Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Editor:Quỳnh Nguyễn

"Ách... Xin chào, tôi là giáo viên Anh ngữ bọn họ, Cố Nhược Nhân." Cô giáo Anh ngữ đỏ mặt lên, sau đó hướng tới Trình Chi Ngôn nhỏ giọng nói.

"Tôi biết." Trình Chi Ngôn ảm đạm cười.

"Tôi giống như... Chưa thấy qua anh." Cố Nhược Nhân chần chờ vẫn là hướng tới Trình Chi Ngôn hỏi: "Tôi nhớ rõ tuần trước mới vừa khai giảng, chủ nhiệm lớp bọn họ không phải thầy giáo Triệu sao??"

"Uh`m, ngày hôm qua tôi vừa tới tiếp nhận cái lớp này." Trình Chi Ngôn gật gật đầu, lời ít mà ý nhiều giải thích một phen.

"A......"

" Tôi đi vào trước." Trình Chi Ngôn hướng tới cô ấy gật đầu cười cười, nghiêng người từ bên cạnh cô vào phòng học.

Cố Nhược Nhân còn có chút hoảng hốt đứng ở cửa phòng học một hồi lâu, lúc này mới lấy lại bình tĩnh hướng tới văn phòng đi qua.

Trình Chi Ngôn... Trình Chi Ngôn...

Trên một đường này cô ở trong lòng yên lặng nhớ kỹ tên này.

Trình Thi Đồng ngồi ở bên cạnh Tiểu Thỏ, vừa rồi các cô thấy cô giáo Anh ngữ ra ngoài gặp được Trình Chi Ngôn, ánh mắt bắt đầu liền vẫn không nhúc nhích nhìn hắn chằm chằm hai người bọn họ, giờ phút này mắt thấy cô giáo Anh ngữ đi, Trình Chi Ngôn vào phòng học.

Lúc này Trình Thi Đồng mới thu hồi ánh mắt mình, đưa tay chọc chọc cánh tay Tiểu Thỏ thấp giọng nói: "Tiểu Thỏ, thấy không, vừa rồi cô giáo Anh ngữ chúng ta mặt đỏ rồi."

"A?" Tiểu Thỏ từ sách tiếng Anh ngẩng đầu lên, cô vừa mới nhìn mình viết chính tả từ đơn có viết chính xác hay không, "Cái gì mặt đỏ, tớ không chú ý a."

" Chính là cô giáo Anh ngữ a." Trình Thi Đồng vẻ mặt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nhìn Tiểu Thỏ nói: "Cô nhất định là coi trọng chú nhỏ rồi! Bộ dáng chú nhỏ đẹp trai như thế, tùy tiện vừa đứng chỗ nào đều là một bông hoa a! Những người yêu như thiêu thân này quả thực liền giống như thiêu thân lao đầu vào lửa hướng trên người chú nhỏ bổ nhào."

"Ách... Cậu nói cô giáo Anh ngữ chúng ta như vậy giống như không tốt lắm đâu?" Tiểu Thỏ giật giật khóe miệng vẻ mặt không biết nói gì nhìn cô ấy.

"Tớ nói cậu, cậu chừng nào thì có thể có mắt nhìn chút, đầu óc suy nghĩ a!" Trình Thi Đồng rốt cục nhịn không được đưa tay hung hăng chọc trên đầu Tiểu Thỏ một phen nói: "Cậu liền không có thể nhìn chằm chằm chú nhỏ chút, ngộ nhỡ ngày nào đó chú bị người khác cướp đi, đến lúc đó cho cậu khóc!"

Tiểu Thỏ đưa tay sờ sờ chỗ bị ngón tay Trình Thi Đồng chọc, cười hắc hắc, lòng tràn đầy tự tin nói: "Anh nước chanh mới không phải loại người như vậy a."

"..."

Trình Thi Đồng lấy tay vỗ trán, chỉ cảm thấy chính mình không có cách gì khai thông cùng cô.

Lúc tan học, Trình Chi Ngôn gửi một cái tin nhắn cho Tiểu Thỏ, để cho cô tự học một hồi, chờ anh xử lý tốt mọi chuyện lại mang cô cùng nhau về nhà.

Tiểu Thỏ không chút do dự trả lời một cái chữ "Được."

Trình Thi Đồng cùng Cố Ninh Thư bởi vì muốn đi giao danh sách bạn học tham gia đại hội thể dục thể thao cho Trình Chi Ngôn cho nên hai người bọn họ tan học liền đeo cặp trên lưng hướng tới văn phòng Trình Chi Ngôn đi.

Trước khi đi, Trình Thi Đồng vẻ mặt hèn hạ ti tiện nhìn Tiểu Thỏ hỏi: "Thế nào, Tiểu Thỏ muốn cùng nhau đi qua với chúng ta hay không? Dù sao có tớ và Cố Ninh Thư che dấu cho cậu, những người khác thấy cũng sẽ không nói cái gì."

"Không cần." Tiểu Thỏ lắc đầu, hướng tới Trình Thi Đồng nói: "Anh nước chanh vừa rồi đã gửi tin nhắn để cho tớ ở lớp học chờ anh, tớ liền không đi qua, đúng lúc thừa dịp thời gian chờ anh tớ viết bài tập một chút."

"Được rồi..." Trình Thi Đồng thấy cô không muốn qua, cũng không có miễn cưỡng cô, lập tức cùng Cố Ninh Thư một trước một sau đi tới.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui