- Diệu Ngọc, ngươi...
Các vị phụ nhân Trần gia cùng đi dự tiệc với nàng lập tức biến đổi sắc mặt, các nàng đi tới, giật nhẹ ống tay áo của nàng.
Vòng tay bị vỡ nát là của Thôi quý phi, tất cả chứng cứ điều chỉ về phu nhân của Lý Bá Tước, lúc này nếu giúp ra mặt vì nàng ta thì đó chính là đắc tội Thôi quý phi.
Trần gia đã sớm đứng về phía của Thục Vương, hành động hiện tại của nàng rất có thể sẽ khiến cho người khác và Thôi quý phi hiểu lầm cái gì.
- Rốt cuộc có phải bôi nhọ hay không, chờ cấm vệ đến điều tra thì mọi việc sẽ được sáng tỏ thôi.
Thôi quý phi đã khôi phục lại bình tĩnh, nhưng tất cả mọi người đều có thể nghe ra sự phẫn nộ trong giọng nói của nàng.
Thôi quý phi cúi đầu nhìn chiếc vòng tay vỡ nát ở trên mặt đất, làm đích nữ Thôi gia, lại là quý phi trong cung, cho dù gặp nhiều các loại trân bảo, nhưng vòng ngọc này bị hủy hoại vẫn khiến nàng vô cùng đau lòng.
Huống chi, nữ tử kia lại là thê tử của tên Trường An Bá Tước, nàng đương nhiên sẽ không buông tha dễ dàng như thế.
Nữ tử tóc bạc quay đầu, nhìn Như Nghi hỏi:
- Ngươi không sao chứ?
- Không sao.
Như Nghi cười cười, nói:
- Vừa rồi cám ơn ngài.
Thế tử phi đi tới, nói:
- Tại sao vòng tay kia lại ở chỗ này, chẳng lẽ có người cố ý hãm hại tỷ?
Như Nghi nhìn tên thị nữ đang bụm mặt kia, ánh mắt của đối phương có chút trốn tránh.
Ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân đi đều, một đội cấm vệ từ bên ngoài nhanh chóng bước vào, thủ lĩnh cấm vệ đi thẳng tới trước mặt Thôi quý phi, cung kính nói:
- Tham kiến quý phi nương nương!
Thôi quý phi lạnh giọng nói:
- Nghiêm túc tra xét cho bản cung, bản cung không muốn oan uổng bất kỳ kẻ nào, cần phải tra ra ai làm chuyện này!
- Tuân mệnh!
Tên thủ lĩnh cấm vệ kia khom người đáp.
...
…
- Nô tỳ...!vừa rồi nô tỳ chạy tới từ bên kia, bất cẩn đụng vào Lý phu nhân, sau đó vòng tay từ trong tay áo nàng ta rơi xuống đất vỡ nát…
Tên thị nữ kia đứng trước mặt thủ lĩnh cấm vệ, lặp lại những lời nàng ta nói lúc nãy.
Tên cấm vệ kia không nghĩ tới sự việc lại biến thành như thế này.
Lúc nãy có người tới truyền lời, chỉ nói quý phi nương nương đánh mất vòng tay, mà trong điện lại không có người đi ra ngoài, như vậy thì chỉ cần để cung nữ hoặc nữ quan hậu cung lục soát mọi người một phen, đến lúc đó có thể dễ dàng điều tra ra được ai cầm vòng tay của Thôi quý phi.
Mà bây giờ ngay cả điều tra cũng không cần.
- Lý phu nhân, mọi chuyện có đúng như thế không?
Hắn nhìn người nữ tử đứng ở nơi đó hỏi, trong lòng có chút rối rắm.
Lý Bá Tước đại danh đỉnh đỉnh, ai mà chưa từng nghe qua tên của người này chứ! Vị kia chính là người ngay cả Thục Vương cũng không thèm để vào mắt, lại có bệ hạ chiếu cố, chuyện này nếu hắn xử lý không tốt, sợ là sẽ xảy ra đại sự.
Như Nghi chỉ vào tên thị nữ kia, nói:
- Vòng tay kia rơi xuống từ tay áo của nàng ta.
Như Nghi vừa dứt lời, giữa sân trở nên yên tĩnh lạ thường, ngay cả Thôi quý phi cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên.
Tên thị nữ kia là thị nữ bên người Thôi quý phi, chẳng lẽ thị nữ này trộm vòng tay, bất cẩn làm vỡ cho nên quyết định giá họa cho Lý phu nhân?
Hoặc nói, nàng ta phụng mệnh của người nào đó, muốn vu oan giá họa cho Lý phu nhân?
Cái trước tự nhiên không có khả năng, một tên thị nữ nho nhỏ làm sao có lá gan to tới như vậy, nếu chẳng may nàng ta bị điều tra ra, như vậy sợ là sẽ không còn đường sống ở trong hậu cung.
Còn nếu vu oan giá họa, như vậy người sau lưng nàng ta…cũng rất rõ ràng.
Trên mặt Thôi quý phi trên lộ ra sự lạnh nhạt, nói:
- Ý của ngươi là, bản cung cố ý giá họa cho ngươi?
- Rõ ràng là ngươi trộm vòng tay, thế mà hiện giờ còn vu hãm ngược lại cho quý phi nương nương, thật sự to gan lớn mật!
Có một phụ nhân mặc cung trang từ sau lưng Thôi quý phi bước ra, nàng ta chỉ vào Như Nghi, lạnh giọng chỉ trích.
- Đoan Dương Vương Phi, việc này còn chưa có kết luận, xin ngươi chú ý lời nói.
Trần tam tiểu thư đứng chắn trước Như Nghi, nhìn phụ nhân kia, nhẹ giọng nói.
Thấy nữ tử kia đi tới, Đoan Dương Vương Phi không khỏi lùi về phía sau một bước, dù sao cũng mới chỉ đi qua vài phút, nàng vẫn còn chưa quên vẻ mặt hung lệ của người này.
- Đoan Dương Vương Phi, vẫn chờ việc này có kết quả rồi nói những lời này đi.
Một vị mỹ nhân mặc cung trang bên cạnh Thôi quý phi cũng mở miệng nói.
Sắc mặt Đoan Dương Vương Phi lập tức thay đổi, ngay cả Yến Phi đều đứng ra, nàng cũng không thể lại nói cái gì nữa.
Tuy rằng tỷ tỷ của nàng là quý phi, nhưng trong hậu cung, trừ hoàng hậu ra, phi tử được bệ hạ sủng ái nhất chính là Yến Phi nương nương.
Nếu không phải có Thôi gia, chỉ sợ cái danh quý phi này đã sớm là của nàng ta từ hơn mười năm trước.
Tên thủ lĩnh thị vệ kia do dự một chút, nói:
- Quý phi nương nương, việc này thần e rằng phải để bệ hạ và hoàng hậu nương nương định đoạt..
Việc dính dáng đến quý phi nương nương và phu nhân của Lý Bá Tước, đây đã không phải việc mà hắn có thể làm chủ được.
Hoàng hậu nương nương là người làm chủ hậu cung, việc của nữ quyến giao cho nương nương xử lý không còn gì thích hợp bằng, mà nương nương và bệ hạ hiện đang ở cung điện bên cạnh, một giây là có thể thông báo.
- Làm sao vậy?
Một thanh âm từ phía sau truyền đến, hơn mười tên cấm vệ tự giác tránh ra một con đường, nhìn thấy hai tên nam tử trẻ tuổi từ bên ngoài đi vào, không ít người bên trong điện đều hiện lên sự kinh ngạc.
- Lý, Lý Bá Tước.....
Thủ lĩnh cấm vệ lập tức đi qua chào hỏi:
- Gặp qua thế tử điện hạ, gặp qua Lý Bá Tước.
Nhìn thấy gương mặt quen thuộc không thể lại quen thuộc hơn kia, trên mặt Trần tam tiểu thư lộ ra một tia phức tạp, Như Nghi đứng tại chỗ, thế tử phi thì chạy tới Lý Hiên.
- Chuyện gì xảy ra?
Lý Dịch nhìn tên thủ lĩnh cấm vệ hỏi.
- Lý đại nhân, chuyện như thế này….
Tên thủ lĩnh cấm vệ kể hết tất cả những gì đã phát sinh cho Lý Dịch nghe.
- Hắn chính là Lý Bá Tước?
- Tại sao hắn ta lại có thể đi vào đây?
- Nương tử của mình lại làm chuyện như vậy, e là hôm nay vị Lý Bá Tước này sẽ phải mất hết mặt mũi....
