Tiểu Sát Thủ Của Anh! Đừng Làm Loạn

Đại não đình chỉ hoạt động, Asisu trợn tròn hai mắt, không dám tin sự việc đang xảy ra trước mắt, hai hàng mi dài khẽ run rẩy.

Nàng bị Izumin cưỡng hôn!!!

Asisu thật sự rất muốn đẩy Izumin ra nhưng với tình trạng bị khóa chặt hai tay, nàng hoàn toàn không làm gì được hơn là chịu trận. Để mặc đôi môi lạnh như băng của hắn làm loạn lướt xuống cổ nàng, hạ xuống vô số hôn ngân, khiến cơ thể nàng không tự chủ được bắt đầu run rẩy.

Trước sự công kích của hắn, hô hấp của nàng dần trở nên nặng nề và dồn dập, trên gương mặt động lòng người vô thức chảy xuống từng giọt nước mắt...

Nước mắt ấm nóng từ khóe mi Asisu trượt xuống, rơi lên mặt Izumin khiến hắn giật mình bừng tỉnh, vội vàng buông tay nàng ra, lùi về sau một bước.

CHÁT.....

Không gian tĩnh lặng bỗng chốc vang lên tiếng bạt tay giòn tan. Izumin không né tránh, tình nguyện cam chịu một bạt tay của Asisu, bạt tay mạnh mẽ hữu lực khiến gương mặt hắn lệch hẳn sang một bên, khóe môi còn ẩn ẩn tia máu.

“Muốn chết???” Nàng lạnh lùng trừng mắt nhìn hắn, trong đôi mắt chứa đầy tơ máu và nước mắt. Nàng kỳ thực chán ghét hành động này của hắn. Nếu như ở hiện đại, nàng sẽ kiện hắn ra tòa vì tội xâm phạm thân thể người khác.

“Ta không cố ý!” Izumin vẻ mặt bất đắc dĩ, tất cả lỗi là do hắn, tự làm thì tự chịu, không trách được ai. Gần đây khi đối diện với nàng, hắn dường như không còn là hắn, không thể giữ được dáng vẻ trầm tĩnh thường ngày. Thậm trí tâm trạng của hắn cũng vì nàng mà thay đổi liên tục, khó mà kềm chế được.

“Ngươi tưởng rằng nói vậy là xong, ta sẽ tha thứ cho hành động của ngươi? Ngươi xem ta là kẻ ngốc dễ bị người khác trêu đùa sao?” Asisu mím môi, hờ hững lau đi nước mắt vẫn còn đọng lại trên khóe mi. Nàng vươn tay lên phía trước, thần kiếm Thanh Long nhanh như cắt xuất hiện trong tay nàng, lưỡi kiếm lạnh lẽo vô tình kề sát vào cổ của Izumin.

Sống mà nhẫn nhịn, chịu đựng người ta khinh rẻ, lợi dụng mình thì không phải là tính cách của Asisu. Nàng là sát thủ, một loại người có trái tim lạnh lùng, thái độ làm việc quyết đoán, ra tay tàn nhẫn không từ thủ đoạn. Nàng là loại người nắm quyền sinh sát của người khác trên tay, chuyên đi thu gom linh hồn của bất cứ kẻ nào dám đối đầu với nàng.

Một sát thủ cao ngạo như nàng tuyệt đối không cho phép người khác đụng chạm sỉ nhục tới mình, vì vậy hôm nay nàng nhất định phải dạy Izumin một bài học nhớ đời. Tuy rằng hắn là hoàng tử Hitaito nàng không thể muốn giết thì giết, như vậy sẽ gây ra chiến tranh giữa hai nước. Bất quá nàng để hắn nhận vài nhát kiếm cũng xem như xả được cơn giận trong lòng, cho hắn biết rõ nàng là nhánh xương rồng chứa đầy gai độc, không phải quả hồng mềm để ai muốn nắn thì nắn.

“Asisu, đao kiếm không có mắt, nàng đừng dùng kiếm để đùa...” Izumin co rút khóe miệng, sau gáy chảy xuống vài giọt mồ hôi lạnh.

Nàng sẽ không cầm kiếm vung loạn đấy chứ? Theo hắn biết thì nàng hẳn là không biết dùng kiếm đi, vào cái hôm mà Rus bị thương, Hito đuổi giết bọn thích khách ám sát, hắn cùng với Ragashu và nàng cũng đi theo giúp đỡ, nhưng hầu như lúc đó chỉ có ba người bọn hắn là đánh đến nửa sống nửa chết, còn nàng thì vô tư đứng yên một góc ngắm thanh kiếm.

“Ai đùa với ngươi? Có giỏi thì né đi, hôm nay ta mà không chém được ngươi nhát nào thì tên ta sẽ viết ngược!” Asisu hất mặt khiêu khích

“Phốc...” Izumin nhịn không được bật cười, có cách nói này sao? Viết ngược tên? Cười chết hắn mất thôi...

Asisu bĩu môi, tay thản nhiên vung kiếm về phía Izumin làm hắn thót cả tim, giật cả mình. Cố gắng dùng tốc độ nhanh hết mức lách người, né tránh khỏi lưỡi kiếm Thanh Long sắc bén trong tay nàng. Hắn hít vào vài ngụm khí lạnh, đưa tay sờ lên phần cổ có chút đau rát, dòng máu sền sệt ấm nóng khẽ tuông ra từ kẻ hở vết xước.

Izumin dở khóc dở cười nhìn Asisu, hắn thật không ngờ tới nàng lại biết dụng kiếm, là do hắn không để ý hay do nàng giấu quá sâu. Lấy tốc độ dụng kiếm của nàng như vậy, nếu vừa rồi nàng thật sự muốn giết hắn thì hắn đã sớm thành cái xác không hồn...

Thở dài một hơi, Izumin không nhanh không chậm xuất ra Kỳ Lân kiếm đối kháng lại Asisu, nếu nàng đã muốn đấu, hắn liền nghe theo nàng. Hắn lật tay rút kiếm chém một nhát về phía nàng, khi lưỡi kiếm sắp chạm vào người nàng, chỉ nghe thấy tiếng ma sát kim loại rít lên, hai thanh kiếm giao nhau tạo thành một đường tóe lửa, nàng đã dùng kiếm ngăn chặn lưỡi kiếm của hắn.

“Khả năng dụng kiếm không đến nỗi tệ!” Nàng chớp mắt long lanh, cong môi cười rạng rỡ.

“Ta cũng không nhìn ra nàng là cao thủ đấu kiếm đâu.”

“Oáp... Nếu ta đã muốn giấu thì ngươi làm sao có khả năng nhìn ra!” Asisu che miệng ngáp một cái rõ dài, cơn buồn ngủ lại ghé thăm nàng nữa nha, nàng cần đánh nhanh rút gọn để đi ngủ.

Hất Kỳ Lân kiếm của Izumin trượt sang một bên, Asisu nhẹ nhàng nâng Thanh Long kiếm xuất ra một đường kiếm quỷ dị. Dấu ấn rồng xanh trên thân Thanh Long kiếm bất giác hiện lên, bao bọc xung quanh nó là một luồng khí lưu ẩm thấp, mỗi lần nàng ra chiêu, luồng khí đó lại chậm rãi đánh úp về phía Izumin, lách qua từng kẽ tóc cắt đi vài lọn tóc của hắn, luồn qua từng ngóc ngách của cơ thể hắn khiến trang phục của hắn hầu như rách bươm.

Izumin chật vật né tránh từng luồng kiếm khí. Hắn bật mạnh thân hình về sau, muốn giữ khoảng cách tương đối với Asisu, thế nhưng khi hai chân vừa chạm đất, hắn chưa kịp ổn định thân hình liền bị nàng dùng kiếm khí công kích liên hoàn. Hắn nhìn nàng mà cười khổ không thôi, những chiêu thức mà nàng sử dụng hắn chưa từng thấy qua, chiêu thức ấy của nàng tưởng chừng như đơn giản nhưng hoàn toàn không có nửa điểm sơ hở cho hắn phản công. Còn chưa nói tới những luồng khí kỳ lạ lướt qua người hắn khi nàng xuất kiếm đâu, luồng khí đó tựa như gió nhưng lại sắc bén đến vô hạn, chỉ cần nó lướt tới thứ gì thì thứ đó đều bị cắt làm hai, nếu không phải thân thể hắn linh hoạt phản ứng nhanh thì nãy giỡ hắn không đơn thuần chỉ bị cắt rách trang phục và tóc đâu.

