“Có ý gì không phải trong lòng mọi người đều rõ à?”
Giọng nói lạnh ngắt của Vương Đình Quân làm cho mọi người có chút Ớn lạnh.
“Cháu nói cho rõ rằng ra xem nào?”
‘Vương Đình Quân cũng không ngần ngại đưa đoạn ghỉ âm Thanh Phong gửi qua cho anh mấy ngày trước, bật âm lượng to nhất để mọi người cùng nghe, giọng nói của ai đều dễ dàng nghe ra,ai nấy đều tái mặt, không nói lại được một câu nào.
“Tôi không nói không có nghĩa là tôi không biết, hiểu chưa? Chẳng qua là tôi nể mặt ba tôi không đưa mọi người vào tù thôi, thế mà còn được voi đòi tiên à? Hay là chúng ta thử gửi cái này lên tòa án xem sao nhỉ!”Vương, Đình Quân ung dung nói, anh đã quá thất vọng với đám họ hàng này rồi.
“Chuyện này…. cái đó thích nhưng lại không biết nói gì.
Ông Thông cũng ngồi nghe rất rõ ràng từng lời nói của những con người ở đây,anh em thân thiết đến mức nào mà có thổ dàn dựng tai nạn để giết chốt chắu mình như thế chứ?
Ông hối hận vì trước đến nay đều mắt nhắm mắt mở nuôi ong tay áo, đổ bây giờ mới có sự tình như vậy.
“Các người đi ra khỏi đây ngay, từ nay đừng đến đây nữa, chúng ta không còn quan hệ gì nữa….”
‘Yương Thế Hùng biết rằng mọi chuyện đã chấm hốt, ông ta đứng dậy và đi ra khỏi biệt thự, những người khác dù rất muốn giải thích nhưng cuối cùng cũng chỉ có thể yên lặng, cúi đầu ra về.
“Ba xin lỗi!” Phòng khách chỉ còn hai ba con, ông, “Thông ngậm ngùi xin lỖi con trai.
“Không phí dạ quá nham hiểm’ ‘“Ừm, nhưng cũng một phần là lỗi của ba.
Hai ba con đang nói chuyện thì trên lầu vang ra tiếng hét thất thanh, là tiếng của Vân Hạ, ngay sau đó Vương Đình Trường chạy ra gọi mọi ngư: của ba, là do những người đó lòng “Ba, mẹ ơi,anh chị ơi, vợ em đau bụng…”
“Cái gì vậy?” Bà Hương ngay lập tức đi ra khỏi phòng hỏi lên.
‘Vân Hạ đau bụng, chắc là sắp sinh rồi, mọi người nhanh lên đi” Vương Đình Trường hét lên như một đứa cảm giác lần đầu làm ba chưa bao giờ chân thật như lúc này.
‘Yương Đình Quân nhanh chóng đi lấy xe,Vương Đình Trường bế Vân Hạ xuống, bà Hương theo sau đế xách đồ, Mai cũng nhanh chóng lên xe, còn ông Thông ở nhà trông hai đứa nhỏ.
Căn biệt thự bỗng nhiên nhộn nhịp, đèn điện được bật sáng từ trong nhà ra đến tận ngoài cỔng, chiếc xe ô tô bảy chỗ nhanh chóng lao vun vút trên đường hướng đến bệnh viện phụ sản X hàng đầu trong nước.
Ngay khi đến bệnh viện, bác sĩ và xe đẩy đã được bố trí sẵn ngoài sảnh,Vân Hạ ngay lập tức được đẩy vào phòng, nước ối đã vỡ, bác sĩ khám qua để xem tình hình sau đó quyết định sinh thường. Lúc đầu cả gia đình đã bàn bạc sẽ sinh mổ nhưng bác sĩ thấy mọi thứ đều thuận lợi, cơ địa tốt nên đã hỏi ý kiến người nhà, quả thật Vân Hạ cũng muốn sinh thường, cô không muốn lạm dụng dao kéo nhiều quá, sinh tự nhiên vẫn là tốt nhất.
‘Vương Đình Trường được đi theo Vân Hạ vào phòng sinh, thấy cô đau đớn, mồ hôi hột toát anh run rẩy lau cho cô.
Đây là cảm giác chưa bao giờ có, nhìn thấy Vân Hạ đau đớn nằm kêu la trên bàn đẻ, trong lòng anh có chúc sợ, cũng có chút hồi hộp, nhiều hơn vẫn là đau lòng. Sự hi sinh của phụ nữ đúng là không có gì có thể so sánh được, từ một cô gái vóc dáng ưa nhìn, ăn mặc thời thượng, vì sinh cho anh một đứa con mà bây giờ phải chịu khổ sở như vậy, suỐt ngày chỉ mặc váy bầu, phải ăn những thức ăn nhiều dinh dưỡng để cho con đầy đủ chất dù bản thân có muốn hay không, bây giờ lại đối mặt với sinh tử.
Người ta nói mỗi lần sinh nở là mỗi lần người phụ nữ dạo một vòng Ở quỷ môn quan mà, mỌi điều có thể xảy ra bất cứ khi nào, anh quyết tâm từ nay sẽ yêu thương cô nhiều hơn, để bù đấp lại những cực khổ, đau đớn và hy sinh thầm lặng đó.