Tiểu Quỷ, Em Chỉ Có Thể Thuộc Về Tôi Mà Thôi

Từ đó tới nay đã được 4 tháng rồi, cô dạo này khá là không ổn, thỉnh thoảng bị tróng mặt hay lôn mửa, làm anh rất lo lắng, bảo cô có đi bệnh viện không thì cô bảo là do ăn uống không hợp lý, với cả trước đây cô từng bị đau dạ dầy, cô cứ khăng khăng nên anh đành phải chịu thôi. Dạo gần đây anh bị cô cho ra rìa, tối bắt anh ra sopha ngủ, không cho anh làm cái đó, haizz cả tuần nay tiểu đệ của anh nó chưa được thỏa mãn nhức nhối vô cùng, rõ dàng mọi người nói ngoài 30 là tuổi phụ nữ phát dục, vậy ai dải thích cho anh taijh sao cô có thể chịu được mà nhốt nah ở ngaoif phòng khách không.
-Ngọc à, Ngọc ơi cho anh vào phòng đi mà, cả tuần nay anh bị nhốt ngoài rồi, khó chịu lắm rồi, đi mà.
-Anh ra ngoài cho em, để con sói như anh trong phòng thì còn lâu em mới được ngủ yên hừ, từ hôm em về anh có đêm nào là không lăn đi lăn lại không, một hai lần còn chịu được, còn anh..... cả chục lần vẫn chưa thỏa.
-Tại em thôi.
-Tại em?
- Em quá dễ thương á, thì tất nhiên anh không dừng được rồi,*dí sát mặt vào mặt cô* chỉ có em mới có thể làm anh mất kiểm soát thôi à.
Cô thoáng đỏ mặt, đảy anh ra.
-Ngậm cái miệng thối của anh vào cho em nhờ.
- Miệng anh không có thối thử không?

- Thử kiểu gì?
-Như vậy lè.
Nói xong không để cô kịp phản ứng đã hôn cô tới tấp, cả tuần nay anh nhịn rồi nha, tay luồn vào áo cô mà vuốt ve hai quả đào( tiên), đè cô xuống giường xé luôn váy ngủ của cô( sao nó giống SM vậy ta) gặm cổ cô, aizz không trách anh được ai bảo cô mê người vậy làm chi, mút ngực cô tạo ra các dấu ấn thuộc về anh, xua lắn hạ thân cô làm cô tiết dịch ướt đẫm, anh cười tà mị.
- Cơ thể em nó nhớ anh này.
-Ngậm miệng thối lại.
Anh nhanh chóng tiến vào, aizz sao nó mót quá vậy, làm anh vừa vào đã muốn bắn rồi( @@), hôn xuống cái cổ trắng nõn của cô, anh bắt đầu vận động, cô rên rỉ động lòng người, nhưng do anh nhanh quá làm cô không chịu được.
-Chậm lại a Phi Hùng chậm lại a.
-Do em bỏ đói lên không chịu được đâu, em làm thì phải chịu chách nghiệm thôi.

-A anh a đồ vô sỉ a.
Tầm vài tiếng sau anh ôm cô chạy nhanh vào bệnh viện , trời ơi đùa anh sao, sau vài lần nên đỉnh tự rưng cô kêu đau bụng rồi hạ thân cô chảy máu làm anh sợ thấy mồ, kêu xe chạy thẳng bệnh viện gần nhất.
- Bác sĩ, cô ấy không sao chứ.
Bác sĩ nhìn tràng trai trước mặt, aizzz trẻ vậy thì cũng khó trách được.
- Cậu làm chồng kiểu gì mà cô ấy có thai mà cậu không điều tiết suýt nữa hại cả bà mẹ lẫm đứa trẻ rồi, may là vào viện kịp thời nên không sao, từ nay lên điều tiết đi, tốt nhất là không luôn hiểu chưa, haizz giới trẻ ngày nay đúng là.......
? Cái Gì Cơ, đứa bé? Cô có thai sao, anh chạy ngay vào với cô ôm cô thật chặt, luôn miệng nói.
-Cảm ơn em Ngọc, cảm ơn em,...
Cô cũng ôm anh khóc, khóc vì hạnh phúc, con của cô và anh, đứa trẻ đang dần hình thành trong bụng cô.
Liệu đây đã là hạnh phúc cuối cùng của họ chưa, chải qua biết bao nhiêu chuyện, liệu họ đã có thể có được hạnh phúc vĩnh hằng, sẽ có một gia đình hạnh phúc ngay lúc này, hay họ sẽ bị chia tách một lần nữa, đường đời trắc chở họ có vượt qua được không, hãy tiếp tục theo dõi câu chuyện của cặp đôi oan trái Phi Hùng và Thu Ngọc, hãy cầu nguyện cho họ có thể trải qua các kiếp nạn để đến được với nhau nhé. Thân Itachi kangua.
--------------------------------------------------
Đang ốm mà vẫn up chuyên cho các bạn đây, aizz tại cái tội ham ăn mà thành ra vầy, khụ khụ cảm ơn mấy chế đã đọc chuyện của mình nha. :)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận