Tiểu Nãi Long Tốt Nghiệp Xuất Sắc Lớp Hải Vương


Phương phó đàn chủ vội hỏi: "Là ai?"

"Tất nhiên là chính Dịch thánh nữ rồi.

"

Liễu công tử nói: "Nữ tử đó to gan lớn mật, vậy mà dám giả mạo thánh nữ của Huyết Vân Cung, loại người đại nghịch bất đạo, xúc phạm thánh nữ như vậy, vẫn nên giao cho chính thánh nữ xử lý thì hơn, chúng ta vội vàng bắt người giết chết, thánh nữ chưa chắc đã vui mừng, ngươi nói có đúng không?"

Lời này cũng có lý, chỉ là một phó đàn chủ nhỏ bé như hắn làm sao có thể liên lạc được với Dịch Nam Tử?

Phương phó đàn chủ lộ vẻ khó xử: "Liễu công tử, chúng ta! "

"Ngươi cứ yên tâm.

" Liễu công tử cười nói: "Lúc ta chia tay với Dịch thánh nữ, ta từng nghe nàng ta nói hình như hôm nay sẽ đến Đan Châu, dường như có chuyện gì cực kỳ quan trọng phải xử lý, sẽ ở lại đây mấy ngày, các ngươi viết một lá thư trình bày rõ sự việc, ta có cách đưa lá thư này đến tay nàng ta.

"

Phương phó đàn chủ nghe xong mừng rỡ khôn xiết: "Liễu công tử đại ân, tại hạ ghi nhớ trong lòng!"

Liễu công tử khoát tay: "Chuyện nhỏ thôi, không đáng nhắc đến.

"


Phương phó đàn chủ mượn bút mực gần đó, sau khi cân nhắc lời lẽ, cố gắng nói ngắn gọn sự việc, cuối cùng đọc lại một lần nữa, xác định không có vấn đề gì liền gấp đôi lại bỏ vào phong thư, ở trên viết Dịch thánh nữ đích thân mở.


Chuyện bên này xong xuôi, hắn lập tức quay về Xuân Phong Lâu, tú bà đã sớm ngóng trông, thấy người về bèn vội vàng nghênh đón: "Thế nào, có kết quả gì không?"

Phương phó đàn chủ cười khẩy: "Ngươi đúng là đồ ngu, bị người ta lừa thảm rồi, cho rằng Lý Quỷ là Lý Cửu, còn hại mình thành bộ dạng này.

"

Tú bà che vết thương trên mặt mình, gào lên: "Quả nhiên là giả?"

Phương phó đàn chủ quả quyết: "Thiên chân vạn xác.

"

"Con tiện nhân kia, vậy mà lại dám lừa cả ta!"

Tú bà nghe xong lông mày dựng ngược, nghiến răng nghiến lợi: "Ngày thường đi săn ngỗng, cuối cùng lại bị ngỗng mổ mắt, tốt lắm tốt lắm, đúng là rất tốt!"

Phương phó đàn chủ cười ha ha, nể tình đồng liêu, cười xong cũng khuyên bà ta vài câu: "Nếu thánh nữ biết chuyện này, chắc chắn sẽ trừng trị nàng ta, đến lúc đó ngươi còn sợ không có cơ hội trút giận sao? Thôi bỏ đi bỏ đi.

"

Tú bà tức giận xoa ngực, đột nhiên lại tò mò hỏi: "Vị Liễu công tử kia nói thánh nữ đến Đan Châu là có chuyện quan trọng phải xử lý, có biết là chuyện gì không?"


"Ta nghe đàn chủ mơ hồ nhắc đến vài câu, hình như là tổng bộ xảy ra chuyện gì đó.

" Phương phó đàn chủ do dự nói: "Còn cụ thể là chuyện gì, bên kia lại giữ kín như bưng, không tiết lộ một chữ nào! "

Tú bà chỉ hỏi cho có lệ, nghe xong liền cười ha hả: "Trời sập xuống còn có người cao chống đỡ, bên trên còn có các vị đường chủ, dù sao cũng không đập vào người chúng ta được.

"

Phương phó đàn chủ gật đầu: "Đúng vậy.

"

!

Học một việc gì đó, trước tiên phải có sự kiên trì, cưỡi ngựa cũng vậy.


Ăn trưa xong, Triệu Bảo Lan tìm một nơi nghe khúc nhạc tiêu thực, nghe xong liền dẫn Bảo Thiền trở về ngoại ô.


Có nền tảng buổi sáng, lại có Triệu Bảo Lan ở bên cạnh, bản thân Bảo Thiền cũng không kém, ngồi trên lưng ngựa vững vàng, còn thử thúc ngựa chạy chậm một đoạn.


"Bảo Thiền tỷ tỷ, tỷ lợi hại quá.

"

Triệu Bảo Lan không tiếc lời khen ngợi, khéo léo thổi phồng: "Theo tiến độ này, không đến mấy ngày nữa là tỷ sẽ đuổi kịp ta rồi.

"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận