiết kế trang phục cho một hoạt động lớn như vậy, sợ làm không được!
Âm nhạc dừng lại, tất cả ánh đèn trên sân khấu đều tắt hết, loáng thoáng chỉ nhìn thấy được một bóng dáng đi tới đi lui trên sân khấu, tất cả mọi người ngừng thở lẳng lặng chờ đợi, Bảo Nhi càng thêm níu chặt cánh tay của Huỳnh Gia Minh

Người mẫu nữ mặc một bộ lễ phục mà vàng nhẹ nhàng khoác tay người mẫu nam cũng một bộ âu phục màu vàng, trên ngón tay hai người cũng là cặp nhẫn kim cương đơn giản màu đỏ tía hào phóng lại không mất vẻ sang trọng, làm nổi bật lẫn nhau lại rất hài hòa.Nhất thời dưới sân khấu vang lên tiếng vỗ tay không ngừng.
Nghe được tiếng vỗ tay, Bảo Nhi mới nặng nề thở phào một cái, Huỳnh Gia Minh ở bên cạnh chỉ cảm thấy buồn cười, cô hình như khẩn trương hơi quá.
- Nghe nói hoạt động lần này là do một nhà thiết mới vừa bộc lộ tài năng, chỉ là nhìn hiệu quả thật đúng là không tệ!- Trong góc của sảnh lớn, Minh Huy bưng ly rượu nói chuyện với Lục Phong.
Lục Phong không thú vị ném qua một câu nói:
- Tôi đối với mấy cái này không có hứng thú!
Ánh đèn hội trường sáng choang, người dẫn chương trình xinh đẹp lên tiếng xuất hiện tại trung tâm sân khấu:
- Màn biểu diễn vừa rồi chính là tác phẩm tâm đắc nhất của nhà thiết kế Gia Minh của chúng ta, cũng trong tối nay chúng ta sẽ bán đấu giá tác phẩm ' Chắp cánh tình yêu ' này, mọi người có phải cảm thấy rất ngạc nhiên hay không? Như vậy bây giờ xin mời nhà thiết kế nổi tiếng Gia Minh và nhà thiết kế trang phục lần này, tiểu thư Saphia!!!
Một loạt đèn flash lóe lên, mọi người rối rít nghiêng đầu,Gia Minh dắt tay Bảo Nhi cùng các vị chủ chốt giống như thần tiên xuất hiện trong tầm mắt của mọi người bên trong.
Tiếng vỗ tay liên tiếp,Gia Minh kéo Bảo Nhi đi về phía sân khấu chữ L, lễ phục màu trắng dài đến gối, đôi giày thủy tinh trong suốt, làm nổi bật cặp đùi trắng nõn càng thêm thon dài, sợi tóc đen vén lên thật cao lộ ra chiếc cổ thon dài trắng nõn, cô như vậy giống như đóa sen trắng nổi trên mặt nước, ưu nhã phóng khoáng, đi đến đâu đều gật đầu mỉm cười không ngừng với mọi người.
Chuyện gì đang xảy ra ?
Sao lại như vậy?

Cô ta?
Gương mặt đó là thế nào?
Trong góc, thân thể Lục Phong đột nhiên cứng đờ, con mắt không ngừng trợn to, tay phải dùng sức che ngực, nơi này giờ phút này giống như ngừng đập, thế giới giống như cũng ngừng chuyển động, anh không biết nên miêu tả tâm trạng lúc này của mình như thế nào.Cô- người anh kiếm suốt năm năm qua đang xuất hiện trước mặt anh !
- Tiểu nhi......
Gương mặt này anh đã tìm năm năm, năm năm qua, anh không lúc nào không nhớ đến, không lúc nào không mong đợi có thể tìm được cô, không ngờ cô lại xuất hiện ở chỗ này.
Sắc mặt trắng bệch, dùng sức bóp chặt ngực, mắt cũng không nháy một cái, anh sợ, sợ chỉ là một ảo ảnh, sợ mở mắt lần nữa tất cả đều không tồn tại, rốt cuộc anh cũng được gặp lại cô. Lục Phong buông ly rượu trên tay xuống, sững sờ từng bước từng bước chậm rãi đi về phía bóng dáng kia.
- Bảo Nhi, hôm nay em làm rất tốt!- Cô vừa xuống sân khấu,Huỳnh Gia Minh liền ôm chầm lấy cô .

- Tiểu nhi. . . . . .- Thấy cô cùng một người đàn ông khác thân mật quấn quýt, anh liền nắm chặt quả đấm bên người, gân xanh nổi lên từng mảng. Không, anh không cho phép bất cứ ai đụng vào người của anh, cô là của anh!
Chỉ nghe một tiếng như thế, nụ cười của Bảo Nhi lập tức cứng đờ, khẽ cau mày, hình như có chút lo lắng.
- Bảo Nhi- Huỳnh Gia Minh tỏ ý chỉ phía sau của cô.
Bảo Nhi sửng sốt một chút, hít sâu một hơi, giống như chuẩn bị kỹ càng, nhưng trong nháy mắt khi xoay mặt lại nhìn thấy anh, sắc mặt lập tức trắng bệch, mồ hôi trên người túa ra làm ướt cả lòng bàn tay cô, thật sự là anh.....
Triệu Lục Phong!!!!!!!!!!!!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận