-Ngồi dậy ăn cái gì đó đi.
-Anh cút ra ngoài. Cô hất đổ mâm đồ ăn vung chân đạp anh một nhát ngay sau đó cô phi con dao bấm vào anh, anh chụp được con dao, lòng quặn thắt.
-Hận anh đến mức phi cả dao vào anh sao?
-Hư tôi thậm chí hận không thể cầm đao băm vằm anh ra chứ phi dao đã là cái gì.
Anh tối sầm mặt, hận sao, được anh cho cô hận. Nhanh như chớp anh đè cô xuống giường gặm nhấm đôi môi cô, mặc cho cô vùng vẫy, cô cắn anh, lực cực mạnh, anh nhíu mày ngay lập tức nhả môi cô ra, môi anh có giọt máu chảy ra, em cắn tôi hôm nay tôi phải dạy dỗ lại em thôi.
-Tối nay em đừng hòng ngủ được.anh nở nụ cười hắc ám làm cô lạnh hết sống lưng.
Anh mạnh mẽ đè cô xuống lần nữa hôn tàn bạo, anh càn quét miệng cô, khi tay anh thả tay cô ra luồn vào áo cô, bất ngờ cô dùng vật gì đó đâm mạnh vào lưng anh, lần này anh bật hẳn dậy, rút từ lưng ra một chiếc dĩa( đây mới là sát thủ) anh nhếch miệng, cô nhanh chạy ra cửa, gần tới thì bị một lực cực mạnh hất ngược lại, mở mắt ra thì thấy khuân mặt thâm chầm của anh làm cô hoảng sợ, nhe răng định cắn tay anh, rụt lại răng cô va nhau đau điếng, vẫn không bỏ cuộc rút đôi đũa đâm tới.
Anh nhanh chóng chặn "hung khí" trên tay cô lại, 'em thậm chí dùng cả chúng đâm tôi chỉ để tôi không chạm em sao' nghĩ vậy anh cúi xuống cố định tay cô bằng còng tay cột lên thành giường cô vùng vẫy hét lên.
-Anh thả tôi ra... anh làm sao vậy ta là anh em đó, Phi Hùng dừng lại... dừng lại đi huhu xin anh ha cho tôi đi huhuhix....
Cô khóc sao, mặt anh thâm trầm đáng sợ.
-Khóc sao, tôi động em thì ngàn cách đẩy tôi ra còn tên Lỗ Tấn thì được sao hừ em nên biết hắn ta sắp chết rồi khi hắn về cũng là ngày tàn của hắn em rõ chưa.
Sao chứ Lỗ Tấn vô tội mà sao lại đem nó ra uy hiếp cô chứ
-Lỗ Tấn là chồng tôi thì đụng tôi là bình thường còn anh...umum
Không để cô nói hết anh hôn cô ra sức trà sát, xé lát quần áo của cô, không dạo đầu, không kích thích và cũng không báo trước anh tiến vào'aaaaaaa' tiếng hét của cô làm vang dội khắp biệt thự làm người hầu và ông Trần với Lỗ Tấn kinh sợ, mọi người đổ dồn lên phòng cô, ông Trần run dẩy không được không thể để lịch sử sảy ra một lần nữa, mở cửa thì của phòng khóa, nghe thoáng thấy tiếng cầu xin rên rỉ của cô, mặt ông Trần tái nhợt, vung chân một cước phá tung cửa gỗ mun, chạy lại tóm cổ anh ném ra phía cửa, anh đang thỏa mãn thì bị lém đập lưng vào tường phụt ra ngụm máu tươi, Lỗ Tấn thấy cảnh tượng cô bị khóa trên giường mà tức giận đùng đùng đánh cho anh thập tử nhất sinh, nhưng Phi Hùng không đánh lại, anh biết cảm giác mà Lỗ Tấn đang có, thấy vợ mình thích bị người khác làm vậy không tức mới lạ, ông Trần khá bất ngờ trước hành động của cả hai, ông ngăn họ lại cởi khóa cho cô, đắp chăn cho cô rồi ra hiệu cho mọi người ra ngoài.