Tiểu Miêu Tân Nương Của Sư Tử Lạnh Lùng

Edit:~Sakuraky~¨

°o.O O.o°¨

Hôn lễ qua đi, trút xuống bộ váy cưới rườm rà phiền phức, Tiểu Nhược ngồi bên bàn trang điểm, nhìn khuôn mặt mình trong gương, đưa tay vuốt nhẹ bên má tê rát, bất giác cười khổ: vì sao trong mắt người ta mình chẳng khác nào hồ ly tinh đi quyến rũ đàn ông, rồi lại còn bị giáo huấn dạy dỗ như thế này chứ? Nàng đã làm gì đâu, hơn nữa hai người cũng đã chia tay, vì sao vẫn còn bị người ta như vậy đối xử như vậy, nhất là trong hôn lễ, bao nhiêu người đến tham dự, cố tình khiến cho nàng phải khó xử hay sao?!

Nếu đúng là như vậy,thì bọn họ đã thành công rồi! Có cô dâu nào lại như nàng không ngay khi cử hành hôn lễ lại bị bạt tai như vậy?

Vì sao, sao lại đối xử với nàng như vậy, nàng đã làm gì sai nào?

Nàng vẫn luôn rất an phận lo việc của mình, chưa từng trêu chọc ai, ông trời sao lại thiếu công bằng đối với nàng như vậy. Nàng không phải đã gả đi rồi ư, vẫn còn chưa đủ à? Nàng rút cục phải làm như thế nào mới phải đây?!

Còn đang chìm trong suy nghĩ của riêng mình, Tiểu Nhược hoàn toàn không hay biết nhân vật chính của ngày hôm nay cũng đã bước vào phòng.

Thẩm Hạo Ngôn từ lúc bước vào nhìn thấy cô dâu của hắn đang ngồi bên cạnh bàn trang điểm, bờ vai hơi run run, mơ hồ có thể nghe thấy tiếng thở dài. Lại nhớ tới sự việc bất ngờ trong hôn lễ, con ngươi sắc bén thoáng quẹt qua một tia tinh quang, mang theo hơi lạnh khiến người ta hoảng sợ.

Bước đến phía sau nàng, không đợi nàng phát hện liền chụp lấy bả vai của nàng, “Này – -”

Tình huống bất ngờ khiến Tiểu Nhược phải giật mình.

“Sao anh lại vào đây!”

Nói xong câu đó, nàng chỉ muốn cắm rơi đầu lưỡi của mình, nàng đang nói linh tinh cái gì vậy, bọn họ vừa mới kết hôn, mà đêm nay là đêm tân hôn của hai người họ, hắn đương nhiên là có lý do để bước vào.

“Còn đau không?”

Không trả lời nàng, hắn khẽ chạm lên chiếc má sưng đỏ, nhàn nhạt hỏi, trong giọng nói chợt có đôi chút quan tâm, ngay cả chính hắn cũng phải giật mình, dường như chỉ là phút giây kích động hắn vội rút tay về.

“Không – không đau – -”

Kinh ngạc trước cử chỉ của hắn, nàng ngơ ngác nhìn lời nói cũng trở nên lắp bắp.

“Vậy thì tốt rồi, dùng một ít đá chườm qua là sẽ đỡ, tôi không hi vọng ngày mai vẫn còn trông thấy em như thế này nữa!”

Lời nói lạnh nhạt vừa dứt, hắn xoay người muốn dời đi, dường như nhớ ra điều gì, lại bước tới gần nàng.

“Phải rồi, chuyện ngày hôm nay, không có nghĩa là tôi dễ dàng cho qua như vậy, tôi sẽ làm cho rõ ràng. Mà em, nếu đã bước vào Thẩm gia, em hẳn biết rõ nên làm như thế nào cho tốt vai trò nữ chủ nhân, tôi không hi vọng nghe được điều gì làm tổn hại đến danh dự gia đình!”

“Còn nữa, tôi cõ lẽ đã quên chưa nói cho em biết một việc, em gả vào đây là để giúp tôi sinh hạ người thừa kế chỉ cần xác định em mang thai, tôi cũng sẽ không gặp lại em nữa (Sa: nói trước bước không qua đâu anh ạ). Hãy đảm đương cho tốt vai trò thiếu phu nhân của em, những chuyện khác tôi hi vọng chúng ta không can thiệp lẫn nhau, nếu như em đồng ý thì ký tên vào tờ thoản thuận này.”

Hắn lấy ra tờ hợp đồng thỏa thuận đưa tới trước mặt nàng.

“Đương nhiên, em cũng có thể cự tuyệt, tuy nhiên – - cho dù như vậy cũng không thay đổi được điều gì cả!”

Nhìn bộ dáng bối rối phân vân của nàng, hắn chỉ nhún vai, có lẽ hắn có thể thông cảm phần nào tâm trạng của nàng, thế nhưng hắn muốn nàng biết rõ, hắn chuyện hắn đã quyết định ai cũng không thể can thiệp được!

Cầm lấy trên tay tờ thỏa thuận, bên tai là lời nói tàn khốc của hắn, nàng không phải sớm biết rồi sao, cuộc hôn nhân ràng buộc này vốn là không phải là thứ mà nàng có thể kì vọng, vậy thì nàng còn trông mong vào hắn sẽ có thể nói ra lời hay ý đẹp gì đây, ngay từ đầu hắn không phải đã tỏ rõ thái độ rồi sao, hay là nàng quá ngu ngốc, lại cho rằng hành động có vẻ như quan tâm của hắn trong hôn lễ cùng với vừa rồi mà có phần hi vọng!

“Được, tôi đáp ứng!”

Run rẩy ký tên mình, không buồn nhìn đến nội dung thế nên nàng không hề hay biết đến khoản đền bù tổn thất rất lớn mà nàng thân là vợ của hắn có quyền được hưởng. Biết rõ hành động của hắn có thể khiến cho nàng chịu nhiều thương tổn, nàng cũng chỉ biết ký!

Cầm lấy bản hợp đồng đã được kí xong, không cả liếc nhìn nàng, hắn xoay người rời đi bỏ lại đằng sau Tiểu Nhược với khuôn mặt tái nhợt.

Hắn dường như đã quên hôm nay là ngày gì, hành động của hắn giờ phút này khiến cho Tiểu Nhược trong lòng không khỏi bi ai, thế mà hắn ngay trong đêm tân hôn ngủ lại thư phòng! Khiến cho nàng lại phải đối mặt với tình huống khó xử trước nay chưa từng có!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui