Tiểu Nãi Long Tốt Nghiệp Xuất Sắc Lớp Hải Vương


Bảo Thiền nghe xong không khỏi bật cười: "Nào có khoa trương như vậy.

"

Hai người vừa dạy vừa luyện như vậy cho đến chiều tà mới dừng lại, thấy mặt trời lặn xuống bèn lại cùng nhau cưỡi ngựa về Xuân Phong Lâu ăn tối, chưa đi được bao xa thì hệ thống 120 bỗng "Ồ" lên một tiếng: "Dịch Nam Tử đến rồi, theo phương hướng này thì khoảng tám trăm mét nữa thôi.

"

Triệu Bảo Lan nghe xong hai mắt sáng lên: "Nàng ta trông thế nào? Có một mình không? Xung quanh có người vây xem không?"

"Ngoại ô làm gì có người vây xem.

"

Hệ thống 120 đã có thể bình tĩnh đối mặt với việc mình có một ký chủ phản diện, nghĩ rằng dù sao đây cũng là huyết mạch của nhà Ác Long, mỗi con rồng trong nhà đều từng tàn phá thế giới mà chúng đến, khiến nơi đó đầy rẫy tiếng than khóc, thảm không nỡ nhìn, đối đầu với thánh nữ ma giáo chắc chắn sẽ không chịu thiệt, lúc này cũng chỉ nhắm một mắt mở một mắt tùy nàng.


Triệu Bảo Lan nhìn bức họa mà hệ thống 120 truyền đến, trên đó là một thiếu nữ mười sáu mười bảy tuổi, dung nhan kiều diễm, khóe mắt hơi xếch, bên môi có một nốt ruồi đỏ trông vô cùng yêu kiều tà khí.



Trong đầu nhanh chóng hiện lên điều gì đó, Triệu Bảo Lan mơ hồ cảm thấy mình như đã từng gặp nàng ta ở đâu.


Nói chính xác thì không phải nàng đã từng gặp, mà là nguyên chủ đã từng gặp.


Triệu Bảo Lan trong lòng thầm nghĩ: "120, ngươi biết nguyên chủ làm nghề gì không?"

"Không biết.

" Hệ thống 120 lại hỏi: "Sao vậy?"

"Cũng không có gì, chỉ là nhìn bức họa của Dịch Nam Tử thấy hơi quen mắt, như thể đã từng gặp đâu đó.

" Triệu Bảo Lan nói: "Hay là nguyên chủ có quan hệ với Huyết Vân Cung? Thôi kệ, loại tổ chức tà giáo này có một diệt một, giữ lại cũng vô dụng.

"

Nói xong nàng thúc ngựa đến bên cạnh Bảo Thiền: "Bảo Thiền tỷ tỷ, tỷ cứ ở đây đợi một lát, ta đi rồi sẽ quay lại ngay.


"

Bảo Thiền nghe xong hơi sửng sốt, chưa kịp hoàn hồn đã thấy Triệu Bảo Lan rút một con dao găm từ thắt lưng của tùy tùng Xuân Phong Lâu ra, cầm trên tay rồi thúc ngựa đi về phía đông.


!

Liễu công tử có ý muốn kết giao với thánh nữ Huyết Vân Cung, cũng có ý định đến Xuân Phong Lâu tìm mỹ nhân, Phương phó đàn chủ vừa rời đi không lâu, hắn đã chủ động tìm đến.


Tú bà biết thân phận của hắn, lại biết Dịch Nam Tử hôm nay sẽ đến Đan Châu, liền dọn sạch Xuân Phong Lâu, chuẩn bị buổi tối sẽ thiết tiệc riêng cho hai vị khách quý này.


Liễu công tử ôm hai mỹ nhân trong lòng, miệng đối miệng đút rượu, bên cạnh Phương phó đàn chủ cũng có hai kỹ nữ hầu hạ, tú bà che mặt bằng khăn che vết thương, tươi cười ân cần sắp xếp.


"Liễu công tử, thánh nữ một mình đối đầu với nữ nhân kia có được không?" Tú bà cẩn thận dò hỏi.


"Có được không ư? Ha ha ha!"

Liễu công tử như thể nghe được chuyện cười lớn nhất trên đời, cười đến chảy cả nước mắt: "Ta nói này ma ma, ngươi có phải bị con nhóc đó dọa sợ mất mật rồi không, coi nó như cao thủ tuyệt thế? Những năm gần đây cũng không phải không có kẻ không biết trời cao đất rộng đi khiêu chiến với Dịch thánh nữ, nhưng cuối cùng thì sao? Còn không phải đều trở thành vong hồn dưới kiếm của nàng ta sao?!"

"Ma ma say rồi chăng?"

Phương phó đàn chủ cũng thấy buồn cười: "Một tiểu nha đầu làm sao có thể là đối thủ của Dịch thánh nữ, đừng nói thánh nữ cầm hai thanh kiếm tuyệt thế Việt Nữ và Thanh Sương, cho dù tay không tấc sắt, thánh nữ cũng có thể đánh nàng ta hai mươi lần!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận