Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Editor: Quỳnh Nguyễn

Thanh âm trong veo mà lạnh lùng nói: "Xin lỗi, hôm nay tôi đưa Đồng Đồng về nhà, còn muốn đi đón bạn gái tôi, trên xe có lẽ không đủ ngồi, lần sau đi."

"..." Biểu tình trên mặt Cố Nhược Nhân nháy mắt liền cứng lại rồi.

Ngọn lửa trong ánh mắt Trình Thi Đồng nháy mắt liền dập tắt toàn bộ, cô cười hì hì nhìn Trình Chi Ngôn, liên tục gật đầu nói: "Đúng vậy a, xấu hổ, cô giáo Cố, bởi vì ngày hôm qua em liền cùng chú nhỏ nói, để cho chú mang em cùng Cố Ninh Thư cùng nhau trở về, hơn nữa buổi tối còn hẹn thím nhỏ cùng nhau ăn cơm, cho nên, thật sự xấu hổ a."

" Ha ha... Không sao...Cô cũng là thuận tiện hỏi một chút..." Cố Nhược Nhân có chút xấu hổ cười cười, đưa tay phất phất tóc rơi bên tai mình, đôi mắt nhìn Trình Chi Ngôn, ngữ khí thoải mái nói: "Như vậy thầy giáo Trình, ngày mai gặp."

"Uh`m." Trình Chi Ngôn nhàn nhạt gật đầu, không nói thêm gì.

Trình Thi Đồng mắt thấy cô giáo Anh ngữ bọn họ đi ra văn phòng, lúc này mới quay đầu nhìn Trình Chi Ngôn, hai tay chống nạnh nói: "Chú nhỏ, chú được a, mới đi làm ngày thứ hai, liền đem linh hồn nhỏ bé cô giáo Anh ngữ chúng ta ôm lấy, may mắn cháu tới kịp nếu không thì Tiểu Thỏ chẳng phải là muốn đau lòng rồi."

" Nói loạn cái gì a?" Trình Chi Ngôn hơi hơi hạ mắt nhìn thoáng qua Trình Thi Đồng giống như Tiểu Lão Hổ đứng ở trước mặt mình nói: "Đi thôi, đưa cháu."

" Thật đúng là đưa cháu a?" Trình Thi Đồng vẻ mặt thụ sủng nhược kinh nhìn Trình Chi Ngôn, sau đó lắc lắc đầu nói: "Không không không, hay là thôi đi, xe chạy bằng điện của cháu còn ngừng trong trường học, tối hôm nay chú đưa cháu đi trở về, buổi sáng ngày mai lại không phụ trách đưa đi, cháu không đi xe của chú a."

" Quyết định như vậy đi, dù sao chú chính là khách khí một chút." Trình Chi Ngôn thấy Trình Thi Đồng càng không ngừng lắc đầu cũng chẳng muốn khuyên nữa, lập tức cầm lấy cái chìa khóa trên bàn công tác, lại xách áo khoác treo ở trên ghế lên, liền đi.

Dựa vào!!

Chú chính là khách khí một phen!?

Trong lòng Trình Thi Đồng lập tức liền không dễ chịu rồi.

" Chú nhỏ, cháu nghĩ rồi, buổi sáng ngày mai cháu có thể đi xe tới đây, cũng có thể ngồi xe công cộng tới đây, cho nên chú vẫn là đưa cháu về nhà đi!" Trình Thi Đồng đưa tay kéo góc áo Cố Ninh Thư, lập tức đuổi kịp Trình Chi Ngôn nói.

"A...... Lại đổi chủ ý rồi hả?" Trình Chi Ngôn hơi hơi quay đầu, thanh âm lành lạnh hướng tới cô hỏi.

" Đúng vậy a, phụ nữ đều là thay đổi." Trình Thi Đồng kéo miệng, vẻ mặt xấu hổ tươi cười nhìn Trình Chi Ngôn.

" A... Phụ nữ?" Trình Chi Ngôn ý vị thâm trường lập lại hai chữ này một lần, ánh mắt nhìn trên người Trình Thi Đồng và Cố Ninh Thư, giống như trong lúc đó hai người bọn họ thật sự đã xảy ra cái gì.

Khuôn mặt thanh tú Cố Ninh Thư nháy mắt liền đỏ.

Trình Thi Đồng vỗ vào trên lưng Trình Chi Ngôn, giận dữ hét: "Chú suy nghĩ cái gì a!?"

"Không có gì, nhớ cháu nói là cái thay đổi... Phụ nữ." Trình Chi Ngôn cố ý lại tăng thêm ngữ khí hai chữ phụ nữ, sau đó không đợi Trình Thi Đồng mở miệng liền trực tiếp bấm điện thoại cho Tiểu Thỏ nói: "Uy? Tiểu Thỏ, anh xong...Anh chờ em ở garage tầng ngầm."

Chờ Tiểu Thỏ đeo cặp sách chạy đến garage tầng ngầm, Trình Thi Đồng cùng Cố Ninh Thư đang đứng tại lối vào ga ra chờ cô.

Thấy Tiểu Thỏ tới đây, Trình Thi Đồng vội vàng hướng tới cô vẫy vẫy tay nói: "Nơi này nơi này!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui