Tiểu Hồ Ly Chạy Đâu Cho Thoát


Vừa toan co giò chạy, còn chưa kịp hô lên tiếng nào, Tô Diệp lại bị kéo lại
" Ưm Hmmm " Kinh hoàng trợn lớn mắt cũng chẳng thể làm nổi cái gì khi mà đối phương lại một lần nữa dùng tay bịt kín miệng cô lôi vào trong một cái hẻm tối thui sặc mùi lạnh lẽo.

Toàn thân bỗng chốc bị hắn ôm chặt lấy nép thật sát vào người, Tô Diệp lại càng thêm điên cuồng dãy dụa, chỉ thấy hắn ghé sát vào tai cô hô " Suỵt! "
Lúc này Tô Diệp mới nhíu mày khó hiểu, bất giác bên ngoài đường lớn chỗ ban nãy cô đang bước đi nháy mắt xuất hiện một tên áo đen vật vờ như tên nghiện khò khè thở gấp cùng đảo quanh ánh mắt to tợn như ốc biêu mà ráo riết nhìn xung quanh, tên đó khó chịu hét lên đập phá xung quanh.
Hắn tìm cô sao? có kẻ theo đuôi cô từ nãy tới giờ sao? Toàn thân bất giác nổi lên một trận da gà, Tô Diệp không dám nghĩ tới nếu như để tên nghiện ngập kia tóm được thì sẽ có hậu quả gì.

Cho đến khi tên đó biến mất khỏi con đường thì lúc này Tô Diệp mới rũ mắt lấy lại bình tình nhưng bất giác cô lại cứng còng.

Hình như cô quên mất một điều, còn có kẻ ở đằng sau lưng cô.

Hắn là ai? liệu có phải cũng là một tên nghiện ngập.

Hắn muốn gì? Tô Diệp kinh hãi muốn hét lên nhưng bất lực..
Bởi vì miệng cô đang bị kẻ nào đó bịt lấy, chặt chẽ mà vô cùng ác độc.
Hắn...!là ai?
Tô Diệp kinh hoàng lo lắng bắt đầu giãy giụa, cô không hiểu vì sao sau khi tên nghiện ngập kia rời đi rồi , kẻ lạ mặt này còn chưa có buông cô ra trái lại bàn tay bịt lấy miệng cô còn có dấu hiệu bóp chặt hơn, hắn lôi người cô lùi về sau ép sát vào trong tường , trước mắt chỉ toàn một màu đen đặc, Tô Diệp sợ hãi tột độ lia ánh mắt về phía cái ngõ hẻm mỗi lúc mỗi xa kia mà khổ sở kêu lên, không thể được, tên này muốn làm cái gì đây, khó nhọc vùng vẫy khua tay múa chân loạn xạ, Tô Diệp gắng gượng dùng tay mình đánh vào đầu tên kia, đôi chân loạng choạng va phải thùng rác bên cạnh kêu lên oang tai nhức óc.

" Yên lặng đi "Cho đến khi kẻ lạ mặt chịu không nổi mới ghé sát vào tai Tô Diệp gằn lên, cũng may, điều đó thành công làm cho cô gái phía trước cứng ngắc toàn thân, bất động dãy dụa, kẻ lạ mặt thấy vậy thì thở ra một hơi nhưng chưa kịp vui mừng thì hắn cảm giác bụng mình ...!hơi đau!!!
Đang mơ màng chưa hiểu đông tây gì thì bụng lại tiếp tục nhói lên một cách giữ dội, hắn nhăn mặt nhíu mày cúi đầu đau khổ nhìn chiếc cùi chỏ của người phía trước cứ từng cái từng cái một húc vào bụng mình thì bàn tay tức thì đẩy người phía trước ra, còn chính mình lùi về sau ôm bụng hét lớn " Cô bị điên đấy à? "

" Câm miệng, tên trâu thối chết tiệt nhà anh.

"
Tiếng rít trong ngõ hẻm lặng lẽ đặc biệt chói tai vang lên thật lớn, sau khi giận dữ gào lên, Tô Diệp lập tức lôi điện thoại trong túi áo mình ra dọi thẳng vào cái kẻ đang ôm bụng phía trước mặt, tức thì một khuôn mặt điển trai anh tuấn lập tức lộ ra giữa bóng đêm, trên mí mắt hắn còn vương vài hạt bụi tuyết mỏng manh, cho dù biểu tình lúc này trông thật khó coi nhưng Tô Diệp liền nhìn một cái thì nhận ra ngay.
" Qủa nhiên là anh, trâu thối khốn kiếp.

"
Thật ra cô đã biết đó là Ngôn Thần Hạo sau khi nghe hắn ghé vào tai mình uy hiếp, chỉ là Tô Diệp không hiểu, tên này đang muốn dở cái trò biếи ŧɦái gì mà lại làm thế với cô.

Đồ đê tiện, đồ trâu đực thối tha suốt ngày chỉ biết dở trò bẩn thỉu, tức giận nghiến răng nghiến lợi đang tính giương mỏ lên chửi rủa thì nhoáng một cái, Tô Diệp liền bị Ngôn Thần Hạo đang nhăn mày phía đối diện vươn tay tiến đến lôi dật ra phía sau lưng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận