Tiêu Dao Tiên Giới

Ps: hom nay hơi mệt nhưng cố lết ra một chương mn ủng hộ nha có gạch cứ đập cho tác có động lực. Cám ơn. Mn cũng vào nhóm face để chia sẽ ý kiến cũng như lịch ra chương nha.

Lý Thành khẽ cười. Lúc nãy hắn cũng đã cảm ứng được qua thần niệm của hắn khí tức kia cũng chưa tỉnh hẳn.

Có lẽ động tĩnh lúc trước đã đánh thức tồn tại kia. Niếu không ắt hẳn Hắn cũng không đợi được.

“ Cái này là hoạ có phúc a.” Lý Thành lẩm bẩm

Bên cạnh Tống Cầm Lúc này đi đến quan sát. Trong nhóm sau Lý Thành. Nàng tu vi cai nhất. Chính nàng lúc trước cũng cảm nhận được lúc đó Lý Thành Như không thuộc về thế giới này.

“Chàng không sao chứ” nàng đi đến bên Lý Thành rồi ân cần hỏi thăm.

Lý Thành cười cười vươn tay ôm lấy nàng nói nhỏ vào tai nàng:

“Nàng muốn biết ta có sao không? Tối nay ta cho nàng biết a”

Mà nghe đến vậy Tống Cầm cả khuôn mặt đỏ bừng dậm chân nói

“Chàng đúng là cái sắc lang”

Sau đó quay lưng rời đi.

Lý mẫu thấy Lý Thành không có việc gì? Cũng đi theo Tống Cầm cùng nhóm người đến bàn ăn tiếp tục ăn kem nghe nhạc.

Lý Thành cũng đi theo.

Mà hắn cũng không biết động tĩnh lúc nãy đã khiến cho sinh linh trên khắp [Hoang Thiên Tinh Vực] một phen chết khiếp. Từ Phàm nhân cho đến đỉnh tiêm tu sĩ.

[Mãng Hoang Đại Lục]

[Tiêu Dao Thánh Địa]

Trong một vùng linh khí lượn lờ khắp nơi đền đài lâu cát đệ tử khắp nơi đi đi lại lại.đang bàn luận xôn sao về hiện tượng lúc nãy. Tên mặt những đệ tử này chỉ là vẻ khiếp sợ. Uy áp chỉ thoáng qua cũng đã làm cho một đám tu vi thấp kém đi gặp ông bà.

Trong Đại Điện Đầy vẻ Uy Nghiêm Ngồi đó một nhóm người.

Chủ vị một vị quý công tử tầm hai mươi tám tuổi. Dáng người uy nghiêm quý khí mà không mất đi vẻ nho nhã.

Hắn tên là Tiêu Sách vừa đương chức vụ thánh chủ của [Tiêu Dao Thánh Địa]

Tu vi cũng đã đến Động Hư Đại Thành đừng nhìn hắn trẻ mà khinh thị. Tu luyện hơn 300 năm là Kỳ Tài ngút trời. Tu vi cao lại thêm làm việc quyết đoán. Cho nên mới đảm đương chức vị Thánh Chủ.

Mà lúc này sắc mặt của mỗi người ở đây điều ngưng trọng.

Lúc trước một luồn uy áp quét qua khiến bọn hắn bị ép đến thở không nổi. Khốn nạn cái là ngoại môn đệ tử lại chết một đám tu vi dưới trúc cơ bị thanh lý sạch. Chỉ có thiên tài hay yêu nghiệt mới thọ nổi. Luyện khí trăm người sống một.

Mà đến cấp độ như bọn hắn cũng bị ép đến hôn đất.

“Thánh Chủ chuyện này là sao?” Một vị nữ tử bước ra tỏ vẻ không hiểu.

Tiêu Sách cũng cười khổ a. Niếu hắn biết nguyên nhân còn phải ngồi đây nói nhảm.

Thấy Thánh Chủ Tỏ vẻ Vô Tội một đám trưởng lão cũng trầm ngâm.

Lúc này Tiêu Sách cũng chỉ nói ra”: cái này chúng ta sẽ điều tra rõ hiện tại nên thu xếp cho đán đệ tử. Còn nửa tản ra thám tử điều tra xem có ai cũng ảnh hưởng như chống ta hay không?”

Một đại hán đi ra chắp tay nói “ tại hạ sẽ sắp xếp”

Mà Tiêu Sách đang định mở miệng thì trước mặt bọn hắn hiện ra hai bóng người.

Một người trong đó là đời trước Thánh Chủ. Trần Tiêu

Mà bên cạnh hắn là một ông lão râu tóc bạc phơ ông lão này là thái thượng trưởng lão tu vi đến Nửa Bước Đại thừa.

Chưa để mọi người kịp phản ứng ông lão nói:

“Tuyền lệnh lão tổ lập tức liên lạc thế lực của [Mãng Hoang Đại Lục] một tháng sau mở ra đại hội. Đến lúc đó Địa điểm tại [Tiêu Dao Thành]

“ Vâng thái thượng trưởng lão.”

Đám người cung kính đáp sau đo tiêu thất.

Mà chỉ còn lại Trần Tiêu.

Thấy vậy Tiêu Sách tiến lên hởi.

“Su Phụ người có biết vì sao lại tổ chức đại hội”

Trần Tiêu cũng Lắc đầu “ Đây là ý của lão tổ”

Nói xong hắn vỗ vai Tiêu sách nói tiếp.

“Sách Nhi tận lực làm việc”

Nghe vậy tiêu sách cũng không hỏi nhiều cũng vâng lệnh.

Cách đó mấy trăm ngàn cây số. Việt Thuỷ Thành. Đám người Tống Phượng Hoàng cũng nhìn về phía bầu trời sau đó bàn luận.

“ May Mắn lúc trước thiếu gia đi đã để lại trận bàn sau đó chúng ta bố trí khắp quốc thổ. Chỉ cần có động sẽ tự động phòng hộ.”

“Niếu không chúng ta lần này thảm” mấy tháng nay bọn hắn tung ra thám tử phủ gần hết đại lục” nên khi uy áp qua đi. Tin tức lục tục truyền về” khắp nơi phàm nhân cùng tu sĩ thương vong rất lớn.” Chỉ có phạm vi Việt Thuỷ Quốc Là không sao?”

Vừa nghĩ đến bọn hắn lòng thấy lạnh.chỉ mấy phút hơn một phần năm phàm nhân cunhf tiểu tu sĩ bốc hơi. Đây cũng là diện tích lớn nên uy áp nhanh tiêu.

Việt Long cũng run rẫy.

“ Suy cho cùng vẫn là Thiếu Gia thần cơ diệu toán”

Mà bọn hắn không biết vụ này cũng là Lý Thành dán tiếp gây ra.

Ps: hôm nay hết chương nha.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui