Đã hơn 1 tuần sau ca phẫu tkuật mà nó vẫn chưa tỉnh lại, m.n lo lắng đi lại k yên.
-Anh sao ss ấy vẫn chưa tỉnh lại vậy? Hơn tuần rùi_Thiên lo lắng đi lại.
-Anh cx lo đây nè_Nam ngồi ngkịch ngkịch gấu áo mình. "tưng" 1 bóng đèn 220V trog đầu Thiên phát sáng. Ngay lập tức kéo Nam đi trog tình trạng ngơ ngơ...
........
-Aishhh tkằg kiaaa... Kéo anh mày ra đây làm giề? Ckị Nhi đang trog bviện kìa._Nam nổi khùng khi thằng kia đột nkiên lên cơn.
-Mau cùng em hái 1 bó oải hương đi. Ngày trc nhữg lúc mệt mỏi chị ý hay ra đây mà._Thiên quay sang lay lay ng' Nam đang âm thầm đánh giá Thiên"thằng này nhìn ngơ ngơ mà cx đc vc phết". Thề r` 2 anh em hái 1 bó oải hương to đùng về cắm vô lọ hoa ngày đầu giường nó nằm... Những ngón tay bắt đầu động đậy... Đôi mắt xinh đẹp dần dần mở ra... Nó đã tỉnh lại....
-Aaaaaa con bé tỉnh roài là lá la_Nam và Thiên hét toáng lên. Trog khi nv ckính của cta đag ngơ ngác. M.n chạy vào vs niềm vui mừng. Bsĩ ktra sức khoẻ c' nó. Mọi thứ đều rất tốt. Cả nkà đang vui sướng trên 9 tầng mây xanh bỗng bị đá ngay xuống đất.
-Ơ...Mấy ng` là ai?
Hết chapter 30