Hai tháng trôi qua rất nhanh , thoáng cái đã tới ngày Cửu Điện tuyển người.
Ngay từ sáng sớm đã có vô số người tiến lên đỉnh Diễm Cốc Sơn , cũng may nơi này lớn đủ để chứa được hết nên cũng không lo vấn đề chỗ ngồi
Cả một cái Cửu Điện lớn như vậy nhưng hiện tại cũng chỉ có duy nhất sáu người , Cửu U Huyền , Tứ Đại Thần Thú và Tử Phượng , nên công việc chỉ có thể tự chia nhau ra làm
Thú Tộc hoá thành hình người đều là dựa vào một phần tính cách , Linh hoá thành một hài tử , dĩ nhiên mà trong đầu mang tâm hồn không khác hài tử là mấy.
Vì thế ngay từ sáng sớm mặt trời chưa ló dạng đã trốn việc.
Cửu U Huyền biết trước nên cũng chẳng mong đợi gì , lát nữa khi bắt đầu sao chẳng xuất hiện
Viêm Hoàng , Tử Phượng và Trì dẫn những thế lực khác tới một cái quảng trường rộng lớn , ở giữa có một cái lôi đài cũng vô cùng lớn
Đã gọi là thế giới cường giả vi tôn , tuyển người tất nhiên cũng phải dựa vào thực lực để quyết định !
Phía trên cao , Cửu U Huyền đã ngồi sẵn đợi ở đó , lui xuống phía dưới có năm chiếc ghế dành cho Tứ Đại Thần Thú và Tử Phượng , xuống dưới nữa chính là chỗ ngồi dành cho người tới tham dự
Đây là lần đầu tiên vị Cửu Đế trong truyền thuyết chính thức lộ diện trước mặt Tinh Phong Đại Lục nên ai cũng đều tò mò không biết rốt cuộc Cửu Đế là nam hay nữ , xấu hay đẹp
Trên mặt Cửu U Huyền vẫn đeo một chiếc mặt nạ bạc che đi phân nửa khuân mặt , chỉ để lộ từ miệng trở xuống , trên người khoác nam trang màu trắng , tay chống cằm , đôi mắt cụp xuống y như đang ngủ , tư thế có phần lười biếng
Ánh mắt mọi người hiện lên vẻ nuối tiếc.
Giới tính của Cửu Đế đã được xác định nhưng thật đáng tiếc không biết khuôn mặt thế nào ? Còn nữa không biết Cửu Đế tên gọi là gì ?
"Ai dô , hôm nay Cửu Điện thật là đông vui nha !"
Giọng nó ẻo lả , vừa nghe liền biết là ai.
Ngoài Ngọc Thượng Sắc ra thì còn ai vào đây nữa chứ
"Là Đồng Mị Tôn Giả !"
Đồng Mị Tôn Giả chính là một thân phận khác của Ngọc Thượng Sắc để tiện cho hắn xử lý việc cần thiết
"Minh Điện Minh Đế Hàn Dạ Minh tới góp vui , Cửu Đế ngươi không phiền chứ ?"
Hàn Dạ Minh dẫn theo người Minh Điện bước tới.
Hắn vẫn y như vậy , vẫn đeo một chiếc mặt nạ bạc cùng đôi mắt đỏ đặc trưng khó lẫn
"Bổn Quân có đuổi ngươi sẽ bằng lòng rời đi sao ?"
Hàn Dạ Minh chỉ cười không nói.
Toàn trường bỗng chốc im lặng tới lạ thường.
Sao bọn họ cứ có cảm giác Cửu Đế hình như không vui khi thấy Minh Đế tới nhỉ ?
Vui sao ? Bị một kẻ suốt ngày theo đuôi các ngươi có vui nổi không ?
Không biết hay không có phải cố tình , Hàn Dạ Minh giống như không nhìn thấy chỗ ngồi được sắp xếp sẵn , một đường đi thẳng lên chỗ nàng , vô cùng tự nhiên lấy ra một cái ghế khác đặt xuống
Thoáng chốc không khí có thêm phần quỷ dị.
Ánh mắt tất cả mọi ngươi tập trung lên hết hai thân ảnh một đen một trắng phía trên đài cao kia
Nhưng mà không hiểu sao nhìn hai người bọn họ , y như hai cực âm dương , khác biệt nhưng lại hòa hợp đến lạ thường
"Chỗ của ngươi ở dưới kia !"
"Ta mắt không được tốt lắm , ngồi đây mới có thể nhìn rõ !"
Ngồi ra như vậy sao hắn có thể tìm cơ hội lại gần nàng chứ !
Cửu U Huyền hiển nhiên không tin lời hắn nói , nhưng bản thân nàng không nói gì.
Có nói hắn cũng đâu có thoả hiệp , nàng cũng chẳng muốn tốn công vô ích !