Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Editor: Quỳnh Nguyễn

Trình Thi Đồng cười nhạo Tiểu Thỏ ở trong điện thoại một phen, lúc này mới miễn cưỡng ngừng ý cười không ngớt.

"Được rồi, đừng cười, hiện tại tớ nên làm cái gì bây giờ?" Tiểu Thỏ có chút buồn bực nghe Trình Thi Đồng cố nén ý cười bên kia điện thoại, bất đắc dĩ hướng tới cô ấy hỏi.

"Cái gì làm sao bây giờ." Trình Thi Đồng kìm nén cười, hướng tới Tiểu Thỏ nói: "Dỗ, đều nói phụ nữ là cần dỗ, thực ra đàn ông cũng cần, huống chi chú nhỏ còn là đàn ông thâm trầm như thế."

" Dỗ như thế nào?" Tiểu Thỏ có chút đau đầu, cô cho tới bây giờ đều không có dỗ người a, hơn nữa trước kia cũng không có thấy Trình Chi Ngôn ghen, đây là lần đầu tiên đối mặt loại tình huống này, cô vậy mà trong khoảng thời gian ngắn không biết nên làm thế nào mới tốt.

"Một hôn hai ôm ba đẩy ngã." Trình Thi Đồng vẻ mặt không sao cả hướng tới bên kia điện thoại cười hì hì nói: "Đem toàn bộ thủ đoạn sử dụng, tớ cũng không tin chú nhỏ vẫn còn không ngoan ngoãn đầu hàng."

" Trách??" Tiểu Thỏ giật giật khóe miệng.

Một hôn hai ôm ba đẩy ngã??

Loại đề nghị này sao nghe qua liền không đáng tin như vậy a.

"Trách cái gì, cam đoan hữu dụng, mau đi đi." Trình Thi Đồng ở trong điện thoại liên tiếp thúc giục Tiểu Thỏ.

" Nhưng mà.... Từ trước đến nay đều không có phát sinh chuyện như vậy...." Tiểu Thỏ lại vẫn là có chút không quá xác định mình có phải hẳn là làm như vậy hay không.

" Trước kia đương nhiên sẽ không phát sinh loại chuyện này a." Trình Thi Đồng nhất thời cảm thấy Tiểu Thỏ đã không cứu chữa được rồi, "Trước kia hai người mỗi ngày cũng cùng một chỗ có được hay không, chú nhỏ lúc nào cũng nhìn nhất cử nhất động của cậu, ngay cả tâm lý của cậu, suy nghĩ của cậu đều đã một rõ hai ràng, nhưng mà trước mắt khác nhau a, hai người hai địa phương cách xa nhau, chỉ dựa vào mỗi ngày điện thoại duy trì tình yêu đất khách, bên cạnh cậu xuất hiện cái dạng người gì chú không rõ ràng lắm, trong lòng cậu suy nghĩ cái gì chú cũng không rõ ràng lắm, đột nhiên liền nhìn thấy cậu cùng một vị nam sinh tay nắm tay xoay vòng vòng trên sân khấu, chú nhất định là ghen tị, hoảng hốt."

"..." Tiểu Thỏ cau mày nghe Trình Thi Đồng nói, đột nhiên cảm thấy được...

Uh`m.. Giống như có một chút đạo lý a.

"Cho nên nói trắng ra là, chính là lúc này chú nhỏ không có cảm giác an toàn thôi." Trình Thi Đồng tiếp tục tẩy não cho Tiểu Thỏ nói:: "Mau đi đi, mau đi đi, dựa theo biện pháp tớ dạy cho cậu, sau khi cậu thực hiện toàn bộ nếu như vô dụng lại tới tìlajiows."

" Nhưng mà..." Tiểu Thỏ còn muốn tiếp tục thương lượng cùng Trình Thi Đồng, vậy mà Trình Thi Đồng trực tiếp liền cúp điện thoại.

"..."

Tiểu Thỏ cúi đầu nhìn biểu thị "Trò chuyện đã gián đoạn" di động trong tay, nhịn không được nhẹ nhàng giật giật khóe miệng, người này sao tắt điện thoại nhanh như vậy a...

Gọi điện thoại xong, Tiểu Thỏ lại bắt đầu giống ruồi bọ không đầu, ở trong phòng chuyển động rồi.

Hồi lâu sau, cô cắn răng một cái, thôi, hôm nay nếu như cô không làm rõ ràng rốt cuộc vì sao Trình Chi Ngôn có loại thái độ này mà nói, cô tuyệt đối ngủ không yên, vậy còn không bằng đi tìm anh hỏi rõ ràng!

Nghĩ như vậy, Tiểu Thỏ lập tức chạy đến trên ban công, một cái xoay người liền động tác lưu loát từ ban công nhà mình chuyển đến trên ban công nhà Trình Chi Ngôn.

Cô rón ra rón rén đi đến bên cạnh ban công nhà Trình Chi Ngôn, cách cửa sổ thủy tinh vụng trộm hướng tới trong phòng nhìn qua.

Đèn sáng, Trình Chi Ngôn đã thay toàn thân áo ngủ màu xám nhạt, đang nửa dựa ở trên đầu giường, đôi mắt cụp xuống nhìn một quyển sách trong tay mình.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui