May là hắn đã bắt được chứ nếu là người khác, chẳng phải là rất khổ sao (\=.\=^)
Buông ta ra, mau buông ra " TôDiệp hận chính mình vì sao không bỏ chạy sớm hơn, đến lúc bị tên khốn này tóm rồi cô mới hối hận thì không phải đã quá muộn rồi sao? Điên cuồng giãy dụa quẫy đạp, đối với Ngôn Thần Hạo thì chút ít phản kháng đó chẳng là gì, nếu có thì chỉ kích thích hắn thêm thôi.
Cười cười, Tô Điệp cứ vậy mà bị hắn ôm tới đặt mạnh lên Tô Diệp h xe, còn chính mình thì áp đến ghì chặt cô vào vòng tay hắn.
Cô ngay lập tức cảm giác không ổn, tư thế này cũng quá ái muội đi.
Trông đến đầu hắn càng ngày càng áp sát, cô đỏ mắt gào lên " Làm gì? Anh muốn làm cái gì? "
Ngay khi cánh môi chỉ cách nhau đúng một inch, Ngôn Thần Hạo tà mị nhẹ giọng " Vậy cô muốn tôi làm cái gì ? "
Không không, không...hmm " Câu sau chưa kịp thốt ra đã bị người con trai anh tuấn bá đạo phía trước nuốt vào trong miệng, Tô Diệp trừng mắt quyết liệt ngậm chặt miệng lại.
Ngôn Thần Hạo thấy vậy thì không khỏi hứng thú cười, bàn tay ở trên bả vai cô trượt một đường xuống vòng eo véo một cái.
Tại cái giây phút cô há mồm kêu đau thì cũng chính là cái lúc khóe môi Ngôn Thần Hạo nhếch lên một đường cong tà ác.
lợi dụng lúc này mà tức tốc công thành chiếm đất, đầu lưỡi không nhanh không chậm khuấy trở lên xuống.
Ngọt ngào mà đê mê.
Một nụ hôn đậm chất Pháp.
Bàn tay siết mạnh lấy vòng eo nhỏ nhắn, Tô Diệp bởi vì nụ hôn cuồng nhiệt mà thở không nổi, vươn tay đấm thật mạnh vào con người mắt.
Trước khi thật sự rời khỏi viền môi xinh đẹp nọ, Ngôn Thần Hạo cũng không quên nghiêng đầu cắn nhẹ một cái.
Hít lấy hít để, Tô Diệp cảm giác như muốn chết, lại không ngờ hắn một đường hôn từ môi xuống cổ cô, khó nhọc đẩy Ngôn Thần Hạo ra, Tô Diệp thở không ra hơi nói " Không được, không được hôn a ".
Ngôn Thần Hạo lúc này chậm rãi ngẩng đầu dậy, nheo mắt trả lời " Tại sao ? "
Nếu còn tiếp tục, tôi sau này sẽ không thể lấy chồng " Cắn răng mạnh giọng, cô chống hai tay trước ngực hắn giữ lấy khoảng cách.
Toàn bộ không gian đang yên ắng lại không biết từ đâu vang lên tiếng cười ngặt nghẽo.
Ngôn Thần Hạo chính là gập cả sống lưng mà cười.
Tô Diệp trông thấy một màn như vậy thì không biết phải làm sao.
Tức giân hét " Anh cười cái gì ? ".
Cười đến rung cả người, Ngôn Thần Hạo thở hắt một tiếng chậm rãi đứng thẳng dậy, thanh âm trầm thấp rõ ràng vẫn còn vương chút ý cười bên trong " Còn nhớ hồi chiều cô đá vào chỗ nào của tôi không? Tiểu hồ ly"
Ngẩn ra một lúc, Tô Diệp không nghĩ hắn sẽ hỏi như vậy, liền ấp úng " Ai bảo tên trâu thối nhà ngươi dám ..
dám " Hôn tôi Từ cuối cùng, cô chính là nói không thành tiếng.
Ngôn Thần Hạo híp mắt cười cợt " Đúng vậy a, thế nên cô đá tôi một cú mạnh bạo như vậy, vạn nhất như sau này căn nguyên của tôi xảy ra chuyện gì, không thể lấy vợ.
Cô nói ta phải làm sao đây " Vươn ngón cái đến chà sát cánh môi đã bị mình hôn cho sưng đỏ nọ.
Ngôn Thần Hạo cảm giác như toàn thân bất giác sôi sục.
Kìm không được mà cúi đầu liếm một cái vào dấu răng mờ mờ bên khóe miệng cô.
Giận giữ đẩy hắn ra, Tô Diệp mặt chẳng khác gì quả cà chua chín " Cút ngay ".
Mặc xác ngươi có bị liệt dương hay không, ta đây chính là muốn nguyền rủa tên vô sỉ hạ lưu như người không lấy được vợ đó.
Như nhìn ra được suy nghĩ không mấy tốt đẹp của cô gái trong lòng, Ngôn Thần Hạo thật sự chỉ muốn một ngụm nuốt con hồ ly to gan này vào bụng.
Áaaaaaa ở đây ở đây " Tô Diệp không biết nhìn được vị cứu tinh nào ở phía sau Ngôn Thần Hạo, mừng rỡ hét lên.
Mải mê suy tưởng lại bị tiếng gọi của Tô Diệp làm cho giật mình, Ngôn Thần Hạo cũng chỉ là theo quán tính mà quay đầu ra sau, không những không thấy gì, còn cảm giác được bụng mình đột nhiên đau nhói một trận.
Tô Diệp lợi dụng lúc hắn quay đầu mà tung vào mạn sườn hắn một cú đấm thật đau, sau đó bỏ lại một câu Trâu thối chết tiệt, tiểu thư ta chính là muốn người cả đời này bị liệt dương ngay cả phụ nữ cũng ôm không được "
Lại đá thêm hai cú nữa, cô lúc này mới hả hê cắm đầu cắm cổ chạy một mạch.
Một tay ôm bụng, một tay vịn lấy cửa xe đứng lên, Ngôn Thần Hạo ngàn vạn lần không thể ngờ được chính mình bị cô gái đó lừa.
Bật cười một tiếng, ánh mắt hắn như có như không đột nhiên lạnh đi vài phần.
Lần đầu tiên, cũng là lần cuối cùng.
Giỏi lắm, Tô Diệp.
Cuộc sống bình yên của em tới đây coi như chấm hết rồi đi.