Tiểu Dược Bao

Ngày Lâm Dược nhận chức, Tiếu Đông đưa cô đến bộ phận nhân sự.

"Tina, đây là bác sĩ trung y vừa mới đến, cô giúp cô ấy giải quyết thủ tục nhận chức, thuận tiện giới thiệu về công ty." Lúc nói chuyện Tiếu Đông đều liếc mắt đưa tình với cô nàng trước mặt không ngừng.

"Không thành vấn đề, tổng giám cứ giao cho tôi." Tina vội vàng nói.

"Cô đi theo Tina là được, tôi vẫn còn có cuộc họp." Tiếu Đông nói với Lâm Dược nói.

"Được, cảm ơn." Lâm Dược gật đầu.

Tiếu Đông gật đầu một cái, rồi sau đó lại đá lông nheo với Tina mới rời đi.

"Tổng giám thật sự là càng ngày càng soái ." Tina đắm đuối nhìn Tiếu Đông rời đi.

Lâm Dược có chút ít kinh ngạc nhìn Tina.

"Có phải rất đẹp trai không?" Tina đột nhiên hỏi Lâm Dược.

"A??" Câu hỏi của một cô gái về nam thần của cô ấy có đẹp hay không thì nên trả lời thế nào đây?

"Tiếu tổng có đẹp trai không?" Tina lặp lại.

"Cô... yêu thầm anh ta?" Lâm Dược cẩn thận hỏi.

"Không chỉ ta." Tina điên cuồng gật đầu, "Công ty chúng ta một nửa nhân viên nữ đều thích anh ấy."

Hóa ra là nam thần quốc dân, câu hỏi này khá dễ trả lời , Lâm Dược lập tức tỏ thái độ: "Đặc biệt soái."

"Đúng vậy." Nhận được sự tán thành, tâm tình Tina rất tốt, công việc cũng nhẹ nhàng hơn vài phần, rất nhanh giúp Lâm Dược làm thủ tục nhận chức ,bắt đầu giới thiệu công ty.

"Cái này là hệ thống Tos, là hệ thống văn phòng nội bộ của Tập đoàn Đằng Phong chúng tôi, được phát triển độc lập từ bộ phận công nghệ thông tin, còn đây là số tài khoản và mật khẩu của cô." Tina đưa thẻ có số tài khoản cùng mật mã cho Lâm Dược, tiếp tục nói, "Hệ thống Tos làm việc hệ thống không giống với các hệ thống khác, ngoài  tất cả chức năng của hệ thống khác, điểm nổi bật nhất là có một cộng đồng công nhân viên, giúp đồng nghiệp hiểu nhau hơn."


Tina nhập tài khoản của chính mình, mở danh thiếp điện tử nói: "Bên trong hệ thống Tos nhất định phải có một số thông tin về bản thân. Cô có thể điền vào đây giới thiệu vắn tắt về năng lực bản thân. Viết  một số căn bệnh cô am hiểu ở phía trên, đồng nghiệp sẽ căn cứ theo cái này đến tìm cô xem bệnh."

Việc này cũng giống việc phân khu trong bệnh viện, Lâm Dược gật đầu.

"Bên trong này có chức năng hẹn trước, có thể thông qua hệ thống sắp xếp thời gian khám bệnh hợp lý."

"Đăng ký trực tuyến?" Lâm Dược hiểu rõ.

"Không sai." Tina lại lấy một cái thẻ màu trắng đưa cho Lâm Dược, "Vẫn còn, bên trong này có một phiếu ăn cơm, mỗi tháng công ty sẽ cấp cho nhân viên 500 nhân dân tệ tiền ăn, chỉ có thể sử dụng ở căn tin cho nhân viên."

Tina lại giới thiệu một chút về hạng mục công việc cần chú ý, dặn dò nếu Lâm Dược không hiểu chỗ nào có thể hỏi cô. Sau đó mới bắt đầu mang Lâm Dược tham quan công ty.

Đầu tiên Tina giới thiệu với Lâm Dược các bộ phận trong công ty, sau đó bắt đầu dắt cô tham quan: "Công ty vừa mới tổ chức kiểm tra sức khỏe đồng loạt, bộ phận nghiên cứu phát triển ở tầng 12 và bộ phận thương mại quốc tế ở tầng 18 là hai bộ phận có chỉ số sức khỏe thấp nhất. Tôi nghĩ về sau khả năng cô gặp nhân viên hai bộ phận này khá nhiều."

Lâm Dược nhíu mày.

Hôm qua Lâm Dược đã đến lầu 12, cô cũng không xa lạ gì, nhưng mà hình như phòng làm việc hôm nay không nhiều người lắm, ít hơn hôm qua một nửa.

"Bộ phận nghiên cứu phát triển vừa mới kết thúc một case, công ty cho bọn họ nghỉ phép ba ngày, cho nên hôm nay nhân viên không nhiều." Tina giới thiệu.

"Xin lỗi, phiền nhường đường một tí." Một giọng nam trong trẻo nhưng lạnh lùng, trầm thấp vang lên phía sau.

Lâm Dược quay đầu nhìn, một khuôn mặt vô cùng tuấn tú đập vào mắt cô. Không kịp chuẩn bị, hình như trong khoảnh khắc đó cô cảm nhận tim mình đập thật nhanh.

"Chào buổi sáng tổng giám Ngôn." Tina đỏ mặt kéo Lâm Dược qua một bên, nhường đường cho người đàn ông kia.

"Chào." Người đàn ông nhìn về hướng Tina gật đầu, khóe mắt lơ đãng quét qua Lâm Dược, rồi sau đó lạnh nhạt dời đi.

"Đây là..." Lâm Dược nhịn không được hỏi, "Anh ta là ai? Cũng là bộ phận nghiên cứu phát triển sao?"


"Anh ấy là lão đại của bộ phận nghiên cứu phát triển, Ngôn Luật Kỷ." Tina nhỏ giọng giới thiệu, "Một trong ba nam thần của công ty chúng ta."

"Ngôn Luật Kỷ! ! ! ! ! !" Bỗng nhiên nghe được cái này tên, quá mức kinh ngạc khiến Lâm Dược nhất thời không khống chế được âm lượng, làm cho ba chữ Ngôn Luật Kỷ vang vọng trong phòng làm việc rất lâu.

Mọi người trong phòng ngẩng đầu nhìn quanh, người nào không muốn sống lại dám gọi thẳng tên lão đại của bọn họ.

Ngôn Luật Kỷ cầm ly cà phê vừa mua trên đường, màu đen áo sơ mi dường như khiến anh càng lạnh lùng. Khuôn mặt chợt hiện lên một chút không vui, quay người lại nhìn về phía Lâm Dược.

"Có chuyện gì?"

"Ách... Tôi..." Lâm Dược hận không tìm được một cái lỗ để chui xuống, "Tôi nói là... Làm người phải nghiêm khắc với chính mình."

Lâm Dược giải thích lúng túng chính cô nghe còn không thuyết phục . Con mẹ nó, nhìn kỹ thì ánh mắt thật giống với người ngày hôm qua. Chỉ là hôm nay bỗng đẹp trai, cho nên ánh mắt liền đáng yêu vài phần?

"Vậy cô gọi như thế lớn tiếng, là muốn kêu gọi nhân viên phòng tôi nhìn cô học tập sao?" Ngôn Luật Kỷ lạnh lùng hỏi.

"Không... Không phải, là tôi nói cho bản thân nghe." Lâm Dược vội vàng phủ nhận, cô cùng không phải là thiếu nữ cấp 2, kêu gọi cái gì chứ?

"Vậy thì mời Cao... bác sĩ chú ý việc này, đây là phòng làm việc, không phải là karaoke." Ngôn Luật Kỷ lúc đi ra chợt dừng lại.

"Tôi họ Lâm." Lâm Dược thở phì phì cải chính.

Ngôn Luật Kỷ không để ý đến Lâm Dược, mà nhìn lướt qua bốn phía,  đám nhân viên lập tức cúi đầu tiếp tục công việc, lúc này mới xoay người tiếp tục đi về phòng làm việc.

"Cô vừa rồi như vậy lớn tiếng làm gì, hù chết tôi ." Hai người trở lại lầu tám, Tina oán hận nói .

"Xin lỗi, tôi chỉ là quá kinh ngạc ."

"Tôi biết rõ Ngôn tổng đặc biệt soái, cho dù anh ấy lãnh khốc vô tình, độc miệng bá đạo, vẫn không thể ngăn cản tre già măng mọc mê muội anh ấy." Tina khuyên bảo, "Nhưng mà nam thần khi khác hãy nói, công việc vẫn quan trọng hơn, tôi không hy vọng cô lại vì quấy rầy Ngôn tổng giám mà bị khai trừ khỏi công ty ."


Có ý gì? Đây quả thực là sỉ nhục nhân cách của cô, Lâm Dược phản bác: " Tôi là loại con gái như vậy sao?"

"Chuyện này cũng chỉ có cô biết, dù sao tôi cũng chỉ khuyên bảo cô." Nói xong, Tina nhìn đồng hồ đeo tay cười một chút rồi nói, "Các bộ phần trong công ty cũng gần giống nhau, đừng quên điền thông tin vào hệ thống Tos trước, cuối cùng, hoan nghênh cô đến Đằng Phong."

"Cảm ơn."

Tina vừa đi Lâm Dược liền gọi điện thoại cho Nhạc Minh Uyên.

"Lâm Dược, ngày đầu tiên đi làm cảm giác như thế nào?"

"Tiểu Minh , tớ nói với cậu, cậu chắc chắn sẽ không tưởng tượng được, đại thúc kia thật ra rất đẹp trai, không, không phải là đại thúc, anh ta so với tớ chỉ lớn hơn mấy tuổi, tất cả đều tại râu ria gây họa." Lâm Dược cũng mặc kệ Nhạc Minh Uyên có nghe hay không, mạnh mẽ nói .

"Đợi chút, cậu nói cái gì ? Cái gì đại thúc, cái gì họa?"

"Chính là người hôm qua tớ nói với cậu, đại thúc kia bắt nạt tớ, anh ta hôm nay thay đổi cách ăn mặc, cạo râu , đổi kiểu tóc khác, ít nhất trẻ hơn mười tuổi, hơn nữa còn rất đẹp trai." Khiến người ta không thể tin.

"Không phải Lâm Dược cậu lại tác phát bệnh à?" Nhạc Minh Uyên vừa nghe liền biết chuyện gì xảy ra, Lâm Dược không phải lúc nào cũng hoàn hảo, khi gặp được người mình thích rất dễ lộ vẻ háo sắc, "Cô gái, xin hãy tự trọng, làm người không thể nông cạn như thế."

Lâm Dược nói : "Ai nông cạn , ai cũng thích cái đẹp mà."

"Lâm Dược, tớ nói cho cậu tỉnh, cậu nghĩ lại xem hôm qua anh ta đối xử với cậu như thế nào?"

Lâm Dược nhớ tới Ngôn Luật Kỷ độc miệng kia, tạm thời tỉnh táo lại: "Tớ không nói tớ muốn làm gì, mặc dù anh ta không sai, nhưng tính tình không tốt, mặt lại như tảng băng, hơn nữa còn siêu cấp độc miệng, loại người chỉ nên ngắm, không thích hợp làm bạn trai."

Lúc này Nhạc Minh Uyên mới yên tâm: "Vậy cậu gọi điện thoại làm gì?"

"Đúng vậy, tớ gọi cậu làm gì chứ, cúp máy đây ." Lâm Dược cực kỳ dứt khoát cúp điện thoại.

"..." Tiền điện thoại cũng không cần.

==

Cho tới giờ ăn trưa, Lâm Dược cũng chỉ vừa điền xong thông tin cá nhân trên hệ thống Tos. Thấy đã đến giờ ăn trưa , cô liền mang phiếu cơm mới chạy đến nhà hàng tầng 10.

Tất cả nhân viên ở cùng một chỗ thì gọi là gì, chính là rất đông người. Lâm Dược cầm lấy đĩa ăn tìm một hàng ít người nhất xếp hàng, sau khi mua xong thức ăn, lại không tìm được chỗ ngồi trong nhà hàng.


Lâm Dược đang suy nghĩ có nên đem vào phòng cứu thương hay không, Tiếu Đông thật xa nhìn thấy Lâm Dược.

"Bác sĩ Lâm, bên này." Tiếu Đông vẫy tay.

" Tổng giám Tiếu." Lâm Dược bưng thức ăn đi qua.

"Ngồi đi." Tiếu Đông chỉ vào vị trí đối diện anh.

" Chỗ này không có người sao?" Lâm Dược thấy Tiếu Đông chỉ một mình nhưng chiếm bốn chỗ ngồi, có chút kỳ quái hỏi.

"Còn có một đồng nghiệp, cậu ấy đang đi mua cơm ."

Lâm Dược gật đầu ngồi xuống.

"Lượng người đi đến căn tin rất nhiều, lần sau cô đi sớm một chút sẽ có chỗ ngồi." Tiếu Đông quan tâm nói, "Như thế nào? Thức ăn có hợp khẩu vị không?"

"Rất ngon , tôi thấy có rất nhiều món khác nhau." Lâm Dược nói.

"Đồng nghiệp trong công ty đến từ trời nam biển bắc, cho nên thức ăn ở căn tin cũng rất khác nhau, đừng thấy căn tin chúng ta căn tin không lớn, tám món ăn chính ở đây đều có đủ." Tiếu Đông nói.

"Đây chẳng phải là có lộc ăn không ?" Lâm Dược vui vẻ nói.

Hai người đang ăn cơm, đột nhiên một bóng người từ sau lưng Lâm Dược đến ngồi cạnh Tiếu Đông.

"Lão Ngôn, sao cậu có thể ăn như thế vậy, một chút chất béo cũng không có." Tiếu Đông nhìn đĩa ăn của Ngôn Luật Kỷ.

"Không thích." Ngôn Luật Kỷ ngẩng đầu lên, nhìn thấy khóe miệng Lâm Dược dính cọng rong biển, giương mắt ngây ngốc nhìn mình, ghét bỏ hỏi, " Sao cô lại ngồi đây?"

" Bàn này của anh à?" Lâm Dược oán hận nói.

"Có thể nuốt hết thức ăn trong miệng rồi nói không." Ngôn Luật Kỷ là một người sạch sẽ xém chút nữa bị bệnh sạch sẽ này ép chết.

"..." Lâm Dược che miệng, nuốt, uống một ngụm nước.

May mắn thay cô không thích anh ta, bằng không tự trọng đều vứt đi rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận