Thanh Nguyên Đế nghe thấy lời của Diệp Băng Băng cũng không khỏi nhíu mày.
Việc Thủy Thanh La là phế vật cũng chẳng phải bí mật gì.
Chẳng lẽ bây giờ thật sự phải đưa mặt mũi của một đất nước vào tay một phế vật giữ hay sao ?
" Thủy Thanh La đâu ? Đứng ra cho trẫm nhìn mặt !"
Cửu U Huyền bị điểm tên thì vô cùng chán.
Nếu không phải là vì Hàn Dạ Minh ở đây thì nàng còn lâu mới phải nhượng bộ như này
" Là ta !"
Cửu U Huyền đi ra đứng giữa đại điện , đứng ngang hàng với Diệp Băng Băng.
Không hành lễ , không quỳ , chỉ đơn giản nói hai chữ "là ta!" , nhưng lại khiến cho toàn bộ đại điện im thin thít !
" Thủy Thanh La to gan ! Thấy thánh thượng còn không mau quỳ xuống !"
Bên ngoài đều đồn Thủy Thanh La chính là một phế vật , yếu đuối.
Phế vật thì có vẻ đúng đấy , nhưng mà yếu đuối thì hình như có gì đó sai sai
Gặp hai đại nhân vật có địa vị lớn nhất Thanh Nguyên Quốc , không hành lễ cũng chẳng quỳ.
10 điểm cho sự dũng cảm mà việc chưa ai từng có can đảm làm !
Thủy Học Hữu nhìn thấy như vậy không khỏi toát mồ hôi , vội vàng chạy ra quỳ xuống.
Thủy Thanh La , nghịch nữ nhà ngươi muốn chết cũng đừng kéo bổn tướng chôn cùng !
" Xin bệ hạ bớt giận ! Mấy ngày trước tiểu nữ không may bị ngã , đầu bị thương , đại phu nói tâm trí trong mấy ngày tới sẽ không bình thường !"
Mọi người như bừng tỉnh đại ngộ.
Hoá ra là đầu đập xuống đất.
Bọn họ còn tưởng rằng Thủy Thanh La thật sự có can đảm dám bất kính Dạ Vương và bệ hạ !
Đôi mắt Cửu U Huyền nhìn chằm chằm Thủy Học Hữu.
Lão già , dám nói ta đầu óc không bình thường ?!
Thủy Học Hữu giống như cũng cảm nhận được ánh mắt của Cửu U Huyền , có điều vừa ngẩng đầu lên đối mặt với hắn không phải là ánh mắt của nàng mà là ánh mắt lạnh tanh như nhìn người chết của Hàn Dạ Minh !
Ánh mắt đó , sát khí không hề chê giấu , ai ai cũng cảm nhận được.
Bọn họ tưởng rằng có lẽ Dạ Vương đang tức giận chuyện vừa rồi Thủy Thanh La đối với hắn không quỳ ! Xem ra Dạ Vương hoàn toàn không có ý định bỏ qua chuyện này ?!
Thủy Học Hữu cảm thấy xong rồi ! Tất cả đều là do Thủy Thanh La !
Người khác còn cảm nhận được sát khí khủng bố kia , Ngọc Thượng Sắc ngồi ngay cạnh đương nhiên cũng cảm nhận được
" Ngươi sao vậy ?!"
Tên này từ sau khi kiểm soát được hắc khí thì tính tình so với trước còn khó lắm bắt hơn.
Trước đã tàn nhẫn này càng tàn nhẫn hơn.
Đặc biệt là mỗi lần nhận được tin tức không tìm thấy nàng , thì chắc chắn nơi nào đó sẽ phải gặp xui xẻo !
Cửu U Huyền a Cửu U Huyền , coi như ta cầu xin ngươi đó ! Ngươi mà biến mất thêm vài năm nữa , ngay cả Thiên Đạo như ta cũng phải gặp xui xẻo ! Hàn Dạ Minh càng ngày càng khủng bố , ngày cả Thiên Đạo ta đây cũng không dám tới gần !
"Không có gì ! Đột nhiên tâm tình trở lên không tốt !"
Hắn uống cạn ly rượu trong tay.
Bỗng nhiên cảm thấy Thừa Tướng Phủ thật chứng mắt !
Ngọc Thượng Sắc nghe xong càng cảm thấy khó hiểu
Ai lại không biết sống chết chọc giận cái sát thần này vậy ?
Tuyệt đối không phải hắn ? Thừa Tướng kia sao ? Nhưng lúc nào chứ ? Dù sao thì Thủy Học Hữu à ngươi tự cầu phúc đi !
" Bổn Quận Chúa thấy hay là thôi đi ! Thắng một người bị bệnh cũng chẳng vẻ vang gì ! Hơn nữa các ngươi cũng không lên đi , ngoại trừ Diệp Băng Băng ra thì làm gì còn nữ nhân nào ở đây biết võ ! Quả nhiên đúng y như lời cô cô ta nói , đám nữ nhân các nước khác chỉ giỏi mỗi cầm , kỳ , thư , hoạ !"
Tả Nhĩ không hề che giấu đi sự khinh thường.
Cho dù tức giận nhưng lại không thể phản bác , chỉ có thể tức giận trong lòng
Quận Chúa , là Thiết Nữ Quốc các ngươi đưa ra lời thách đấu đó !