…
Trong điện truyền đến những tiếng bàn tán xì xào, không ít người chỉ chỉ trỏ trỏ về phía bên này, Thôi quý phi nhìn Lý Dịch, biểu hiện trên mặt khó có thể nắm lấy.
- Ta đã biết.
Nghe xong những gì thủ lĩnh cấm vệ nói, Lý Dịch gật đầu, đi tới trước mặt tên thị nữ kia.
Thị nữ kia ngẩng đầu, ánh mắt nàng ta trốn tránh, không dám nhìn thẳng hắn.
Bang!
Lý Dịch cho một bạt tai vào mặt tên thị nữ kia, lạnh lùng hỏi:
- Là ai cho ngươi lá gan!
Sức lực của cái tát này còn lớn gấp mấy lần so với cái tát của Trần gia tam tiểu thư trước đó, thân thể tên thị nữ kia lảo đảo mất phương hướng sau đó té ngã trên mặt đất, khóe miệng có tơ máu tràn ra.
Sau tiếng bạt tai thanh thúy kia, trong điện yên tĩnh dị thường.
Cái tát vừa rồi của Trần tam tiểu thư là vì tên thị nữ kia bất kính với phu nhân của Bá Tước, tuy hành vi có chút quá kích, nhưng ngay cả Thôi quý phi cũng không thể nói cái gì.
Mà vị Lý Bá Tước này chính là ngay trước mặt mọi người cho tên thị nữ kia một cái tát vang dội, hành động như vậy có chút không để Thôi quý phi vào mắt?
- To gan! Tại sao ngươi có thể tiến vào đây?
Không biết qua bao lâu, rốt cuộc có một giọng nói sắc nhọn vang lên, Đoan Dương Vương Phi chỉ vào Lý Dịch rồi lại chỉ vào những tên cấm vệ kia, tức giận nói.
- Nơi này là nơi người khác có thể tùy tiện tiến vào sao, các ngươi còn không mau nhanh chóng bắt lấy hắn!
- Mật Điệp Tư phụng mệnh của bệ hạ, giữ gìn trị an tối nay trong Phù Dung Viên, quý phi nương nương đánh mất vòng tay, tự nhiên là Mật Điệp Tư chúng ta phải điều tra rõ ràng rồi.
Lý Dịch lấy ra một cái thẻ bài, nhìn người phụ nhân kia, hỏi:
- Vị đại thẩm này, xin hỏi ngài là….
- Đại....đại thẩm?
Người phụ nhân mặc cung trang há hốc mồm, khuôn mặt đỏ bừng vì tức giận.
Phụt….
Phía sau có vài vị cô nương trẻ tuổi nhịn không được che miệng cười trộm.
- Không được vô lễ.
Trần tam tiểu thư tiến lên một bước, nhìn hắn nói:
- Vị này là Đoan Dương Vương Phi.
- Thì ra vị đại thẩm này là Đoan Dương Vương Phi, thất lễ, thất lễ.
Lý Dịch liếc nhìn phụ nhân kia một cái, sau đó chắp tay với Thôi quý phi:
- Quý phi nương nương, ngài yên tâm, Mật Điệp Tư nhất định sẽ điều tra rõ ràng vụ án này.
Thôi quý phi liếc Lý Dịch một cái, hỏi:
- Ha, ngươi dự định tra xét như thế nào đây?
Lý Dịch chỉ vào tên thị nữ kia, nói:
- Tên tiện tỳ to gan này dám trộm vòng tay của nương nương, lại còn vu oan giá hoạ cho người khác.
Nương nương yên tâm, hiện tại nàng ta không chịu khai, đến Mật Điệp Tư thì cái gì cũng sẽ khai ra thôi.
Lý Dịch vừa nói xong câu này, rất nhiều người trong điện tỏ ra vô cùng ngạc nhiên.
Vị Lý Bá Tước này, thật sự là…thật sự không nói lý lẽ.
Ngay cả điều tra cũng bỏ qua, trực tiếp ra kết luận, mặc kệ có phải thị nữ kia làm hay không, đến Mật Điệp Tư, nàng ta còn có thể quyết định khai hay không sao?
Người này bao che phu nhân nhà mình cũng thực sự quá mức rõ ràng.
Mọi người đều nói Lý Bá Tước ỷ vào được hoàng thượng yêu thích mà kiêu ngạo, cho nên hiện giờ ngay cả Thôi quý phi, hắn cũng không để vào mắt….