Editor: Quỳnh Nguyễn
Hạ Phong mắt thấy Trình Chi Ngôn sắp đeo cặp sách từ bên cạnh anh ta đi qua, anh ta vội vàng túm chặt góc áo Trình Chi Ngôn hỏi: "Không phải chứ, cậu đừng không minh bạch liền đi như vậy a, tự học đêm nay mới vừa mới bắt đầu không bao lâu, cậu ném một câu nói đã nghĩ chạy?"
"..." Động tác Trình Chi Ngôn dừng một chút, cúi đầu nhìn thoáng qua Hạ Phong, nghĩ nghĩ thấp giọng nói: "Trong nhà có việc gấp, tớ đi về trước, cậu cứ nói với giáo viên giúp tớ như vậy."
" Cái việc gấp gì a?" Hạ Phong thấy biểu tình Trình Chi Ngôn không giống như là nói đùa, vì thế liền nghiêng nghiêng thân thể nhường ra một lối đi cho anh.
" Chuyện lớn." Trình Chi Ngôn nhìn cũng chưa từng nhìn anh ta một cái, liền vội vã từ cửa sau phòng học đi ra ngoài.
Chuyện lớn?
Hạ Phong chớp chớp mắt, nhìn Trình Chi Ngôn biến mất ở cửa sau phòng học, như thế nào không thể tưởng được cái dạng chuyện gì mới đúng là chuyện lớn.
----
Trong siêu thị.
Trình Chi Ngôn vẻ mặt xấu hổ đứng ở phía trước một kệ hàng đặt loạt đồ dùng nữ tính, có chút đau đầu nhìn hàng hoá phía trên.
Đây... Màu sắc rực rỡ, còn có khác nhau cái gì a...
Trình Chi Ngôn giả bộ bình tĩnh đứng ở nơi đó, bình tĩnh dùng ánh mắt đảo qua hàng loạt nhãn hiệu kia.
Hàng ngày... Đêm dùng... Dùng cả đêm?
Khô mát... Mềm mại...An toàn?
Thấm hút... Dung lượng lớn... Không sợ rơi rớt?
Trời ạ, mỗi một ưu điểm đều không có cùng tổ hợp, càng chưa nói có nhiều vật phẩm làm cho người ta hoa cả mắt như vậy...
Trình Chi Ngôn đột nhiên cảm thấy hiểu biết của anh còn chưa đủ phong phú...
" Ai, cậu chờ tớ một chút, tớ đi lấy mấy gói băng vệ sinh."
Đúng lúc này bên cạnh truyền tới một giọng nữ trong trẻo, ngay sau đó một trận tiếng bước chân liền hướng tới cái phương hướng anh chạy tới.
Trình Chi Ngôn dùng dư quang khóe mắt đảo qua bên cạnh cô gái tuổi còn trẻ kia, sau khi nói xong câu nói kia cô ấy liền thẳng đến kệ hàng một loạt màu sắc rực rỡ, không nói hai lời cầm mấy gói màu lam còn có băng vệ sinh màu tím xoay người rời đi.
Đợi cho cô ấy đi xa, lúc này Trình Chi Ngôn mới thong thả bước đến chỗ vừa rồi cô ấy đứng nhìn thoáng qua.
Bảy độ không gian?
Anh thoáng sửng sốt một chút.
Vật phẩm băng vệ sinh thực ra là bắt chước tên album 《 tám độ không gian 》của Chu Kiệt Luân.
Trong ánh mắt anh mang theo một tia xoắn xuýt, nhìn về phía chỗ vừa rồi người nữ sinh kia lấy đồ đạc, màu lam là hàng ngày, màu tím đêm dùng...
Nếu không thì... Anh cũng lấy mấy gói cái này đi?
Thời điểm Trình Chi Ngôn chuẩn bị đưa tay lại xoắn xuýt dừng lại.
Cái này... Là một ngày dùng một gói sao?
Kia...
Anh nhớ rõ trên sách viết, con gái tới kinh nguyệt bình thường giống như là 5-7 ngày.
Vậy 7 gói hẳn là đủ đi...
Trình Chi Ngôn do dự một chút đưa tay cầm 4 gói hàng ngày từ trên kệ hàng, 3 gói đêm dùng, thời điểm đang chuẩn bị xoay người rời khỏi bước chân của anh lại dừng lại.
Tháng này dùng xong rồi tháng sau còn phải mua... Không bằng một lần mua nhiều chút...
...
Cô gái làm quầy thu ngân siêu thị trợn mắt há hốc mồm mà nhìn người con trai mặt mũi tuấn tú thân hình cao to trước mắt, đôi má ửng đỏ, đẩy xe đẩy tay bên trong có tổng cộng mấy chục gói băng vệ sinh, nhịn không được đưa tay xoa xoa hai mắt của mình.
Trời ạ! Cô là hoa mắt sao!
Nam sinh đẹp trai như vậy! Vì sao thoáng cái mua nhiều băng vệ sinh như vậy?
"Đây... Tất cả những thứ này đều muốn?" Cô thu ngân không quá xác định hướng tới Trình Chi Ngôn hỏi.