Theo Izumin nghĩ, hẳn là do nàng dùng kiếm thần nên mới có hiện tượng sinh luồng khí kia. Hắn đặc biệt thắc mắc một chuyện, hắn cũng dùng kiếm thần như nàng nhưng tại sao lại không có luồng khí giống như vậy???

“Không cần thắc mắc... Luồng khí này gọi là kiếm khí đó. Ngươi chưa biết cách sử dụng thần kiếm nên không điều khiển được đâu. Chịu thua ta đi là vừa. Hắc hắc...” Asisu che miệng cười gian trá, cái này là do lúc Takeru mở ra phong ấn ký ức kiếp trước của nàng, nàng mới có thể nhớ lại và biết cách sử dụng nha. Hiệu quả của Thanh Long kiếm khí không tồi, không làm nàng thất vọng chút nào.







Chỉ thấy Asisư vênh mặt đắc thắng, thân hình nhẹ nhàng lướt đi, khoan thai mà nhanh vô cùng, Thanh Long kiếm trên tay nàng không ngừng được phát động kiếm khí, cây cối xung quanh hầu như đã đổ rạp dưới mặt đất. Phía đối diện nàng, Izumin bị Thanh Long kiếm khí vây kích vờn tới vờn lui, trên người chất đầy vết thương do kiếm khí cắt qua, thể lực cũng đã sớm tiêu hao gần hết.

Izumin thật sự phải chấp nhận rằng hắn thua, hắn không có khả năng đánh thắng Asisu lần này, bất quá hắn không tin lần sau mình sẽ lại thua nàng. Lần này vì nàng có sự hỗ trợ của Thanh Long kiếm khí nên vạt áo của nàng, từ đầu tới cuối hắn cũng chưa từng chạm tới được. Nhưng lần sau, hắn sẽ tìm tới vị thần đã đưa cho hắn Kỳ Lân thần kiếm để học cách sử dụng kiếm, đến lúc đó hắn chắc chắn sẽ thắng nàng.

Đang lúc vừa né tránh vừa suy nghĩ, Izumin lập tức cảm thấy có gì đó không đúng, kiếm khí vây quanh hắn đã biến mất, mà Asisu vốn đang đứng ở phía xa lại nâng kiếm, nhanh như gió lao về phía hắn, càng lúc càng gần... Mũi kiếm xé gió hướng mi tâm của Izumin mà đâm tới, hắn cảm thấy tâm thần bị áp bức tới mức không chịu nổi nữa, cơ thể mệt mỏi cứng ngắc, đứng bất động như tượng đá. Vả lại hắn cũng không muốn né đi, hắn liều mạng cược một ván, nàng sẽ không vì việc nhỏ này mà giết hắn.

Mọi chuyện đúng như Izumin nghĩ, lúc mũi kiếm cách mi tâm của hắn vài phân thì kiếm ngừng lại.

“Izumin, ngươi nhận thua chưa?” Asisu nhịp chân, ngoáy tai, bày ra một bộ dáng lưu manh hỏi Izumin.

“Ta thua.” Izumin nén cười đáp lời

“Hành động vô lễ lần này của ngươi, nữ hoàng ta đây rộng lượng cho qua, còn có lần sau thì đừng trách ta đem quân san bằng cái thành Hattosha của ngươi.” Asisu bĩu môi, che miệng ngáp một tiếng rồi quay lưng bỏ đi. Mắt nàng sắp mở hết lên rồi, nàng cần trở về phòng gấp để đánh một giấc.

Izumin khóc không ra nước mắt, khóe môi co rút dữ dội. Cái gì mà rộng lượng bỏ qua, nếu là nàng rộng lượng bỏ qua thì thương tích trên người hắn do đâu mà ra, chẳng lẽ là tự dưng xuất hiện hay là do hắn tự ngược sao???

Hắn ngửa mặt lên trời tự hỏi thần linh vì sao không cho hắn nhìn thấy sự kiên cường mạnh mẽ và vẻ đáng yêu của nàng sớm hơn Carol một chút. Nếu hắn gặp nàng sớm hơn một chút, hắn đã không yêu Carol - cô gái tuy kiên cường mà quá mức yếu đuối, không vì bắt Carol mà làm nhiều chuyện náo loạn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui