Đại Công Chúa này đột nhiên không biết từ đâu nhảy ra đối với nàng nảy lên địch ý , xem ra cũng chẳng phải loại người lương thiện gì
"Vậy ý của Đại Công Chúa ngươi là nếu như ta không bỏ qua vậy có nghĩa ta chính là tiểu nhân có tấm lòng nhỏ nhen rồi !"
Loại người bên ngoài tốt đẹp bên trong thối nát như Ngự Linh Lăng nàng đã gặp không biết bao nhiêu lần
Nhìn thì như đang có giảng hòa nhưng thực chất là đang nhắm vào nàng.
Cây kim châm đó nếu như không tránh kịp thì chỉ sợ Cửu U Huyền lúc này đã là một xác chết nằm đó rồi
Dựa vào danh tiếng và địa vị Đại Công Chúa Phong Quốc , nếu như nàng chết bởi cái kim châm kia , Ngự Linh Lăng chắc chắn sẽ nói là vì bảo vệ vị biểu muội đáng thương của mình nên mới bất đắc dĩ , vô tình giết chết nàng.
Một người không có địa vị như nàng chắc chắn sẽ chẳng ai quản sống chết !
Còn Ngự Linh Lăng chẳng những không bị chỉ trích mà ngược lại còn được nói là một người biểu tỷ tốt biết bảo vệ biểu muội mình !
Khóe miệng Cửu U Huyền nâng lên , ánh mắt hiện lên ý cười nhìn bọn họ giống như đang xem trò khôi hài của Ngự Linh Lăng
Ngự Linh Lăng vẫn duy trì trạng thái cười nhẹ kia , nhưng đôi tay giấu trong ống tay áo đã nắm chặt lại
Nàng không nghĩ hồ ly tinh này lại nhanh miệng như vậy !
"Cô nương nói đùa , biểu muội còn nhỏ , sẽ không tránh được hành động lỗ mãng !"
"Ta so với nàng ta còn nhỏ tuổi hơn , ngươi nói ta nàng ta còn nhỏ lỗ mãng , vậy ta là cái gì !"
"Cái này..."
Ngự Linh Lăng bị nàng nói á khẩu không thành lời.
Tia ngoan độc lóe qua trong mắt nhưng nhanh chóng vụt tắt.
Có điều làm sao qua mặt được Cửu U Huyền
Từ trước đến nay đi đến đâu ai cũng đều nhường nàng vài phần , cho dù gia chủ của nhiều gia tộc lớn khi gặp nàng cũng đều phải cung kính hành lễ.
Vậy mà hồ ly tinh này lại không cho nàng chút mặt mũi , quả thực là đáng chết !
Cửu U Huyền đọc được những suy nghĩ kia của Ngự Linh Lăng , bỗng nhiên cảm thấy khả năng kêu gọi thêm kẻ thù của nàng đúng là không ai sáng bằng.
Đang thong thả đi trên đường mà còn có thể kết thêm thù
Người Hoàng Thất có một đặc điểm chung luôn rất kiêu ngạo , hiếm có mấy ai trong Hoàng Thất mà chịu bỏ đi cái tôi của bản thân nói chuyện với người khác
Giống như Ngự Linh Lăng vậy , nhìn thì rất dễ gần nhưng khi nói chuyện đôi lúc lại mang lại cảm giác nữ Thần Nữ cao cao tại thượng.
Chẳng qua là không ai để ý đến điều đó thôi !
Hiện này nàng một chút cũng không cho Ngự Linh Lăng mặt mũi , nói đến mức khiến nàng ta không thể phản bác , lại thêm tự dưng nổi lên địch ý với nàng , thì tất sẽ không chịu bỏ qua cho nàng
Không bỏ qua thì không bỏ qua , Cửu U Huyền nàng mà sợ sao ?!
"Đấy là ta chưa nói ngươi không biết từ đâu nhảy ra , chưa phân biệt trắng đen đã muốn giết ta !"
"Cái đó , chẳng qua là do Bổn Cung nóng lòng muốn cứu Tuyết Mạn mà thôi , không có ý định hại cô nương !"
"Vậy sao ? Ngươi dùng đến tám phần Linh Lực , nói không muốn giết ta ai tin !"
Ánh mắt Ngự Linh Lăng hiện lên kinh ngạc.
Làm sao hồ ly tinh này lại biết nàng dùng đến tám phần Linh Lực ?
Giờ nghĩ lại mới thấy vô lý , một phế vật không có chút Linh Lực nào nhưng lại có thể dễ dàng chặn ám khí do một Hóa Thần Kỳ phóng ra , chưa nói đến việc dùng đến tám phần Linh Lực !
Rõ ràng bề ngoài chỉ là một tiểu cô nương mười bốn , mười lăm tuổi , trên người không có bất kỳ tia Linh Lực nào , nhưng lúc này lại khiến cho nàng không nhìn thấu.
Đặc biệt là ánh mắt kia , hoàn toàn không phù hợp với tuổi !