Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Editor: Quỳnh Nguyễn

Kỷ Lâm Khải bọn họ thực ra ở nhà Trình Chi Ngôn chơi vài ngày liền rời đi, dù sao trong nhà cũng đều biết bọn họ đã nghỉ đông, không đến hai ngày bắt đầu thúc giục bọn họ về nhà.

Nhà cửa vốn vô cùng náo nhiệt lập tức liền quạnh quẽ.

Còn có không tới một tháng Tiểu Thỏ liền có cuộc thi cuối kỳ, Trình Chi Ngôn lại bắt đầu khôi phục công việc mỗi lúc trời tối di chuyển cái ghế dựa ngồi ở bên cạnh Tiểu Thỏ nhìn cô viết bài thi.

Vì thế, sau khi có Trình Chi Ngôn trông coi như vậy, một tháng ngắn ngủn thành tích cuộc thi Tiểu Thỏ đột nhiên tăng mạnh, cuối cùng lúc phát phiếu điểm cuối kỳ xuống lấy được thành tích thứ ba lớp.

Nhưng mà Trình Chi Ngôn chỉ là nhàn nhạt nhìn thoáng qua phiếu điểm của cô, thuận miệng nói một câu: "Uh`m, còn tạm được."

Khuôn mặt nhỏ nhắn cười đến sáng lạn của Tiểu Thỏ nháy mắt liền suy sụp.

"Với anh mà nói là tạm được, đối với em mà nói đã rất tốt rồi." Trình Chi Ngôn có chút buồn cười nhìn cô, đưa tay túm cổ tay cô, cúi đầu nhẹ nhàng hôn trên cánh môi hồng nhuận của cô, cuối cùng an ủi cô một chút.

Lại sau đó, trường học bọn họ lại nghỉ đông.

Kỳ nghỉ đông kia Tiểu Thỏ hết sức vui vẻ, dù sao đã một cái học kỳ không có mỗi ngày dính cùng Trình Chi Ngôn một chỗ, cho nên toàn bộ kỳ nghỉ đông bất luận Trình Chi Ngôn đi chỗ nào cô đều đi theo.

Trước khi ăn tết, một nhà Cố Ninh Thư cũng từ Bắc Kinh trở lại, Trình Thi Đồng mang theo lễ vật mang theo Tiểu Thỏ cùng đi thăm cậu.

Nhìn Cố Ninh Thư khôi phục rất tốt, lo lắng trong lòng Tiểu Thỏ và Trình Thi Đồng rốt cục để xuống.

May mà loại bệnh này không phải là cái bệnh nan y gì, chỉ cần sau này chú ý đừng bị thương nặng là được.

Hết năm, Tiểu Thỏ ở nhà vui sướng vài ngày, một học kỳ mới lại bắt đầu, đại học Trình Chi Ngôn không vài ngày cũng khai giảng rồi.

Tiểu Thỏ mặc đồng phục đứng ở trong gió nhẹ đầu mùa xuân, nhìn bầu trời xanh thẳm cùng mây trắng trôi nổi, phát ngốc rất lâu, cuối cùng vẫn lại là cười cười, mặc kệ nói như thế nào, cô cùng anh nước chanh vẫn là dưới cùng một bầu trời xanh.

Học kỳ mới, tình cảnh mới.

Mặc dù Cố Ninh Thư trọn vẹn một cái học kỳ chưa có tới đến trường, nhưng mà bài học một chút cũng không có quên, Tiểu Thỏ có đôi khi đi học quay đầu thấy bộ dáng cậu ngồi sau lưng mình liền nhịn không được cảm thấy cao hứng cho Trình Thi Đồng, thật tốt, hai người bọn họ lại cùng một chỗ rồi.

Chỉ là học kỳ mới vừa mới bắt đầu một đoạn thời gian, một ngày kia Tiểu Thỏ đang ở nghỉ giữa tiết học, trên điện thoại của cô đột nhiên có một cái dãy số xa lạ gọi tới.

Dãy số kia quả thật là vùng này, chẳng qua là số máy riêng, hiện nay ngoại trừ kẻ lừa đảo thì có rất ít người dùng số máy riêng??

Tiểu Thỏ chần chờ một chút cuối cùng tiếp cú điện thoại kia.

Bên kia điện thoại có một trận tiếng ồn ào ngắn ngủi, tiếp theo đó là một giọng nam vang lên nói: "Xin chào, xin hỏi cô là người nhà bạn học Từ Cảnh Thần sao?"

"A?" Tiểu Thỏ hơi run sợ một chút.

" Lúc ở trên lớp thể dục Từ Cảnh Thần đột nhiên té xỉu, phiền toái cô tới đây một chuyến được chứ?"

"Ách.. Được..." Tiểu Thỏ chần chờ một chút, cuối cùng đồng ý.

Cúp điện thoại, cô đi tìm chủ nhiệm lớp xin nghỉ, lập tức liền cưỡi xe đạp hướng tới tiểu học Từ Cảnh Thần chạy vội qua.

May mà khoảng cách hai trường học cũng không xa, khoảng 20 phút Tiểu Thỏ đã đến nơi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui