Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Editor: Quỳnh Nguyễn

"Được, anh đứng ở nơi đó chờ em, em lập tức liền đến." Tiểu Thỏ lập tức cúp điện thoại, hướng tới bên ngoài Đại Lễ Đường chạy tới.

Trên đường mòn.

Ánh mặt trời hơn bốn giờ chiều xuyên qua lá cây xanh biếc, nhỏ vụn rơi trên đường nhỏ.

Tiểu Thỏ một đường chạy ra Đại Lễ Đường, xa xa nhìn thấy Trình Chi Ngôn đứng ở giữa ánh sáng loang lổ, khuôn mặt thanh tú đẹp trai đang hướng tới chính mình nhìn.

"Anh nước chanh!" Tiểu Thỏ cười hì hì hướng tới anh chạy tới.

Trình Chi Ngôn có chút giật mình, anh nhìn trên mặt Tiểu Thỏ mang theo nụ cười rực rỡ hướng tới chính mình một đường chạy tới, trong đôi mắt kia giống như chỉ có bóng dáng một người là anh, giống như chứa toàn bộ thế giới.

"Anh nước chanh!" Tiểu Thỏ trực tiếp nhào vào trong lòng Trình Chi Ngôn.

Hơi thở của cô nháy mắt bị hơi thở trong veo mà lạnh lùng quen thuộc trên người anh vờn quanh, giống như lập tức nhào vào ánh mặt trời cùng trong gió mát.

" Làm sao anh chạy đến đây? Làm hại em còn tưởng rằng anh không có xem em biểu diễn a." Tiểu Thỏ ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn trắng nõn tới, đôi mắt trong suốt nhìn chằm chằm Trình Chi Ngôn.

"Bên trong.. Người nhiều lắm..." Trình Chi Ngôn chần chờ một chút, sau đó trốn tránh nói: "Cảm giác có phần ngột ngạt."

"A...... Vậy hiện tại anh cảm giác tốt chút nào chưa?" Tiểu Thỏ chớp chớp mắt, vẻ mặt quan tâm nhìn anh.

"Tốt chút rồi..." Thanh âm Trình Chi Ngôn trầm thấp trả lời.

"Ha ha, anh nước chanh, có phải em biểu diễn rất khá hay không?" Tiểu Thỏ thấy anh không có việc gì, nhất thời lại cao hứng hướng tới anh nói: "Lúc biến thân có phải đặc biệt xinh đẹp hay không? Lần đầu tiên em nhìn thấy cái váy kia cũng là sợ ngây người a, thật sự thật đẹp rồi!"

"Uh`m." Trình Chi Ngôn hơi hơi hạ mắt, nhìn người trước mắt vẻ mặt hưng phấn, nhẹ nhàng gật đầu.

" Tiếu Hàm mặc chế phục vương tử cũng rất tuấn tú đi?" Tiểu Thỏ lại cứ tự vạch áo cho người xem lưng hướng tới Trình Chi Ngôn hỏi: "Hơn nữa cậu ấy còn là con lai, nhìn có phải thật sự liền giống vương tử bên trong truyện cổ tích hay không?"

"..." Trình Chi Ngôn nhất thời trầm mặc, đối với vấn đề này từ chối cho ý kiến.

" Nhưng mà em cảm thấy nếu như anh nước chanh mặc vào trên người mà nói, nhất định cũng rất tuấn tú!" Tiểu Thỏ nghĩ nghĩ lại hướng tới Trình Chi Ngôn tiếp tục nói: "Nhưng mà nữ sinh thích Tiếu Hàm thật sự rất nhiều, vừa rồi tất cả nữ sinh bên trong Đại Lễ Đường đều thét chói tai."

"..." Trình Chi Ngôn lại trầm mặc rồi.

Tiểu Thỏ còn ở vào trong phấn khởi biểu diễn thành công, một cái miệng cằn nhằn lẩm bẩm nói không ngừng.

Trình Chi Ngôn yên lặng nhìn cô, sau một lúc lâu thanh âm mới sâu xa mở miệng hỏi: "Vậy còn em, em cũng thích Tiếu Hàm sao?"

"Gì??" Tiểu Thỏ hơi run sợ một chút, sau đó trong mắt kỳ quái nhìn Trình Chi Ngôn nói: " Cậu ấy rất tốt a, học tập chăm chỉ, thành tích cũng được, làm việc cũng cực kỳ cố gắng, hơn nữa đáng quý khó nhất là cậu ấy cực kỳ hòa đồng với người khác, mỗi lần nhìn em đều là cười tít mắt, tất cả mọi người cực kỳ thích cậu ấy."

"Còn anh?"

"Anh nước chanh cũng tốt a! Vừa thông minh lại có học vấn, bất luận em hỏi cái gì, anh đều biết đáp án, hơn nữa từ nhỏ đến lớn anh nước chanh luôn luôn chơi với em, em cũng cực kỳ thích anh nước chanh!" Tiểu Thỏ vô cùng nghiêm túc trả lời.

Đôi mắt Trình Chi Ngôn trong suốt nhìn cô, lông mi thanh tú hơi hơi nhăn lên, sau một lúc lâu mới sâu xa hướng tới cô hỏi: "Tiểu Thỏ, rốt cuộc em hiểu cái gì là thích hay không?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui